Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Vi Vi bị nhắc đến cũng có chút đỏ mặt, tùy tiện cầm lấy một búp bê sứ lên nói: "Con muốn lấy cái này thôi! Con lên trước thay đổi quần áo rồi lại xuống."

Mẹ Cao nhìn không cao hứng lắm, không hiểu vì sao con trai lại thuận tiện mua mấy thứ đồ đó về? Biết rõ Hoa Vi Vi chỉ biết chọn đồ không tốn kém.

Cao Kỳ Lãng hiểu rõ ý mẹ mình, "Mẹ yên tâm, một lát nữa mấy thứ đồ này sẽ xuất hiện ở trong phòng của em ấy, mà quà tặng của mẹ còn đặt trong phòng con!"

Bà cũng biết con trai hiểu chuyện, nhưng nếu như chuyện hôn sự con trai cũng hiểu chuyện như vậy thì tốt.

"Con đã trở về, vậy chuyện hôn lễ cũng nên bắt đầu suy tính rồi chứ?

"Mẹ, mẹ lại nữa rồi! Con đã nói rất nhiều lần, con và Vi Vi đã đạt thành hiệp nghị, chỉ coi là anh em, bây giờ mẹ nhắc lại chuyện này để làm gì?" Cao Kỳ Lãng cũng biết khi trở về sẽ bị nhắc tới chuyện này.

Mẹ Cao khó chịu, "Em gái cái gì? Mẹ không phải để cho con bé làm em gái, con bé là con dâu mà chúng ta đã lựa chọn, là vợ tương lai của con, chúng ta đã nói cho Vi Vi biết, con bé sẽ trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cao."

Cao Kỳ Lãng bất đắc dĩ, "Chuyện này mẹ xác định chắc chắn là em ấy đồng ý sao? Con nói rồi, chúng con chỉ làm anh em, tuyệt đối không thích hợp làm vợ chồng, cho nên mẹ nói bao nhiêu lần cũng vậy."

Bây giờ người trẻ tuổi đâu cần bề trên tới sắp đặt chuyện hôn nhân? Trước không cần nói Hoa Vi Vi có chịu hay không, dù thế nào đi nữa anh cũng tuyệt đối không đồng ý, bởi vì từ nhỏ đến lớn anh vẫn một mực phản đối.

"Vốn Vi Vi cũng không yêu con, mà con cũng không thích em ấy, căn bản là chúng con không thích hợp." Cao Kỳ Lãng hoàn toàn không có biện pháp tán thành cách nói của cha mẹ, đây chính là ép buộc, giống như cách gọi con dâu nuôi từ bé vậy.

Mẹ Cao tức giận đập cánh tay anh: "Con lqd có chuyện gì thuận theo ý cha mẹ sao? Dù sao mẹ mặc kệ, chuyện của Vi vi cứ quyết định như vậy, tóm lại các con nhất định phải kết hôn."

Cao Kỳ Lãng cũng không nói nữa, bởi vì cho dù nói nhiều hơn nữa, cuối cùng mẹ vẫn sẽ chỉ tìm cha đến nói chuyện với anh mà thôi.

Núp sau cầu thang dĩ nhiên Hoa Vi Vi cũng nghe được đoạn đối thoại của hai người, cô vốn biết ý của Cao Kỳ Lãng, anh sẽ không lấy cô, cho nên cô vẫn coi anh như anh trai, cô cũng hiểu anh chỉ muốn làm anh trai của cô, nhưng bản thân cô lại không ngăn được suy nghĩ của chính mình.

Đã qua mười mấy năm, anh vẫn luôn rất thương yêu, rất quan tâm cô, điều này khiến cho cô thích anh yêu anh, cho dù khi còn bé anh đã từng nói với cô, không cần mơ mộng hõa huyền làm vợ của anh, nhưng cô vẫn yêu.

Ôi, rõ ràng bản thân mình đã sớm biết trước đáp án, tại sao sau khi nghe được mình vẫn có cảm giác ê ẩm?

Cuối tuần ở hộp đêm tổ chức quan hệ hữu nghị, thật ra thì hoạt động này Hoa Vi Vi đã nghe nói trước, chỉ có điều nhìn dáng vẻ thần bí của Dao Dao, cũng sẽ không phá hỏng.

Về chuyện của Cao Kỳ Lãng, cô lqd đã nói trước cho Dao Dao rồi, chỉ có điều Dao Dao vẫn chưa từng nhìn thấy Cao Kỳ Lãng, cho nên cô ấy vẫn cứng rắn kéo cô tới, nói chính xác là không để cô treo cổ trên một thân cây, như vậy thật sự quá bi thương rồi.

Hoa Vi Vi rất khó xử khi có mặt ở hộp đêm, bởi vì cách ăn mặc của cô hoàn toàn khác những người khác ở hộp đêm.

"Dao Dao, tớ đi trước thôi." Cô lộ vẻ khó xử, nơi này vốn không phải là nơi cô nên đến.

"Đừng, bọn họ ở góc bên kia, đêm nay thật sự rất nhiều người, cậu liền tụ tập vô góp vui thôi, khi nào đến mười hai giờ tớ lại đưa cậu về." Dao Dao thật sự muốn lôi kéo Vi Vi tới để tăng thêm can đảm, bởi vì cô không có dũng khí, không dám một mình tới nơi như thế này.

Hoa Vi Vi đi vào trong nhóm người, hoàn toàn đông nghẹt, nữ có nam có, ở đây cũng không biết ai là ai.

"Đây không phải là Vi Vi sao?" Một nữ sinh đột nhiên xuất hiện trước mặt Hoa Vi Vi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai