Tâm sự cuối năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối năm âm lịch, tức là giáp tết này á, t có gặp vài sự cố trong công việc, mất một số tiền khá lớn đối với bản thân t và không tìm lại được. T bị trộm á, nhưng là tài sản hiện vật chứ kp tiền nên dù có báo ca rồi cũng nghe chừng không hi vọng gì đâu. Cho đến giờ thì gần 2 tháng rồi, t cũng khắc phục được rồi, coi như một bài học cho bản thân mình cẩn thận hơn.

Điều t muốn kể là ngay khi t báo tin t bị vậy, any t đang đi làm, mà ổng nhắn tin đủ cách giải quyết tạm thời cho t, rồi tan làm là tức tốc chạy đến. Đi làm từ 7 8h sáng xong làm xong còn lang thang ngoài đường tìm đồ với t đến tối muộn, lên báo ca với t, đi xin trích xuất camera với t... Ngay lúc mất và sau đó t không khóc, t rất bình tĩnh xử lí và báo cho any vì biết chỉ có any giúp được t ngay. Nhưng cmay ạ, đến lúc thất thần đủ rồi, biết là k làm gì được nữa rồi, chấp nhận mất rồi, any dỗ t đi ăn, lúc đấy t mới oà ra khóc. T vừa tiếc vừa tức, vừa thương any, vừa cảm động.

Sau đó t phải tự nhắc mình phải làm tiếp, nốt mấy lịch giáp Tết để cứu lại những gì đã mất. Any nhận lương và về đưa luôn cho t một phần để t mua lại đồ bị mất, kêu cho em thì t chần chừ, xong ổng bảo cho em vay thôi, t cầm tiền xong lại khóc tu tu. T thương ổng quá, lần nào t mắc chuyện gì ổng cũng phải chịu trận cùng t, cũng phải chịu trách nhiệm về cả thời gian công sức tiền bạc cho chuyện của t.

Không chỉ any mà gđinh ổng, gđinh t, bạn bè đều động viên t nhiều, t cảm thấy may mắn và biết ơn cực kì vì được mn yêu thương như thế. Trong những lúc trắc trở khó khăn như thế, t cảm thấy any như người thân của t vậy, như thể gia đình vậy. T báo cho ổng như là báo cho bố mẹ biết, cảm giác dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ có người ngay lập tức xuất hiện bảo vệ và giúp đỡ mình, người dỗ được t ăn uống ngay cả lúc chán nản nhất, người không tiếc bỏ tiền bạc công sức thời gian ra vì t...

Qua Tết là tụi t yêu nhau tròn 5 năm rồi á, bước sang năm thứ 6 bên nhau. Ngày lễ, hoa và quà... đến bây giờ đối với t không còn quan trọng nữa, tình yêu như thể tình thương vô điều kiện của anh làm t siêu siêu hạnh phúc rồi. Những thứ lãng mạn hình thức là niềm vui hai đứa cùng tạo ra, chứ không còn là love language như hồi mới yêu nữa. Love language bây giờ là nụ hôn, những cái ôm, chiếc khăn đúng mùa rét, đôi găng tay để lái xe đỡ cóng, son dưỡng khi thỏi cũ chưa kịp hết, những bữa cơm em nấu đợi anh đi làm về, những dòng thư đầy cố gắng của một người không giỏi văn vẻ như anh, là niềm tin ở nhau, là xuất hiện mỗi khi cần, là sự chăm sóc vụn vặt trong cuộc sống hàng ngày của chúng mình... xloi cmay vì nhồi cơm chó nma t iu anh nhà quá huhu, anh ơi nếu anh đọc được thì em iuuuu anhhh lắm í, chắc kiếp trước anh nợ em 100000 tỉ nên giờ anh phải trả lại em bằng nhiều tcam như thế này huhu chứ sao tự nhiên 1 người vốn xa lạ không máu mủ không phải ông bà bố mẹ lại có thể yêu thương em vô điều kiện như thế!!!

Cmay ơi, năm mới hạnh phúc và mạnh khoẻ nhé, mong mn đều sớm tìm được người ấy cho đời mình nhaaa!!! Send love zzzzzzzz 💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro