Ngày thứ 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ 8:
Trong trang NK trước, mình đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi chỉ... Chiếc phản lực đang lao đầu xuống đất với tốc độ chóng mặt...
Trong tình cảnh búi rúi này mình cũng k còn nghĩ ngơi đc gì, quơ tay bậy bạ khắp nơi... đến lúc máy bay còn cách đất khoảng 300m thì may thay mình nhấn trúng nút... khai hỏa !
Ngay sau khi ấn nút ấy, toàn bộ hỏa lực trên máy bay đc khởi động & nhắm thẳng xuống đất mà nả... cũng nhờ vậy mà giảm đc phần nào tốc độ rơi
Có điều thiệt hại cũng k nhỏ, phía dưới mình lúc đó chính là Mount Rushmore (ngọn núi có tạc hình 4 vị tổng thống mĩ)... và toàn bộ hỏa lực của mình đang fang thẳng vào George Washington - tổng thống đầu tiên của hoa kì !
Trước 1 cảnh tượng "hùng vĩ" thế này, toàn bộ khách du lịch ở đó đều há họng đớ người mà nhìn, lũ nhóc tròn mắt xem như đang ngắm pháo hoa... có mấy nhóc đang cầm cây kem... kem rớt lã chã lúc nào k hay...còn mấy chú bảo vệ thì nhìn mặt đơ hơn cây cơ... chắc vẫn chưa tin vào sự thật trước mắt !
Khi máy bay chỉ còn cách đất 100m thì cuối cùng mình cũng mò ra nút On vừa bật lên thì ngay lập tức chiếc phản lực dzọt thẳng xuống với tốc độ kinh hồn... mình kéo tay lái thấy mẹ nó mới ngóc lên.... Khi chỉ còn cách đất 1m thì nó mới chịu bay trở lên !... quay lại sau lưng... Mount Rushmore h đây chỉ còn lại 3 người... rưỡi ><!
TS: pheww... mém chết !
Sau cú đất đối đất hú hồn vừa nãy mình cũng nắm đc phần nào cách điều khiển phản lực... nói chung là cũng mém hun vách núi vài lần nhưng cũng quen cách ứng biến
Sau 1h "tập lái" cuối cùng mình cũng lái ok (nếu loại những chướng ngại nho nhỏ như chim, khinh khí cầu & máy bay tư nhân thì mình hoàn toàn k đụng trúng gì hết )... Nhưng h mình lại gặp 1 rắc rối khác, đó là máy bay sắp hết xăng !
TS: mấy thằng quân đội làm đếch gì mà k đổ xăng hả trời !!!!!
Tình thế lại nguy cấp, nhưng với 1 bộ óc thiên tai ... nhầm thiên tài như mình thì k có gì là quá khó. Nếu mún bay đến nơi thì phải làm máy bay nhẹ đi bớt để tiết kiệm nhiên liệu... Nghĩ vậy nên mình thả hết toàn bộ số bom trữ trong phản lực xuống (cả tấn chứ ít gì !)
Lúc ấy mình đã bay ra đến bờ biển, cảnh mình thả "đồ" xuống men theo bãi biển trông cứ như cảnh máy bay B52 thả bom trải thảm VN hồi xưa. Mấy người đang tắm biển thì bất ngờ thấy có cái đám gì đen rơi xuống... chỉ bik ú ớ vài tiếng rồi bị bắn tung lên trời, mấy bác ấy bay lên khoảng 4m rồi rơi tự do xuống, trông cứ như nhảy dù nghệ thuật, lâu lâu có vài e xinh tươi bay lên, nhìn mặt các em gào thét trông xinh ko thể tả
Mình rải đâu cũng đc khoảng 200m mét, nhẩm tính có gần 1 ngàn người dính chưởng
TS: sr mn ! Vì tình thế cấp bách thôi...
Bay ra đến giữa biển thì thấy máy bay lại sắp hết nhiên liệu... hết cách, mình đành nả lun số đạn còn lại xuống biển !
Hình như mình có số sát phu... lộn... sát nhân hay sao ấy, bên dưới vừa hay lại là 1 giàn khoan dầu !
Toàn bộ đạn dược ko bay đi đâu mà 100% đều fang trúng cái giàn khoan... cảnh nó nổ còn đẹp hơn cả vụ cái nhà hàng xóm (nếu k nhớ koi lại day 5)
Toàn bộ dầu đc đốt kiết, cả trên cạn lẫn dưới biển nên nhìn rất hùng vĩ
Phía dưới biển thì vụ nổ ngầm làm nước biến sôi ùng ục rồi bắn lên trời như pháo xạ... kèm theo các "hải sán nướng" như cá heo, bạch tuộc....
Còn trên cạn thì khỏi nói, nhìn cứ như 1 cây nấm lửa vậy
TS: đc xem những cảnh "ngoạn mục" như thế đúng là thư giãn tuyệt với
Sau 1 hồi bay, chỉ còn 1000 mét nữa là đến nơi, đúng lúc máy bay chuẩn bị "lên đường"
Mình đặt chế độ lái tự động rồi xuống dưới thân máy bay tìm vất những thứ "k cần thiết"...
Bộ tản nhiệt... biến, máy lạnh... biến, radio bộ đàm... biến, động cơ.... Xéo lun...
Đang định lục quăng thêm vài thứ thì mình tự nhiên đứng hình... 1 linh cảm cực xấu là mình vừa làm 2 điều rất ngu !
Chết mẹ! cái động cơ!!
TS: cái đệt! mày điên rồi!! hết thứ sao mày lun động cơ thế hả con!!!
Bỏ bố, phản lực éo có động cơ thì bay kiểu gì ! Chạy lên phòng điều khiển thì thấy toàn màn hình xuất hiện lệnh "error!"... và 1 lần nữa chiếc phản lực đang lao đầu xuống biển
Phát này thì có trời cứu, mình nhắm chặt mắt lại rồi chờ cái gì tới nó tới... trong lúc máy bay chuẩn bị đâm thì mình vô ý chạm vào 1 nút gì đó... mình nghe 1 tiếng nổ cực lớn nhưnG lại k có cảm giác đAu gì cả...
TS: chết dễ chịu vậy sao? Ko đau đớn... vậy là ta thăng thiên rồi?
1 lúc lâu sau thì mình cảm thấy 1 chấn động... chưa biết gì thì cả cơ thể bị đẩy về phía trước, đầu mình hình như cắm xuống 1 thứ gì đó...
TS: chết rồi mà còn thấy thối là sao nhỉ?
Bất chấp, mình vực đầu dậy rồi mở mắt ra... khung cảnh trước mắt... éo phải thiên đàng! Càng đek phải địa ngục!! =.=!
Trước mắt mình là cảnh chiếc phản lực đang bùng cháy, kế bên mình là chiếc ghế phi công, trước mặt mình là 1 con bò đang đờ mặt nhìn đám cháy & cái thứ mình đập mặt vào là 1 bãi... shit bò !!!!!!
TS: con bò làm cái đếch gì ở đây!??
Mình đứng dậy, vừa phủi shit khỏi mặt vừa quan sát xung quanh, thì ra chiếc ghế có thể tách rời trong trường hợp khẩn cấp... koi như mình hên
Nhưng có 1 điều làm mình lo lắng... trước mặt mình là 1 khu rừng rậm rạm, sau lưng là 1 bãi cát trắng cùng biển xanh ngắt... mọi thứ đều tuyệt vời trừ 1 việc... nơi đây éo có vết tích của con người!!
TS: Oh Shit!! Where the hell is this place!??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#haihuoc