Chương 37: Đi sơn trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Chaeyoung vừa mới thu dọn xong, cửa chính có người gõ. Cô tưởng rằng là Lisa, đang định đi mở cửa, lại thấy Jennie chạy như bay tới.

Ngoài cửa dĩ nhiên là Jisoo phong trần mệt mỏi, vẻ mặt giống như ngủ không ngon, trong tay còn cầm túi hành lý.

Sau khi cô chào hỏi Jisoo, tóm Jennie vào phòng, hỏi: “Sao cậu ta lại đến, không phải là chị nói chỉ có hai chúng ta đi sơn trang sao?”

Vẻ mặt Jennie đứng đắn nói dối: “Vốn chỉ có hai chúng ta đi, Jisoo đi công tác, chị tưởng anh ấy không trở lại, không nghĩ tới cả đêm anh ấy trở về.”

Chaeyoung hiểu, không trách được nghĩ đến cô trước tiên, hóa ra Jisoo không ở nhà. Quả nhiên là trọng sắc khinh bạn không thể tin tưởng.

“Nếu như cậu ta đã vội về như vậy, vậy hai người đi chơi đi, em không đi theo làm bóng đèn nữa.” Chỉ có hai vé, cô không muốn đi tham gia náo nhiệt.

“Đừng!” Jennie nói: “Đi cùng đi, gọi đầu bếp Li, nhiều người càng vui!” Tối qua cô đã bàn bạc xong với Lisa, dù gì cũng phải bốn người cùng đi.

Cô hơi do dự: “Hôm nay anh ấy phải đi làm.”

Jennie ngắt lời cô: “Không phải là anh ta có ngày nghỉ sao, nghỉ ngày nào cũng được mà? Nhanh nhanh nhanh, nhanh xuống lầu nói với anh ta, bảo anh ta nhanh dọn dẹp.”

Chaeyoung bị Jennie đẩy ra cửa, đến lầu dưới vừa chuẩn bị gõ cửa, cửa chính liền mở ra.

Lisa đã làm xong bữa sáng, đang muốn đi lên lầu bảo các cô. Nhìn thấy cô ở cửa, biết Jennie khuyến khích cô mời mình đi sơn trang. Cố ý làm bộ dáng kinh ngạc: “Sao em lại ở đây, không lẽ em ngửi được hương thơm của bữa sáng?”

Cô tức giận lườm anh một cái, nói thẳng: “Jennie mời anh đi sơn trang chơi, bảo em tới hỏi anh xem anh có muốn đi không.”

Anh nhíu mày khó xử: “Vậy à, anh rất muốn đi, đáng tiếc… Hôm nay anh phải đi làm.”

Kỳ thật cô rất muốn anh đi cùng, đỡ phải đến lúc đó hai người trêu đùa, cô ở bên cạnh lúng túng. Nghe anh nói không đi được, trong lòng hơi mất mát: “Vậy thì thôi, em trở về nói với chị ấy.”

Thấy cô định rời đi, Lisa kéo tay cô lại, cười nói: “Chae Chae, anh không đi có phải em rất thất vọng không?”

Chaeyoung bị đoán trúng tâm tư, nói mạnh miệng: “Còn lâu em mới thất vọng, anh không đi em còn tự do chơi đùa!”

“Thật sao?”

“Thật!”

Anh thở dài, che ngực nói: “Haizz, hóa ra em chán ghét anh như vậy, làm sao bây giờ, tim anh đau quá!”

Cô bật cười một tiếng: “Được rồi, anh đừng làm bộ làm tịch như em gái nữa.”

Lisa kéo cô vào trong nhà, đóng kín cửa chính, chui vào ngực cô làm nũng: “Vậy rốt cuộc em có muốn anh đi không?”

Chaeyoung không chịu nổi anh cứ như vậy, rõ ràng bình thường rất nghiêm túc, làm nũng với cô là con gái mà còn không biết xấu hổ.

Cô đẩy anh ra, đỏ mặt nói: “Muốn anh đi thì sao, anh lại không đi được.”

Anh hôn một cái lên mặt cô, cười nói: “Đi được, chỉ cần em muốn anh đi thì anh sẽ đi. Bây giờ anh sẽ gọi điện thoại xin nghỉ.”

Lisa đi gọi điện thoại, cô lợi dụng thời gian rảnh đi lên lầu gọi Jennie xuống lầu ăn sáng.

Lúc ăn cơm Chaeyoung còn đang suy nghĩ, may mà bữa sáng hôm nay làm đủ nhiều, bằng không không có phần của Jisoo sẽ lúng túng.

Anh và Jisoo coi như là không đánh nhau thì không quen biết, nhưng mà lần gặp lại này, không có chút mang thù nào, giống như anh em thân thiết nhiều năm, tán gẫu rất nhiều chuyện.

Cơm nước xong, đoàn người xuất phát, cô thấy Lisa xách túi hành lý, hèn gì: “Sao anh thu dọn đồ nhanh thế?”

Anh nhíu mày: “Anh mang mấy bộ quần áo, đương nhiên là nhanh.”

**********

Sơn trang xây ở trong núi, tòa nhà đều giả cổ. Ngoại trừ phòng khách là bình thường, còn các phòng khác đều tản mát ở trong mỗi núi.

Thẻ của Jennie chỉ có thể được phòng bình thường, nhưng mà có Lisa coi tiền như rác ở đây, chỗ ở của bọn họ từ phòng bình thường thăng cấp thành nhà gỗ nhỏ.

Bốn người hai phòng, phục vụ sinh đưa bọn họ đến nhà gỗ giữa sườn núi rồi đi trở về, nói nếu có chuyện gì có thể gọi điện thoại.

Hai gian nhà gỗ cách nhau không xa, nhưng mà cây cối rất nhiều, cản trở mắt, cho nên trong một phòng nhìn không được quang cảnh phòng khác.

Anh và Jisoo chủ động nhấc hành lý theo từng cô gái, tiến vào hai gian phòng khác nhau. Cô kéo lấy Jennie: “Không phải là hai chúng ta ở cùng một phòng sao?”

Jennie chắp tay trước ngực, đáng thương nói: “Jisoo nhà chị đi công tác nhiều ngày, em thương hai bọn chị, để cho hai người ở cùng một phòng đi mà.”

"...."

Cô phải làm sao bây giờ? Ở cùng Lisa vài ngày anh càng có hành vi không biết xấu hổ, cô đột nhiên có hơi sợ hãi vào ban đêm.

Chaeyoung bị anh kéo vào nhà gỗ. Nhà gỗ không lớn, ngoại trừ một phòng ngủ và phòng khách nhỏ, buồng vệ sinh phòng bếp, các loại đồ điện đều đầy đủ. Bên ngoài nhà gỗ, có một bồn tắm nước nóng đơn, xung quanh ngăn cách với bên ngoài.

Bởi vì Jisoo làm đêm trở về gấp, cho nên muốn ngủ bù, tất nhiên Jennie muốn ở lại cùng anh ta. Vì vậy cô và anh đi cùng nhau.

Hai người tay trong tay đi dạo gần nhà gỗ, Lisa đề nghị: “Hay là chúng ta đi ngâm nước nóng trước.”

Cô thật sự muốn ngâm, nhưng mà không muốn ở cùng anh. Nhìn trong mắt anh hưng phấn có tia lửa, cô cảm giác mình giống như con cá nằm trên thớt, chỉ đợi anh đến…

“Đi bộ trước đã, phong cảnh trong núi rất đẹp, nghe nói đỉnh núi còn có một bồn tắm nước nóng lớn, chúng ta đi xem một lát nhé?” cô đề nghị.

Anh ôm chầm cô: “Được, em nói thế nào thì thế đó.” Dù sao anh cũng không vội.

Hai người tay trong tay đi lên núi. Mặc dù ngọn núi này không lớn, nhưng mà rất được, khắp nơi đều có cảnh. Con đường rải đá xanh từ chân núi uốn lượn lên, dọc theo đường đi có đủ loại cây ăn quả. Nếu như là mùa xuân, sẽ là cánh đồng hoa. Nhưng mà lúc này cũng được, bởi vì trái cây đã chín.

Ở đây khách có thể hái trái miễn phí, hai người bọn họ vừa đi đường vừa hái vừa ăn, đi một lát lại dừng lại. Bởi vì trùng hợp hôm nay là cuối tuần, cho nên dọc đường có không ít người.

Đỉnh núi cũng có phòng trọ, còn có chỗ nghỉ chân. Khách ở dưới chân núi có thể nghỉ ngơi ở chỗ này, uống chén trà ăn đơn giản. Phía sau chỗ nghỉ chân, chính là con suối lớn nhất trong sơn trang, rất nhiều khách tới nơi này chơi. Chỉ là quá nhiều người, cho nên Chaeyoung không định ở chỗ này tham gia náo nhiệt.

Cô đi lên đây, hơi mệt mỏi. Lisa bảo cô ngồi xuống, mình đến chỗ nghỉ ngơi mua đồ uống. Lúc trả tiền phát hiện bên cạnh có bán áo tắm, vì vậy giả vờ giả vịt xem đồ ở khu nam, sau đó lấy bộ đồ tắm nữ.

Anh chọn áo tắm vải vóc ít, sợ cô nhìn thấy, vội vàng gấp lại, giấu vào phía sau túi quần jean.

Hai người nghỉ ngơi nửa tiếng, Jennie gọi điện thoại đến, hỏi bọn họ đang ở đâu. Chaeyoung nói cô đang ở đỉnh núi.

Jennie ở bên kia điện thoại gào to nói: “Nhanh trở về đi, chị đói bụng, trở về ăn cơm!”

Buổi sáng ăn quá sớm, cô cũng đói, vì vậy tắt điện thoại bảo Lisa xuống núi. Hai người vốn nắm tay sóng vai đi, dây giày cô bị tuột, anh tri kỷ ngồi xổm xuống giúp cô thắt dây giày. Lúc đứng lên, phát hiện ánh mắt của Chaeyoung không đúng.

“Sao thế?” anh không hiểu hỏi cô.

Cô đứng tại chỗ: “Trong túi anh giấu gì đó?”

Lisa thầm nói không được rồi, nghiêng đầu sờ túi, phát hiện dây áo tắm lộ ra. Đỏ thẫm, rủ xuống sau mông anh…

Anh chột dạ lấy áo tắm ra đưa cho cô: “Vừa rồi lúc đứng mua đồ thấy nên mua, vốn định lúc trở về mới tặng cho em.”

Cô nhận lấy vừa nhìn, hai cái cộng lại còn chưa bằng một cái khăn tay!

Trên đường trở về, Chaeyoung ném cái áo tắm kia vào thùng rác. Vẻ mặt Lisa đau lòng nói: “Vài trăm đấy…”

Cô trừng anh: “Vậy anh nhặt về tự mình mặc!”

Anh vì mình thất sách mà hối hận, sao lại không cẩn thận để cô thấy được chứ?

Lúc trở lại nhà gỗ, Jennie đã kêu đồ ăn tới, đang đợi bọn họ trở về ăn cơm. Nhìn sắc mặt cô không được tốt, lặng lẽ hỏi cô sao thế.

Chaeyoung không thể không biết xấu hổ nói về chiếc áo tắm kia, chỉ nói là mệt mỏi.

Ăn xong cơm nghỉ ngơi một lát, Jennie đề nghị đi ngấm nước nóng. Hai gian nhà gỗ mỗi gian đều có bồn tắm nước nóng, cô kiên trì bảo Lisa và Jisoo ở một bên, mình và Jennie đến phòng khác.

Lisa thất vọng muốn chết, nhưng mà không muốn làm cô tức giận, chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại, cùng Jisoo ngâm trong bồn, tán gẫu chuyện.

Cơm tối theo thường lệ gọi đến, ăn xong Jennie bắt đầu đuổi người, bảo bọn họ nhanh quay về phòng mình.

Sau khi trời tối, ngọn đèn đường trong núi đều sáng, còn có bảo vệ đi tuần tra. Bởi vì ăn quá no bụng, cô kéo anh đi vài vòng quanh nhà tiêu thực, mới quay về nhà gỗ.

Chỉ có một phòng ngủ một giường lớn. Chaeyoung mở ngăn tủ ra, vậy mà không có chăn mền dự phòng, dường như đêm nay nhất định sẽ phát sinh chuyện gì đó.

Mặc dù hai người bọn họ đã rất thân mật, nhưng mà biết rõ chuyện sắp xảy ra, làm cho cô tâm hoảng ý loạn.

Phòng tắm ở trong phòng, cô khóa Lisa ở bên ngoài. Chậm rì rì mới tắm xong, lại phát hiện mình không mang nội y, thay vào đó là bộ nội y ren màu đen Jennie chọn thay cô…

Không cần nghĩ, nhất định là tên trộm bên ngoài đổi!

Không mặc bộ này thì không mặc đồ, cô vừa thẹn vừa phẫn nộ thay, lại mặc váy ngủ vào. Bây giờ cô có hơi hối hận vì mang váy ngủ…

Lisa ở bên ngoài nóng lòng, nhưng cũng không có thúc giục cô. Mở phim truyền hình ra không yên lòng dựa vào ghế sofa đợi.

Vất vả lắm mới đợi được người đi ra, thấy tóc cô ướt, giọt nước lướt qua cái cổ thon dài, thấm ướt váy ngủ. Nhớ tới tối hôm qua anh động tay động chân vào hành lý, nói cách khác bên trong cô mặc chính là…

Thân thể trong nháy mắt có lửa bốc lên, ánh mắt dần tối lại, cổ họng bởi vì ngọn lửa hừng hực mà trở nên khàn khàn.

“Chae Chae…” anh đi đến gần cô, muốn ôm lấy người. Lại bị cô tránh đi qua.

“Anh, anh nhanh đi tắm đi.”

Chaeyoung cúi đầu không dám nhìn anh, hai gò má nóng hổi.

Lisa đến gần tai cô, giọng bình tĩnh, khàn khàn nói: “Đợi anh.”

Cô chịu không nổi lời anh nói, mặt đỏ tim đập dồn dập cùng lúc, hoài nghi anh biết rõ điểm này, cho nên cố ý trêu chọc cô.

Anh lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào nhà tắm tắm rửa. Cô đang sấy tóc, nghe được động tĩnh quay đầu lại nhìn, thấy bên hông anh chỉ quấn chiếc khăn tắm, lộ ra cơ bụng rắn chắc cùng nửa người như ẩn như hiện. Quanh thân còn có hơi nước, trong mắt đen láy có chứa lửa.

Trong nháy mắt tim đập loạn lên, quay đầu lại không dám nhìn nữa. Dường như không khí trong phòng đều bị mất hết vì anh xuất hiện, khó chịu làm cô không thở được.

Lisa đi đến phía sau cô, lấy máy sấy tóc trong tay cô thay cô sấy tóc.

Anh không lên tiếng, nhưng đủ để cho Chaeyoung căng thẳng. Hô hấp không ổn định cảm nhận tay anh xuyên qua mái tóc cô, một lần, lại một lần, dường như không dừng lại. Giống như lông vũ, trêu đùa trái tim cô, làm tim cô ngứa.

“Bụp” một tiếng, máy sấy bị ném lên ghế sofa.

Cô bị anh ôm từ phía sau, miệng và mũi đều là hơi thở của anh, làm cô mất hồn. Vành tai bị đôi môi ẩm ướt của anh khẽ cắn lại thả ra, thả ra lại khẽ cắn, giống như nhấm nháp cao lương mỹ vị, một ngụm nuốt vào không tha.

Rất lâu sau, giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai cô: “Chae Chae, đêm nay mọi thứ đã chuẩn bị tốt rồi.”

Da màu đồng, cơ ngực săn chắc, rắn rỏi, mịn màng, eo thon, cứng rắn, phía dưới, À, Chaeyoung nhìn phía dưới rốn, thì suýt nữa hô lên, màu đỏ đã lan rộng đến mang tai, quay đầu sang hướng khác.

Cô túng quẫn sờ sờ mũi, thật lớn.

Lisa cứ thế đứng im cho cô nghiệm thu hàng, dùng biểu cảm dụ dỗ nhìn vào cô, cho đến khi cô quay mặt đi mới túm lấy cô, thổi khí vào tai cô: "Sao không nhìn nữa? Hài lòng không?"

Lời vừa nói ra, cô nghe xong cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi, anh vậy mà còn hỏi cô hài lòng hay không? Lưu manh, cô không biết anh có một mặt này đấy.

Chaeyoung không biết phải trả lời như thế nào, nên lựa chọn im lặng là tốt nhất, thấy cô không nói gì, anh vẫn vô cùng có kiên nhẫn trêu chọc cô, một tay luồn vào giữa đùi làm cô hoảng loạn khép chân, ung dung nói: "Nhưng anh lại hài lòng, nhỏ nhỏ xinh xinh, thật thích."

Nhỏ nhỏ, xinh xinh? Cô nghe xong vừa thắc mắc, chìm đắm trong suy nghĩ, cô nghĩ ý anh đây là nói đến ngực cô sao? Hừ, đoán được anh nói đến đây, cô uất ức, từ trước tới giờ cô luôn tự ti về vòng một của mình, bây giờ có người khơi màu, cô liền muốn khóc.

Chí ít ngực cô to hơn ngực anh, hừ, hừ.

Cô đang suy nghĩ, bỗng dưng hít mạnh một tiếng, nhanh chóng theo phải xạ khép chân lại, cũng đem tay anh đang đùa nghịch kẹp chặt.

Anh lưu manh. Chaeyoung bị anh bắt buộc dạng chân ngồi trên đùi, đối điện với anh, khu vực giữa hai chân cô như có như không cọ sát vào thứ đặc trưng dành cho nam giới của anh, cô không nhịn được than nhẹ, hai chân vì kích thích sắp nhũn ra.

Lisa cứ thế hôn xuống, cô nhận được cái hôn nồng nhiệt của người ở trên cũng dần đà chìm đắm.

Nụ hôn do anh làm chủ, có phạm vi tàn sát rộng rãi, làm ngực cô phập phồng lên xuống, đôi môi quấn quýt lấy nhau vô cùng ướt át.

Lisa mút nhẹ môi dưới của cô, hơi thở ngày càng ồ ạt, mùi nam tính trên người anh vương vấn trên chóp mũi, càng ngửi càng cảm thấy dễ chịu, có lẽ trên người cô cũng bị vương mùi của anh, càng ngày càng thích, nhịp tim trong lồng ngực như mất đi trật tự, cứ thế đập liên hồi.

Bỗng chốc Lisa ngẩng đầu, đôi mày nghiêm nghị khóa chặt vào cô, bắt gặp biểu cảm mê mang của cô, bỗng chốc mật ngọt thấm lịm.

Anh chờ ngày này lâu rồi, chờ đến nỗi đã sắp không nhịn được hóa điên, Lisa vuốt ve tóc cô, nhìn cô vờ anh mà mê luyến, nhìn cô nằm dưới thân mình từ từ nở rộ.

Lisa cắn nhẹ trên xương quai xanh của cô, hơi thở phả nhẹ trên cổ, rồi đáp ngay xuống vị trí trước ngực của cô làm cô giật bắn người, rên rỉ.

"Chae Chae, anh không nhịn được, tin tưởng anh, có được không?"

Tuy thần trí Chaeyoung mờ ảo nhưng vẫn nghe rõ ràng, cô gật đầu một cái, được rồi, đây là quyền lợi nên có, anh nhịn cũng lâu rồi.

Vừa đáp ứng xong, người phía trên có vẻ như rất vui mừng, động tác không e dè nữa mà thô bạo hơn nhung cũng không kém phần dịu dàng làm cô cảm giác như đang lơ lửng.

"Đừng sợ, không sao."

Đủ 10 phần sủng nịch làm cô vô cùng an tâm, vì thế cũng thả lỏng cơ thể, không kiên dè giao mình cho anh toàn bộ.

Lisa cũng không kiên mị nữa mà muốn cô thật.

"Đau, đau quá."

Đang ngọt ngào, bỗng dưng cảm nhận đắng chát, đau đến nỗi cô chảy cả nước mắt thút tha thút thít.

Vào rồi, vào hết rồi, đau quá.

Anh bị bao chặt, vừa thống khổ vừa thoải mái, nhưng anh mặc kệ tất cả cảm xúc thương tiếc liếm nhẹ khóe mắt đang chảy nước mắt của cô, trong miệng toàn là vị nước mắt.

Anh cũng không biết phải làm sao để cho cô hết đau nữa, ai rồi cũng trải qua, chỉ là mạnh hay nhẹ thôi.

Anh đã cố gắng giảm xuống hết mức có thể rồi nhưng bảo bối của anh vẫn bị thương.

Một lúc sau, Lisa sợ cô đau, cứ thế bất động, mồ hôi trên trán tuôn ra ào ạt, Chaeyoung nhìn thấy vô cùng thương tâm lau mồ hôi cho anh.

Phía dưới khó chịu, cô đành ưỡn ẹo di chuyển, quả nhiên kích thích và không còn đau như chết đi sống lại nữa mà thấy vào đó là một cái gì đó khó nói, rên nhẹ một tiếng hư không.

Lisa thấy cô di động liền xanh mắt, anh đã sắp kìm chế không nổi, cô còn....

"Chae Chae, em làm như vậy, anh sẽ không chịu nổi mất."

Chaeyoung e thẹn, mặt đỏ âu, chôn bên cổ của anh thủ thỉ: "Thì anh động đi, em khó chịu."

Em rất khó chịu, vì vậy anh cứ việc muốn em đi.

Anh mừng rỡ như điên, không kiêng dè nữa mà bắt đầu hóa sói.

Khoái cảm xộc lên não, cô không tự chủ mà phát ra tiếng gợi tình, Lisa nghe xong, như được tiêm thuốc kích thích mà điên cuồng hơn.

Ban đêm trong núi, trăng sáng sao thưa, tiếng côn trùng tiếng ếch kêu, còn có những đôi yêu nhau ở trong núi. Xa xa là đèn thành phố sáng trưng, giống như một nơi sáng chói khác trên bầu trời.

Tối nay, tiếng gió không dừng lại. Tối nay, ngọn đèn không tắt.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro