Cảm xúc ban đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em không còn nhớ rõ em để ý anh từ khi nào. Nhưng em có thể rất chắc chắn em ấn tượng với tên của anh: Phan Thanh Tùng!  Đó không phải một cái tên lạ, nhưng nó lại rất hợp với một chàng trai cao lớn như anh..rất đàn ông. Em cảm thấy cái tên này rất hay!
Em nhớ rằng em ấn tượng với anh bởi anh học rất khá môn Toán. Một lần anh lên bảng làm bài toán khó, a quay về chỗ với dáng điệu vô cùng tự tin, khiến cậu bạn em cảm thán rằng anh khinh người! Thật nực cười nhỉ? Đó là lần đầu tiên e nhìn rõ anh hơn một chút.
Một lần khác cô bạn cùng bạn em nhắc về anh. Cô ấy nói : Không biết liệu anh có kiêu không?  Em lúc ấy cũng thực sự tò mò không biết liệu anh có như vậy không. Nhưng rồi sau đó em cũng không muốn tìm kiếm câu trả lời nữa...
Hình như cô bạn thân em ấn tượng với anh! Cô ấy hay nhắc về anh,  và điều ấy khiến em muốn trêu cô ấy một chút. Em cũng không ngờ hành động vô thức ấy của mình khiến em sẽ có tình cảm với anh sau này. Từ lúc ấy anh là đề tài bàn tán của em và cô ấy khá nhiều, và điều ấy càng làm em tò mò thêm về anh...
Cô ấy quả thực thích anh! Khi biết tin này em có hơi chấn động một chút. Hình như em lỡ crush anh rồi, vì lúc ấy quả thực e rất tức giận. Em biết điều ấy vì em đã đọc trộm tin nhắn giữa cô ấy và bạn. Cô ấy nói: Cô ấy thích anh!
Lần đầu tiên em hành động vô cùng trẻ con, em kể câu chuyện ấy cho những người bạn khác trong lớp, để họ cười cô ấy. Cô ấy không thể có được anh đâu, lúc ấy em đã nghĩ vậy. Em làm tổn thương cô ấy, vì hờn ghen chăng?  Làm tổn thương chính người bạn của mình, em thật tệ!
  Tình cảm ấy nảy mầm, em bỗng chợt nghĩ về anh nhiều hơn một chút, mong muốn anh có thể để ý em một chút, nhưng lúc ấy em chưa dám nghĩ tới việc chung đôi. Và rồi ông trời chiều í em, khi ông cho em một cơ hội để có thể yêu anh thực sự...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhậtkí