chiến tranh lạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" cậu ta thích cậu hả?"

"hả?" nó đang khó hiểu không biết hắn đang hỏi gì .

"jungkook"

"thích tôi?" mắt nó mở to
"không có đâu , cậu đừng nói bậy"

"cậu nên nhớ tôi cũng là con trai" hắn đột nhiên nghiêm túc
"cậu ta có ý với cậu , tôi nhìn là ra"

"nhưng.."

"không tin tôi?" hắn nhướn mày

"không phải..nhưng chuyện đó rõ ràng là không thể mà" nó yếu ớt phản bác.

"có cái gì gọi là không thể sao ?" hắn hỏi lại
"tình cảm là thứ không thể đoán trước ! cũng như tôi.." hắn lớn tiếng.

"cậu đừng nói nữa" nó đảo mắt đi , tránh ánh mắt của hắn.

"sao? tôi nói đúng rồi à ? thích nó rồi sao? " hắn nhếch mép .

"không có!" nó mắt đã đỏ ngầu.

"không có ?" hắn cười khinh.
"hừ , vậy dạo này chẳng phải cậu đi chung với cậu ta miết sao? đi chơi nữa chứ , vui vẻ vậy mà dám nói không có"

"cậu.."

nó nghẹn lời , đưa đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận nhìn hắn , đáy mắt thoáng lên vài tia bi thương mà tròng mắt cũng phủ đầy một tầng hơi nước.

"cậu là người không có đạo lý , tôi không nói chuyện với cậu nữa , từ nay về sau cũng không thèm quan tâm với cậu nữa"

nó đi ra khỏi phòng hắn , cửa phòng đóng cái rầm , ba mẹ hắn cũng chạy ra xem . họ nhìn thấy khuôn mặt nó đầy tức giận , đi ra ngoài .

hắn thẫn thờ trong phòng một mình , hắn nói gì sai sao ? làm nó đau lòng rồi? hắn nhớ lại hình ảnh của nó lúc nãy , trong lòng đau như cắt , hắn không bao giờ muốn nó phải buồn , luôn đem nó bảo vệ trong lòng bàn tay , vậy mà không ngờ hôm nay người tổn thương nó lại là mình.

hắn lại nhớ tới vì mình đụng đến jungkook , nó mới lớn tiếng phản bác lại . nó chưa bao giờ cùng hắn cãi lộn lớn tiếng mà kịch liệt như vậy , lại còn vì một người con trai khác.

hắn càng nghĩ càng đau lòng , tách lìa từng tế bào , cảm giác đau mà không thể nào diễn tả được.

từ sau hôm đó , taehyung và jennie không còn đi chung với nhau , không có ăn cơm với nhau , không có cùng đi học và đi về nữa .

trong trường đồn lên là họ đã chia tay , đùa á ? có quen bao giờ đâu mà chia tay chứ ?

bọn con gái cứ tranh thủ lúc này tiếp cận hắn , mong được hắn để ý . nhưng mà hắn ngày nào cũng trưng bộ mặt lạnh như băng tới trường , đi đến nơi nào cũng tỏa ra sát khí nồng nặc .

nó làm sao không nhận ra sự khác lạ của hắn , chỉ là cả hai đều sỉ diện vô cùng cao sẽ không chịu đầu hàng trước đâu .

khác với hắn lạnh lùng xa cách , nó dạo này đặc biệt dễ gần , hơn nữa còn vô cùng thân thiết với jungkook .

jungkook còn không vì hành động của nó mà sướng điên sao , cuối cùng anh cũng có cơ hội .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro