...?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Âha, tooi chỉ biết nói là đây là tôi trích một đoạn trong bộ tiểu thuyết "365 sau khi tôi chết", nó rất ngọt, không có miếng ngược nào luôn ấ :)) Lúc này Bot chết rồi nha ^^

Hứa Nguyện: Bot

Tạ Thời Vũ: Top

..........................................................................................................

—- Hứa Nguyện – 20/5/2018 —-

Tôi bị bệnh rồi.

—- Hứa Nguyện – 21/12/2018 —-

Được cứu rồi, tôi có hơi ngần ngại, cũng chẳng biết nên sống tiếp như nào nữa.

Tiên sinh đi công tác, ngày mốt mới về.

—- Hứa Nguyện – 27/3/2019 —-

Em bị hỏng rồi. Em không thể yêu ngài được nữa.

—- Hứa Nguyện – 1/3/2020 —- }

Tạ Thời Vũ đọc xong nhật ký của Hứa Nguyện.

Đoạn sau của cuốn nhật ký bị đứt quãng, đôi khi có vài tháng mới viết một lần.

Chữ của cậu rất đẹp, có những chỗ bị nhòe bởi thấm nước.

Tạ Thời Vũ nhắm nghiền mắt.

Hắn nói không nên câu "Xin lỗi."

Ngày càng nhạt nhòa.

"Ngủ ngon nhé." Âm thanh của Hứa Nguyện nhẹ nhàng vang bên tai hắn.

"Bao giờ em mới về nhà?" Tạ Thời Vũ hỏi.

Hứa Nguyện không đáp lại hắn.

"Tôi nhớ em lắm."

"Nhớ bữa cơm em làm, hoa cỏ em chăm, dáng em cười, bao giờ em mới về vậy?" Hắn lại hỏi, nghe giọng hơi kích động, cố chấp: "Em không chết đúng không." Nếu không thì tại sao vẫn luôn nói chuyện với hắn chứ?

Căn phòng trống rỗng, chỉ vang lên giọng nói của một người.

Như đang chế giễu sự muộn màng của hắn, sự ảo tưởng của hắn.

"Ngủ ngon nhé." Tạ Thời Vũ đáp lại khoảng không, chúc Hứa Nguyện ngủ ngon, giọng khô khốc.

Hắn hôn lên tấm ảnh của cậu, chìm vào giấc ngủ trong phòng chứa đồ.

Hắn nói không nên câu "Xin lỗi."

"Hứa Nguyện, yêu tôi hẳn là mệt lắm nhỉ."

Hắn thầm thì.

"Đừng lo, giờ đến lượt tôi yêu em."

Hắn không khỏi nghẹn ngào, nói: "Chúng ta cùng ngủ nhé."

"Chúng ta cùng ngủ nhé."

"Tiên sinh..." tôi nói trong vô vọng.

"Em không phải nấu cơm nữa, tôi học rồi nấu cho em nhé."

"Tôi yêu em, em nghe thấy chăng?"

"Tôi yêu em tôi yêu em tôi yêu em tôi yêu em tôi yêu em...."

Chó điên, chó nhà tang.

Chồng của tôi, tiên sinh của tôi.

Mấy hôm trước, vừa tròn năm thứ ba tôi qua đời, tôi phát hiện tiên sinh đang chuẩn bị hậu sự.

Ngài ấy nhượng hết chỗ cổ phần kia đi, tiền thì quyên góp hết cho tổ chức từ thiện.

Những phong thư nọ chất đống trên giường, tôi thấy, vô số bức thư tình.

Tất cả đều viết cho tôi.

Hắn lặng lẽ sắp xếp hết mọi việc.

Sau đó, qua cái ngày tròn ba năm tôi mất, ngài ấy ăn tro cốt của tôi.

Ngài ấy viết di thư.

Ngài ấy rất nhớ tôi. Tôi chịu đau khổ vì ngài trong ba năm, ngài ấy cũng sám hối ba năm, giờ cuối cùng ngài ấy cũng tự cho phép mình đi tìm tôi.

Lưu loát mà viết từng dòng chữ một, tình yêu rồi lại hối hận, viết đầy trang giấy.

201.

Sau đó uống một lọ thuốc ngủ.

Trong ánh mắt mông lung và dòng suy nghĩ mờ mịt, Tạ Thời Vũ như trông thấy hình bóng Hứa Nguyện. Không biết đó là ảo giác hay là Hứa Nguyện tới đón hắn. Nhưng hắn lại vui phát điên.

Hắn gượng hỏi: "Kiếp sau tôi yêu em trước nhé?"

Hứa Nguyện không thể trả lời, cậu rơi lệ, lẳng lặng nhìn hắn.

Tạ Thời Vũ cố gắng vươn tay sờ lên tóc cậu, như cảm nhận được lọn tóc mềm mại xuyên qua kẽ tay ấm áp. Ánh mắt hắn dịu dàng say đắm, lại dường như hiểu điều gì đó, chậm rãi cất giọng khàn khàn.

"Không phải trả lời đâu. Tôi yêu em là đủ rồi."

Hứa Nguyện nói: "Thôi bỏ đi, tiên sinh, hai chúng ta, đừng để bị tổn thương có được không?"

Nước mắt còn vương trên gò má cậu chưa khô, ánh nhìn trong trẻo, làn điệu phương nam mềm mại cùng với tiếng gió vi vu vang lên bên tai Tạ Thời Vũ.

"Kiếp sau chúng ta phải sống thật tốt, nhé."

Cứ thế làm người xa lạ lướt qua trên con phố đi.

202.

Nhưng tiên sinh không nghe thấy nữa.

203.

Hắn chết rồi.

Mang theo tình yêu mà hắn đã khất ba năm nọ, ôm ấp cùng với người thương.

204.

Sau khi tôi qua đời, tiên sinh biến thành một chú chó điên.

Thế giới bao la như vậy, nhưng ngài lại không tìm được người chủ đối xử dịu dàng với ngài ấy, sau đó, ngài ấy bị tình yêu và sự hối hận giết chết.

Ngày 1068 sau khi tôi qua đời.

Tôi cũng biến mất.

Vì điều gì, tôi mới tồn tại trên thế giới bằng cách này?

Có lẽ là tình yêu luôn ẩn giấu trong tiên sinh đã giữ tôi lại.

Tình yêu níu tôi ở lại, để thấy rằng.

Thì ra tiên sinh cũng yêu tôi.

Trong dòng suy nghĩ mềm mại đó, tôi cảm thấy cơ thể ấm áp vô cùng, dần mất đi ý thức.

""Kiếp sau chúng ta phải sống thật tốt, nhé."

——————

Tác giả có lời muốn nói:

Trước đó có bạn hỏi tại sao linh hồn của Hứa Nguyện vẫn còn tồn tại, giờ hẳn đã rõ rồi... đó là nhờ tình yêu của Tạ Thời Vũ đã níu cậu lại. Thật ra hắn vốn đã động lòng, chỉ là không tin, cũng không nói.
Cuối cùng, mong mọi người học được cách yêu, đừng để mất đi rồi mới hối hận, chúc mọi người khí phách hăng hái, vui vẻ hạnh phúc.
Muốn đọc full thì ccau lên gg tra nhaa, tên là "365 ngày sau khi tôi chết" mình cx kh bt nói là HE hay SE, nma cái kết cũng là 2 ng gặp lại nhau sau khi chết...Vậy nhé, tự nhiên hnay tớ muốn viết truyện ngược :>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc