Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái thời sinh viên nó nghèo vật vã các bác ợ, gói mì giấy in hình con tôm màu đỏ những 3k đồng cơ, muốn mua 1 cái trứng gà đập vào cho nó vàng vàng để thấy cuộc sống bớt hẫm hiu, ấy thế mà cũng không mua nổi.  ~_~.
Mang đôi dép tổ ong của thằng bạn cùng phòng, cái mà ông cố nội để lại trước khi mất, chạy lon ton ra chỗ bà bán bánh tráng trộn mua tạm cái trứng cúc thay thế. Trải qua 100 năm rồi, nhưng cái câu "hồng nhan bạc phận" chưa bao giờ là sai cả.
Cháu cho cô bóp đít 1 cái, cô cho free 1 trứng.
Xin lỗi cha, xin lỗi mẹ cho con cái nhan sắc tuyệt mỹ thế này, nhưng vì miếng ăn, con không còn cách nào khác. Thế là cầm 2 trứng cúc chạy về (Bóp 1 cái cho 1 trứng), cái cảm giác tủi nhục nó dâng lên tận cổ họng, định là ăn xong ra cầu Sài Gòn gieo mình tự vẫn. Ấy thế mà lại nhớ đến cái thằng bé bán vé số ở quê. Hic hic...
Khi nào anh đi làm có tiền mua ủng hộ em 100 tờ nhé!
Nghĩ đến lại thôi, nước mắt ở đâu tuôn ra thế này........ đệt, ông đây đến cả giấy chùi đít còn chả có tiền mua thì móc đâu ra khăn giấy mà lau nước mắt. Thôi không khóc nữa, nước mắt chỉ dành cho kẻ yếu đuối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro