Phần 1 : Nội quy của những kẻ chán đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tôi thường nằm mơ những giấc mơ của cuộc đời mình trong căn phòng rộng 18m vuông thuộc quyền sở hữu của ông bà Ngoại , được sơn màu xanh hy vọng , xung quanh các bức tường ngập tràn những bức tranh về những thứ mà tôi thích : bóng đá , âm nhạc , ... thỉnh thoảng là mấy câu châm ngôn . Nó như một thứ bảng tin thể hiện trạng thái của tôi vậy . Có lần , tối dán lên đó hai chữ " Chán Đời " to đùng và nhận được toàn sự phàn nàn từ phía người nhà , bực mình , tôi chuyển thành " Không yêu đời lắm " và rồi bây giờ là " Yêu Đời " . Chí ít , luôn phải để cho mọi người thấy điều đấy . Còn sự thật ra sao , một tờ giấy treo tường không quyết định được .
- Tôi có ý thức phù phiếm về việc phải đi tìm mọi cách để đạt được những thứ mình muốn , dù là trong tưởng tượng , còn hơn là ngồi mút ngón tay và lắc đầu . Cũng vì lẽ đó mà dần dà , tôi trở nên ít nói và bị ảo giác nhiều hơn , nhưng sự thật là tôi đã rất vui vẻ vì người khác không ai biết tôi đang nghĩ gì . Rồi đến một ngày , chân lý thực sự đã được rút ra , tôi như con chiên sắp chết vớ được thứ gì đó thần thánh từ tay Chúa . Tôi đề ra một bảng nội quy được viết cẩn thận trong cuốn sổ tay cá nhân , nơi tôi thường lưu giữ lại những ý tưởng đột nhiên xuất hiện trong đầu , rằng thì là , với những điều không muốn nghe , hãy trở thành một người bị điếc . Với những điều không muốn thấy , hãy trở thành một người bị mù . Và vơi những chuyện mà mình không muốn xuất hiện trong đó hãy trở thành một người vô tâm .
- Chính sự bàng quan với nguy cơ khiến mình bị tổn thương , mệt mỏi và buồn bã lại là liều vắc xin cho những lần chán đời . Và dần dà tôi trở nên lạc quan hơn . Đôi khi muốn có thứ gì đó tích cực , có lẽ phải sống tiêu cực một chút . Thực tế là vậy .
- Đến một giai đoạn nào đó trong cuộc đời , nỗi buồn không còn là thứ phong cách thời thượng mà các chàng trai cô gái theo đuổi nữa  . Họ chỉ muốn chui vài một góc để gặm nhấm nỗi cô đơn như một con chuột , họ không còn muốn nói rằng: " Tao bị điên , tao điên lắm đấy " và cố gắng thể hiện cái điều đó ra cho cả thế giới thấy , mà họ nhốt cái điên ấy vào lại trong tâm hồn mình , như giam giữ một con quái vật , để nó cứ xé nát tâm can ra nhưng không ai thấy , vì kẻ hèn đã sống trong một cuộc đời bình thường đến tầm thường .
- Bản nội quy được đề ra khiến tôi tâm đắc . Đồng thời tôi chấp nhận kí vào một bản giao kèo với cái điên ấy , rằng mỗi đêm , sẽ thả nó ra , để nó được rong chơi và là chính nó . Nó muốn làm gì thì làm . Tôi nhốt nó trong tim mình , còn cái căn phòng này và cuộc đời này nhốt tôi trong một cái cũi khác . Mỗi sáng , nó sẽ đeo thêm cái kính , tình dậy với gương mặt thoả mãn , sống một cuộc sống đui mù câm điếc . Cứ thế là hết đời .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro