Chương 1: Lên xe của anh ta rồi còn muốn bỏ chạy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: July25th

Starbucks vào buổi chiều có ít khách hàng.

Trong một không gian tương đối kín, một cặp tình nhân đang cãi vã với một cô gái có thân hình nhỏ nhắn.

'' Nói mau! Ảnh chụp ở đâu?''

Người đàn ông kia ôm lấy người phụ nữ bên cạnh mình, vẻ mặt hung tợn, cơ hồ hận không thể lột da của người trước mặt.

'' Lý chủ biên, tôi thật sự không có chụp ảnh...''

Úc Ngôn lắc đầu nguầy nguậy, suýt nữa thì khóc.

Trời ạ, cô vừa mới vô tình phá đám chuyện đại sự giữa sếp và nữ đồng nghiệp xinh đẹp mới quen. Mà bên kia lại muốn đổ lỗi cho cô chụp ảnh của bọn họ, chuyện này làm sao có thể tốt được chứ?

Biết rằng là bọn họ đổ lỗi, nhưng dù sao cũng là sếp của cô, Úc Ngôn vẫn thẳng thắn đưa máy ảnh cho bọn họ xem những tấm ảnh bên trong, "Anh nhìn đi, tôi thật sự không chụp."

" Ai tin lời cô nói?" Nữ đồng nghiệp Tư Tư trợn tròn mắt, tựa vào lòng Lý chủ biên, phát ra thanh âm kiều mị, lười biếng: "Cô ta hẳn là đã đổi thẻ nhớ, không có trong máy ảnh thì chắc chắn ở trên người cô ta."

Nghe vậy, Úc Ngôn hết sức cảnh giác, lùi lại một bước, "Cô muốn làm gì?"

"Điều đó không phải đơn giản sao?" Tư Tư che miệng cười, nói đến cùng, giọng điệu trở nên lạnh lẽo, "Soát người."

Soát người? Đấy không phải là cách đối xử với phạm nhân sao?

Từ nhỏ đến bây giờ Úc Ngôn chưa bao giờ phải chịu loại sỉ nhục này, vội vàng nắm chặt quần áo, giọng nói run rẩy, chỉ tay vào hai người trước mặt "Cô, các người dám?"

"E rằng không thể giúp cô rồi." Ánh mắt sắc bén của Lý chủ biên nhìn quét qua Úc Ngôn, anh ta bước tới.

"Không được..." Úc Ngôn từ từ lùi lại, nhìn chằm chằm vào dáng vẻ bức người của Lý chủ biên, trong đầu ngập tràn hỗn loạn.

"Để tôi soát người một chút, tôi sẽ thả cô đi." Vẻ mặc đắc ý của Lý chủ biên đã nở một nụ cười tự mãn.

Bên tai Úc Ngôn vang lên chuông báo động lớn, quay đầu nhìn đường, nếu mà lùi lại sẽ bị ép vào góc khuất mất.

Không được!Tuyệt đối không được!

Thừa dịp Lý chủ biên dang tay ngăn cản, bỗng nhiên Úc Ngôn thấy một khoảng trống.

Không có thời gian để suy nghĩ nhiều, cô đã xoay người lại như một con thỏ, cúi người xuống tránh cành cây, ba chân bốn cẳng mà chạy.

"Cô đứng lại ngay!" Phía sau là giọng nói bực bội của Lý chủ biên.

Nghe được lời này, Úc Ngôn càng chạy nhay hơn. Có trời mới biết nếu bị bắt lại thì hậu quả sẽ như thế nào!

Đúng lúc này, ở ven đường bên ngoài tiệm cà phê Starbucks, có một chiếc KnightXV rất dũng mãnh, Người qua đường đều nhịn không được quay đầu nhìn trộm vài lần.

Trong xe, đôi giày da sáng bóng dẫm lên chiếc thảm Wilton. Giọng người đàn ông đột ngột vang lên, lạnh lùng và trầm thấp.

"Máy bay của khách hàng lúc 7 giờ tối nay, hãy chắc chắn rằng họ được phục vụ tốt."

Thẩm Ký An cầm điện thoại di động, lười biếng dựa vào ghế ngồi, ánh mắt của anh nhẹ nhàng lướt qua, tầm nhìn đột nhiên dừng lại ở cửa hàng Starbucks.

Anh nhìn thấy một người phụ nữ hoảng loạn, khuôn mặt kia không phải là...

Bức tranh sơn dầu hiện lên trong tâm trí anh, một người phụ nữ đang nhắm mắt giữa biển hoa, gương mặt thanh khiết, khẽ dang tay đón lấy ánh nắng mặt trời.

Là cô ấy?

Đằng sau Úc Ngôn, còn có một người đàn ông vẻ mặt háo hức đuổi theo cô, bạn trai của cô ấy sao? Thẩm Ký An khẽ híp mắt lại.

Ở bên này, nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần hơn, Úc Ngôn hoảng hốt không biết làm sao.

Hé nhẹ cánh cửa , chiếc xe Knight XV cũng lọt vào mắt cô.

...Không còn cách nào khác!

Chạy như vậy, bị bắt chỉ là chuyện sớm muộn gì cũng không bằng đánh cược một cái, so với chủ nhân chiếc xe này, xem ra Lý chủ biên cũng không đủ khả năng chi trả.

Có lẽ, anh ta sẽ biết khó mà lui cũng nói không chừng.

Úc Ngôn cắn chặt răng, mở cửa xe rất nhanh, nhanh nhẹn nhảy lên xe, sau đó trở tay khóa cửa, động tác chỉ một hơi đã thành công!

Lý chủ biên muộn một bước, anh ta nhìn chằm chằm vào kính xe.

Tim của Úc Ngôn đập nhanh muốn chết, cô quay đầu lại nhờ chủ nhân của chiếc xe giúp đỡ, "Làm phiền rồi, anh có thể lái...?"

Lời nói cuối cùng đã bị tắc lại ở trong cổ họng. Chính là vì khuôn mặt hoàn mỹ của nam nhân này, ngũ quan thanh tú, thân hình cao lớn. Đặc biệt nhất là ánh mắt của anh ta, sắc bén như chim ưng, độc đoán, cường thế, tràn đầy kinh hãi. Đột nhiên đụng phải ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của nam nhân, Úc Ngôn cảm giác trái tim mình bắt đầu run lên.

Phải làm gì đây? Người này nhìn thế nào cũng không giống người tốt, nhìn thế nào cũng cực kỳ nguy hiểm.

"Tôi..."

Bởi vì bất an, Úc Ngôn không thể không rụt cổ lại vì lo lắng, cô liếc trộm chủ biên ngoài cửa xe, lại nuốt nước bọt, khẽ nói, "Nhận nhầm xe rồi, thật ngại quá, tôi đi xuống đây. "

Khí thế cả người người nam nhân này rất đáng sợ. Nếu cô phải lựa chọn, cô thà đối mặt với sếp của mình còn hơn.

Thật đáng tiếc...

Lên xe của anh ta rồi còn muốn bỏ chạy?

Đồng tử đen như mực của Thẩm Ký An co giãn, anh ta giơ ngón tay thon dài, trắng nõn của mình lên, từ từ ấn nút. Theo động tác của anh, trong xe bỗng dưng vang lên một tiếng "cạch" nhẹ nhàng. Hành động mở cửa xe của Úc Ngôn cũng trở nên vô nghĩa, bốn cửa xe đều bị khóa lại.

Anh ta đang làm gì vậy? Ban ngày ban mặt còn muốn bắt cóc sao?

Ý nghĩ này khiến Úc Ngôn bị kinh hãi đến mức khuôn mặt trắng bệnh, sau lưng xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh. Chủ biên lúc này vẫn còn ở bên ngoài, không ngừng vỗ vỗ vào kính xe. Nghe được tiếng vỗ tay từ ngoài cửa sổ, đôi mắt Úc Ngôn chuyển động, nửa uy hiếp nửa thăm dò nói, "Bạn trai tôi còn ở bên ngoài, anh..."

Edit: July25th

* Knight XV là một chiếc SUV hạng sang được sản xuất bởi Conquest Vehicle từ năm 2008.

Chiếc xe được bọc thép chống đạn....

                                                            Ảnh minh họa cho chiếc xe  Knight XV

                                                                  (Nguồn: Google)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro