nhat ky hoang tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....Tác giả : ryank .........

Hoàng Tử thì chắc chắn là hoàng tử, đẹp trai sống trong vỏ bọc lạnh lùng, luôn được girl để ý và có cả 1 CLB fan trong trường.Và trường Hoàng Tử học thì nhất định là trường Hoàng Tộc, học chẳng thua ai bao giờ dù hok đi học thêm học bớt gì. Hoàng tử là một hotboy nhưng hok phải là hotboy sân bóng mà là hotboy bóng rổ. Nhưng cũng phải biết rằng Hoàng Tử hok phải là 1 hoàng tử thật sự mà tên là Hoàng Tử, nhà Hoàng Tử rất giàu, gia giáo.Từ nhỏ Hoàng tử đã theo bố để học hỏi , Hoàng tử ở riêng ( trong 1 căn biệt thự như lâu đài vậy ),có vệ sĩ luôn túc trực bên cạnh mặc dù cậu rất giỏi võ.

Một điều thú vị :tuy là con trai nhưng Hoàng Tử lại viết nhật kí ạ ( tác giả điều tra dc đấy vỗ tay cái nào )

--------------------------------------------------------

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:

-Hoàng Tử ( tất nhiên ) : như giới thiệu trên rồi đấy^^ ah sở thích của HT là nghe nhạc và cậu hát rất hay

-Nhỏ: Lê Mai Giang , theo nghĩa thì đúng là 1 cô công chúa hiện đại . Thích thời trang, nhà rất giàu. Là 1 cô nhỏ nhí nhảnh, luôn là tiếng cười cho mọi người.Nó thích HT từ khi thấy cậu chơi bóng rổ. Nhưng xui cho cô nhỏ HT ghét những người lun nhí nhảnh và thường gọi là những người đó là ...dở hơi .

-HT coá 1 hội bạn cùng là hotboy trong trường và gia thế hok đơn giản.

+Trần Gia Phong sát gái, thay bồ như áo, chưa thích ai thật lòng. Thix nhỏ thật nhưng hok dám thổ lộ (bản tính sát gái đâu rồi trời )

+Lê Thiên vũ : nhí nhảnh (giống nhỏ ), ăn mặt hợp thời trang ( giống nhỏ lun ), và..... là anh trai nhỏ (^^), chuyên gia cãi nhau với Phong < Phong >< Vũ mừ >

+Hoàng Thiên : đẹp trai , học giỏi, cúp học như cơm bữa. Chuyên gia quậy phá

Và kết mọi người đều giỏi võ ( trừ nhỏ )

...............

Nhỏ cùng đám bạn thân vừa đi và 8 ngang qua sân bóng rổ thì tụi bạn hét lên.

-Ê, gì thế mày làm tao hết hồn -nhỏ hét

-Hoàng Tử kìa tụi bây đẹp trai dễ sợ -1 con bạn của nhỏ hét lên

-Gớm nhìn mặt mày cứ như ........ -nhỏ chưa nói hết câu thì cũng miên man ngắm Hoàng Tử. Có người đẹp vậy sao -nhỏ nghĩ thầm- dẹp 1 cách lạnh lùng

-Gớm quá nhỏ cã dãi, hết giờ rồi kìa -nhỏ nói rồi chạy biến

-Làm gì cóa -con bạn nhỏ phụng phịu -á con này đứng lại-

nhỏ bạn hét lên rượt theo nhỏ

=============

-He he trốn đây chắc con nhỏ hok biết đâu -nhỏ nghĩ thầm

bỗng nhỏ tháy coá 1 người đứng bên bờ hồ nhìn xa xôi.

-Êu, anh hokphải là Hoàng Tử sao, seo lại đứng đây-nhỏ bạo dạn bước tới

Hoàng Tử lạnh lùng bước đi, hok nói 1 câu

-Này-nhỏ chạy theo níu áo Hoàng Tử

-Cô làm cái gì vậy, bỏ ra -Hoàng Tử hét

-Anh đồng ý thì tôi mới bỏ

-Đồng ý chuyện gì -HT bực mình

-Thì anh cứ đồng ý đi

-Cô khôn nhỉ-Hoàng tử nói ròai lấy tay bóp chặt cổ tay nhỏ

-Á,đau quá, sao cậu ác zạ -nhỏ vừa ôm cổ tay mếu máo

-Ai bảo cô hok biết điều - Hoàng Tử bước đi, bc chân thật ngạo mạn

-Anh ...làm bạn trai tôi nha -nhỏ chạy theo đề nghị

-...............-Hoàng Tử hok nói gì típ tục bc đi cậu quá quen với việc này rồi

-.....hok bạn trai thì người yêu-^^

-.....................-HT hok nói gì nhưng cười thầm

-................ Hok thì tôi với anh làm 1 cặp cũng dc

-Cô hâm hả -Hoàng tử phán 1 câu rồi bỏ đi

-Nhất định tôi sẽ làm cậu thik tôi, để đó mà xem-nhỏ hét lớn cho HT nghe rồi quay lưng chạy

RẦM !!!!!!

Hoàng tử bất giác quay lại, thì ra do chỵa nhanh nhỏ "vấp cục đá" nên ngã ke ke

-Ha Ha trông cô thật ngu ngốc -Hoàng Tử cười lớn rồi bỏ đi

...................

Ê, sao cứ cười 1 mình thế -Phong đập vai cậu

-Àh, hok có gì vui thì cười

-Hơ, hâm

Còn về phiá nhỏ

-Làm gì mà tàn tạ thế này-con bạn hỏi thật lòng

-hok sao vấp cục đá ấy mà

-Tao tưởng mày treu đùa mấy chàng nên bị ăn quả đấm chớ

-Thôi hok đùa với mày nữa, tao vừa gặp ......- nhỏ đang nói thì im bặt

-"nếu nói ra chắc bọn nó fhen tị chết mất"-nhỏ nghĩ thầm

-....gặp ai -bọn bạn hỏi

-gặp....... mụ giám thị ha ha

-Con nhỏ này mày giám giỡn mặt tụi tao hả

-Á, em đâu giám tha cho em - nhỏ kêu lên thảm thiết vì bị tụi bạn ..thọc lét khà khà

=============================

Tan học Hoàng Tử có xe riêng hẳn hoi đưa đón.

Sau buổi cơm tối Hoàng tử lên phòng..... viết nhật kí

Ngày....tháng....năm....

Hôm nay mình gặp 1 cô nhỏ ngốc nghếch hok thể ta

Rất giống Vũ.

Mình bắt đầu thấy thú vị với cô nhóc này roài

Hok biết cô nhóc sẽ làm gì để mình thik, cô nhóc thật ngớ ngẩn

..............

Thẩy quyển sổ lên bàn Hoàng Tử chìm vào giấc ngủ sâu

Trông thật là bình thản, thật đẹp

==============================

-anh Vũ ơi cho em cùng với -nhỏ hét theo ( hôm nay dậy trễ ạ)

-hok đi xe dạp nữa àh

-Thôi mà, cho em đi cùng zới trễ giờ roài

-Vào đi -Vũ mở cửa xe cho nhỏ chui vào

-------------------------------------------------

-Chào anh, em đi trước nhá -nhỏ vừa chạy vừa nói

-Ê quên vở này-Vũ gọi với theo

-Ơ-nhỏ chạy lui và dc tặng nguyên 1cái cốc vì cái tật lanh chanh

-Ê, ai thế -Thiên hỏi

-Em tao, tới đủ hết chưa

-còn thiếu Hoàng Tử

-Ừa đợi nó tới rồi cùng đi ăn sáng lun

-uhm, chán quá mày ơi -Phong bắt đầu kêu ca

-cái gì mà chán-Vũ giật mình quay qua Phong

-thì chán

-chán sao

-thì thế

-thế sao?

-đâu có sao

-mày, hâm -bực mình trước lối nói nửa nạc nửa mỡ của thằng bạn Vuc phán 1 câu rồi quay đi, nếu đứng lại chắn chắn sẽ có chiến tranh

===============================

-Á nhầm cặp, đây là cặp anh Vũ mà -nhỏ thốt lên rồi chạy qua lớp của Vũ (lớp của Hoàng Tử lun).Nhỏ hok dám vào trong mà chỉ thầm thà thầm thụt ở ngoài nhìn vào.

-Này -có 1 người đứng sau lưng kêu làm nhỏ giật mình ngã oạch.

-Ui da, đau quá -nhỏ than

-này đừng chiếm lối đi thế chứ, đứng dậy

-Anh làm tôi ngã rồi còn.....-nhỏ ngẩng lên thì nhận ra klà Hoàng Tử

Hoàng Tử nở nụ cười nửa miệng rồi đưa tay ra

-Làm gì -nhỏ vẫn còn tình trạng say

-Trông cô ngố quá đi, đưa tay tôi đỡ dậy

Nhỏ đưa tay đứng dậy thì hoàng tử thả tay làm nhỏ rớt oạch lần nữa nhưng lần nay còn nặng hơn lần trước hic

Tụi con gái lớp khác đã tập trung ra ngoài từ lúc nào đứng ôm bụng cười làm nhỏ xí hổ ghê gớm.Nhỏ tức khí đứng dậy lấy cặp...... đập vào đầu Hoàng Tử rồi chụp lấy cái cặp trên bàn ( của anh nhỏ trời ạ ):

-Hứ ( nhỏ hok sợ Hoàng tử ghét sao)

-Cái con nhỏ này- Hoàng Tử thốt lên -"trời ơi nhục quá bị một con nhỏ như vậy"-Hoàng Tử nghĩ thầm

Còn nhỏ lập tức được đưa bàn mổ của những nàng buôn dưa lê bán nước...mắm

------------------------------------------------------------------

Axxxxxx, tức dễ sợ-nhỏ lỡ tay quăng cặp lên bàn nhưng hok hỉu sao nó lại hạ cánh..... trên đầu con bạn thân đang gặm bánh mì làm nó rớt cả cái bánh đang ăn dở.Lập tức sau đó nhỏ hỉu rằng nguy hiểm đang ập đến và vụt chạy

-Giang kia, nhà ngươi đứng lại cho ta -con bạn của nhỏ ( tên Linh nhé) cầm cặp chạy theo nhỏ quyết định phục thù

-Véooooooo-cái cặp bay thẳng nhỏ chỉ biết ôm đầu nhắm mắt

-Sao thế nhỉ -nhỏ nghĩ thầm mở mắt -cái cặp đâu rồi?

-Thưa cô nó ở đây -1 giọng con trai lên tiếng giọng đầy căm phỡn gàn như lập tức sau đó nhỏ quay đầu bỏ chạy nhưng thật xui cho nhỏ cậu ta đã nhanh chóng kéo áo nhỏ lại.

-Sao thế định chuồn àh- Phong nói ( cao hơn nhỏ nửa cái đầu nhưng thua HT, HT hơn nhỏ hẳn cái đầu cơ^^ )

-Đâu coá, tôi đâu có ném đâu con bạn tôi đó chứ -nhỏ chối

-Bạn cô đâu

-Nó -nhỏ chỉ tay ra đằng sau mà hok biết nhỏ bạn đã chuồn từ đầu

-Vậy để tôi đền cho anh nhé -nhỏ nở một nụ cười nửa miệng y hết hoàng Tử nụ cười này làm người ta cảm thấy hoang mang và Phong hok phải là ngoại lệ

-Cô định đền gì -Phong hỏi

-Đền cái này nè - nhỏ giựt cái cặp từ tay Phong rồi ..... tặng cho cậu 1 cái đập nữa ( sax chơi ác wé )

-Cô -Phong chưa kịp đuổi theo thì nhỏ đã chạy biến ( nhỏ hok bít võ nhưng giỏi ...chạy )

-Ê, sao thế, sao ôm đầu thế này - Vũ từ đâu đi tới "ân cần" hỏi

-Hok sao, hơi nhức đầu chút thôi mà - Phong hok dám nói thật bị một đứa con gái đập nhục chết

===========================

Mới vào lớp Vũ cũng thấy Hòang tử ôm đầu (bị nhỏ đập đó)

-Ê, mốt mới hả hai người - Vũ quay qua phong rồi lại quay qua Hoàng Tử .

-Hả sao cậu cũng ...-hai người đồng thanh chỉ nhau

-Trời ạ

-Thoai cô vào lớp rồi kìa

==============================

Vừa vào lớp cô đã thấy có gì bất thường , hai chàng hoàng tử thường ngày đang dán hai cái băng y tế trên đầu mặt thì bừng bừng sát khí.

----------------------------------------

Ngày... tháng... năm....

Cái con nhỏ đó ( mình chưa biết tên ) hôm nay đã dám đập vào đầu mình trước mặt mọi người nhục quá

Mình sẽ làm cho nhóc đó thừa sống thiếu chết.

Nhưng từ khi gặp con nhỏ đó mính quên hết chuyện gia đình.hok biết cái mụ đó có đối xử tốt với chị hai hok, mình ghét lun cả thằng con mụ

--------------------------------------------------

Hôm nay Hoàng Tử lại nhận được cả một đống thư, theo thường lệ Hoàng Tử dã vứt hết rồi nhưng lần này thì hok Hoàng Tử bỏ vào cặp để tối về đọc giải trí ngày mai hok đi học mà.

Còn nhỏ hôm nay thì nhận được một bức thư làm wen ngày mai là Phong làm nhỏ hơi khó lựa chọn thường thì nhỏ vẫn hay nhận dc thư làm wen kiểu này nhưng lần này thì khác ( hok biết khác chỗ nào )[nhor vẫn chưa biết Phong nhé cho dù đã 'chạm trán']

-----------------------------------------------------------------------

-----------------------------------------------------------------

Vừa đến cỏng thì Hoàng tử nhận ra có 1 chiếc xe đời mới đậu ngoài cửa, cậu biết đó là ai.

-Chào ba-Hoàng Tử lạnh lùng

-Sao con lúc nào cũng lạnh lùng vậy Hoàng Tử, mẹ con hok muốn con như vậy đâu

-Ba hok được nhắc tới mẹ -Hoàng tử hét lên

-Thôi được rồi, ba muốn thông báo cho con 1 chuyện, từ nay em con sẽ ở đây để học hỏi con và học cùng trường với con, con có vui hok

-con hok chấp nhận điều đó-Hoàng Tử lạnh lùng đáp

-Con.......-ông Lâm ( tức ba Hoàng tử ) lên cơn đau tim lấy thuoc ra

-thôi được nhưng ba phải dẹp hết đám vệ sĩ cho con -Hoàng tử đáp rồi lên phòng.

-----------------------------------------------------------

Thả mình trên giường Hoàng Tử nghĩ về mẹ rồi thiếp đi lúc nào hok hay, lúc tỉnh dậy thì dã 6h tối.Hoàng tử vừa bước xuống lầu thì có một người ngồi sẵn ở bàn ăn đợi cậu.

-Chào anh -cậu bé cười chào Hoàng Tử

Hoàng tử không đáp ngồi xuống

Bữa ăn bắt đầu trong không khí nnặng nề, hok một lời nói

-Em biết anh ghét em -cậu bé e dè lên tiếng

-cậu biết hế thì tốt

-Nhưng anh hok cần phải vậy chứ

-Mắc kệ cậu tôi quen thế này rồi-Hoàng Tử bỏ đũa rồi bỏ lên lầu

-Tại sao chứ anh ghét tôi đến thế sao-cậu bé đau khổ nghĩ thầm từ nhỏ cậu chẳng bao giờ chiếm được tình cảm của ba.

Cậu và mẹ luôn phải chịu đự ng vì đơn giản Hoàng Tử ghét cậu và mẹ cậu nên ông Lâmhok bao giờ dành trọn tình cảm cho 2 người mà chỉ lo bù đắp cho Hoàng tử

Luon là anh, anh là gì chứ tại sao mẹ tôi lại phải đau khổ chứ, tất cả chỉ tại anh

---------------------------------------------------------

Hoàng Tử lấy những bức thư ra đọc bát chợt lướt qua thấy một người hok đề tên ngoài thư.

Bức thư rất thú vị tóm lại là bức thư nói cô ấy sẽ làm Hoàng tử yêu cô ấy ( wen hok), bức thư có kém cả ảnh là nhỏ chụp với anh nhỏ

Ngày...tháng....năm.......

Cô nhóc gửi thư làm wen mình thì ra nhỏ tên Giang một cái tên rất tinh nghịch giống tính nhỏ, lại còn kèm ảnh nữa thì ra nhỏ là em của Vũ

Hôm nay con của bà gì đó dọn đến ở cùng ,thật qúa. Nếu bố hok đòng ý dẹp bọn vệ sĩ thì con lâu mình mới chấp nhận. Mình ghét bố, ghét thằng đó

-----------------------------------------------------------------

Nhỏ cầm cặp đứng đợi tên Phong gì gì đó đến cả giờ đồng hồ giưa trời nắng

-Hừ hừ cậu ta dám giỡn mặt mình -nhỏ nghĩ thầm tôi sẽ bóp nát anh đang hình dung tên Phong đó thì một bóng dáng quen quen bước đến ( tên này chơi ác )

-Cậu hay thật đấy vào quán ngồi để tôi đứng đây chờ cậu giữa trời nắng -nhỏ vừa ngẩng lên thì nhận ra Phong , lập tức nhỏ chạy hết sức

-Đứng lại, nhóc kia -Phong vừa đuôi theo vừa hét làm dân tình giật mình

-WOA -1 đám con gái hét lên -Phong kìa, đẹp trai quá

-Anh ấy đuổi theo ai vậy

-Hok biết, 1 con nhóc xinh xắn

-Tao sẽ cho con nhỏ đó hok có mặt mũi mà nhìn anh Phong nữa tưởng đẹp mà đi dụ dỗ trai hả

Đó là tnình cảnh trong xóm nhà lá còn đây là ở ngoài

Cuộc chạy đua vẫn tiếp tục, coi chừng nhỏ ơi đụng cột điện

-Ui da-nhỏ ôm đầu chạy

Rầm!!! trời ơi Phong trượt vỏ chuối

-Cô biết tay tôi -Phong nóng mặt trời ơi nhục quá ngã trước mặt mọi người

Nhỏ chạy nhanh thật nhưng Phong có chân dài và sức con gái làm seo hơn con trai

-Bắt được cô ròi nhé, xem cô chạy đi đâu-Phong kéo nhỏ lại

-Thì cậu bỏ tay tôi ra đau quá, mọi người nhìn kìa-Nhỏ hét và đúng là mọi người đang chú ý nhìn thật , Phong thả tay nhỏ ra , nhân cơ hội nhỏ bỏ chạy nhưng lần này thì Phong nhanh hơn nhỏ .Phong kéo tay nhỏ đi theo

-Thả ra thả ra anh tưởng lơn bắt nạt tui hả hu hu -nhỏ hét

-Cô im đi hok -Phong lấy tay bịt miệng nhỏ lại rồi nở nụ cười thiên thần với mọi người làm tất cả choáng lun (trừ tác giả có đeo kính râm sẵn ^^)

Nhỏ cắn thật mạnh và tay Phong làm Phong la oai oái, Phong bất ngờ chụp lấy vai nhỏ định kiss(để nhỏ hok hét nữa ấy mà ) thì nhỏ lấy túi chặn trước mặt .

-định hôn tôi hả, hok dễ thế đâu, cái này tôi xem trên truyện nhiều rồi- nhỏ nói rồi dùng chân đá vào..... chân giữa của Phong hét-đồ dê già-rồi nhỏ bỏ chạy

-Cái con nhỏ này -Phong thốt lên vài lời rồi bỏ đi -đau quá

Và có một người ngồi trên ô tô quan sát từ đâu đến cuối vâng là Hoàng Tử của chúng ta Hoàng Tử khẽ nhếch mép cười khuảy rồi cho lái xe đi

--------------------------------------------------------------------------

Ngày ...tháng ...năm...

Cô nhóc thật hok đơn giản rất thông minh, dễ thương và lém lĩnh nữa

Hok hỉu sao khi Phong địng hôn nhỏ thì mình cảm thấy hụt hẫn chắc chỉ là ngộ nhận thôi.

Phong có quan hệ gì với nhỏ đó ? thôi mặc kệ

Ngày mai bắt đầu một ngày mới, Hoàng Thiên học cùng lớp với nhỏ hok biết mọi chuyện sẽ như thế nào, thây kệ ra sao thì ra.

------------------------------------------------mìh pót típ nè

================================================== ===========

nhỏ cố gắng mở cửa nhưng vô vọng, bỗng ......

"Cạch" cánh cửa bật mở làm nhỏ ngã nhào ra.

Vừa xoa lưng nhỏ đứng dậy.Tối om, ngôi nhà hok có ánh sáng nào, nhỏ khẽ rùng mình cảm giác cái sợ hãi đang len lõi trong đầu.Nhỏ khẽ đặt chân vào nhà, mò mẫm cái công tắc điện.

"Quái sao hok bật dược thế này" nhỏ vừa làm vừa rủa thầm cái đèn hok chịu đỏ."Thây kệ, đi tìm đèn bàn đã" nhỏ nghĩ rồi mò xuống bếp.

"Hù" '1 con quái vật nhảy ra làm nhỏ muốn đứng tim lun.

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA-nhỏ hét lớn làm con quái vật la theo.

-Ací gì mà la dữ vậy -con quái vật đã ngừng hét hỏi đồng thời với tay bật công tắc

-Anh Vũ, anh dám trêu em, hok chịu đâu -nhỏ vừa rượt ông Vũ vừa đấm vào lưng ổng thùm thụp <tọi nghiệp hic> vì là hok bật điện nên cứ gọi là chạy đâu đụng đó.

-Vũ với tay bật cái công tắc ngoài Phòng khách, vừa xoa xoa cái lưng tội nghịp.( lúc nãy ông Vũ tắt cầu dao nên hok coá điện^^)

-Dữ như cọp ấy, làm sao lấy chồng được -Vũ châm chọc rồi quay sang ..... ngắm em gái mình

-Kệ em-nhỏ xoa chân rồi cỡi mặt nạ ra

-Giang của anh thành thiếu nữ mất rồi -Vũ nói , mắt không rời khỏi khuôn mặt nhỏ

-Anh nói vậy là sao?-mặt nhỏ đột nhiên nóng bừng

-Em xinh lắm và........-Vũ búng tay lập tức một "quân đoàn" thật ra có hai người bước ra mang theo một chiếc bánh gatô phủ sôcôla, nhỏ chỉ thik loại này

-Happy birthday to you....

Nhỏ cảm động suýt rơi nước mắt

-Papa, mama....-nhỏ chỵa đến ôm chầm lấy hai người

-Chà con của pa tròn 16 rồi nhỉ-Bố vuót tóc nhỏ

-Hì -nhỏ khẽ cười

Hôm đó là đêm tuyệt diệu đối với nhỏ, đã bao lâu rồi nhỉ, nhỏ chỉ đón sinh nhật cùng Vũ, hok có papa hay mama .chỉ có buổi sáng thức dạy với một món quà để trên bàn do bố mẹ đi vội .

-Mở quà hoàng Tử tặng nhỏ cảm thấy thật vui, một chiếc nhẫn bạc có khắc chữ princess( là ý gì ta^^)

Nhỏ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, bình thản, yên bình

Trích nhật kí của nhỏ(nhỏ ngủ rồi nên tác giả đọc lén suỵt nhỏ tiếng 1 chút nhá):

mở đàu nà dòng chữ

"Hắn là ai đó trong thế giới.........

.....nhưng trong ai đó,hắn là cả thế giới...." (là ý gì?!?)

Ngày...tháng...năm...

Cậu ta, tên gì ý nhỉ hình như là Hoàng Tử thật sự rất đẹp như các Hoàng Tử trong tranh vậy nhưng có lẽ cậu ta quá lạnh lùng

Lần đầu tiên có người dám từ chối tình yêu của mình( thật sự thì mình cũng hok thik cậu ta), nhưng hok tại sao mình lại nói với cậu ta làm người yêu mình nhỉ có lẽ cậu ta thú vị. Mình sẽ chinh phục cậu ta.

Ngày... tháng...năm

Anh Vũ đáng ghét.

Hôm nay lại gặp Hoàng Tử, hok biết bị đập thế cậu ấy có đau hok nhỉ và còn tên con trai nào đó nữa cũng bị mình đánh, hôm nay thú vị quá đi mình đã gửi thư làm wen , anh ta dù sao cũng đổ thôi .trò chơi này thú vị đây.

..............

Ngaỳ ...tháng...năm...

Ten Phong đó thì ra là cái tên lần trước bị mình đánh.Hắn thật quá quắt dám để mình chờ hắn giữa trời nắng như lửa thêu này.

Mình đã đánh hắn, đó là cái giá hắn phải trả, may chưa tiệt sản ^^

.............

Ngày...... tháng...... năm......

Ông Vũ đáng ghét dám hok cho mình đi cùng, cuối cùng mình đã phải leo tường vào còn tông phải cậu bạn mới nữa chứ, thật ngượng quá.

Tên đó có nét gì rát giống Hoàng Tử, vẻ mặt cậu ta rất đáng iu

Mà công nhận ngày hôm nay xui quá, gặp phải Phong , cậu ta tặng mình một chiếc....

Hoàng Thiên dám dùng mĩ nam kế để dụ con Linh khai ra mình, đồ phản bạn hic

hoàng Tử.... chảnh quá, mình gọi mà hok quay lại

Vụ cá cược trò chơi với Hoàng Tử có vẻ bắt đau thú vị rồi, cậu ta khó bị chinh phục nhưng như vậy sẽ càng vui

.........

Ngày tháng năm.....

Trời thật biết phụ lòng người mà, mình phải ở nhà Hoàng Tử, Hoàng Thiên đã thấy và có lẽ cậu ấy hơi bất ngờ

Hoàng Tử lạnh lùng thật đó, cái này mình công nhận

Tự nhiên sáng ra mình thấy hai đứa chung giường, trời đất cậu mong la fhok có gì xảy ra

............

Ngày ...tahngs......năm.......

Mau thật đó , mới đó mà dã đến sinh nhật mình. Chuyện gì đến phải đến , chẳng còn bao lâu nữa.Chẳng lẽ trò chơi kết thúc tại đây , như vạy thì chán quá

hoàng tử tạng mình chiếc nhẫn có khắc princess chẳng lẽ cậu ta muốn mình làm công chúa của prince .mình thật ra có thik Hoàng Tử hok?, nhưng sao mình vẫn thường đỏ mặt rung động trước cậu ấy ?, mình đâu có biết yêu, chắc chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, thật nực cười. làm sao mình có thik Hoàng tử được phải hok?

Trò chơi chưa kết thúc, chỉ mới là bắt đầu thôi.

..........................

[ Trò chơi của nhỏ là gì? tình cảm thạt sự của nhỏ, của Hoàng tử là sao? tại sao thời gian của nhỏ chẳng còn bao lâu? ròai mọi chuyện sẽ ra sao?]

====================================

<alo bố àh, có chuyện gì hok ạ?>

<tối nay bố có một bữa tiệc, con đi cùng bố >

<vâng ạ>

Hoàng Tử thay quần áo rồi đén gặp bố

Xe Hoàng Tử dừng trước một ngôi biết thự to lớn, có một mảnh vườn toàn trồng hoa thạch thảo, loại hoa mà mẹ của Hoàng tử rất thik khi còn sống.

Hoàng Tử ngồi ở phòng khách, một người đàn ông quý phái đi ra, vẻ mặt vui vẻ

-Con đến rồi àh, Hoàng Tử

-Vâng, tại sao bố lại muốn con đi cùng

-Vì coá chuyện quan trọng của con

-Chuyện gf ạ?-hoàng Tử ngước lên nhìn bố cậu giờ đang ngồi đối diện

-Rồi con sẽ biết thôi

Không khí dông người làm Hoàng Tử cảm thấy ngột ngạt , mắc dù đã quen với tiẹc tùng của giới thượng lưu nhưng cậu vẫn cảm thấy hok mấy là thi thú.

-Hoàng Tử ba nghĩ con cũng đã đủ lớn để có một công chúa cho riêng mình-bố Hoàng Tử dẫn cậu đến một đối tác của ông

-Chào ông Hoàng-bố Hoàng Tử bắt tay

-chào ông Lâm, lâu quá hok gặp nhỉ, đây là con ông àh

-Đúng còn tiểu thư đây có phải là công chúa nhà ông hok

-Vâng, tôi nghĩ hai đứa rất xứng đôi -ông Hoàng nháy mắt

-Tôi cũng nghĩ vậy

-Thôi hai con làm quen đi -Ông Hoàng và ông Lâm bỏ đi để lại hoàng Tử và tiểu thư nhà họ Hoàng

-Chào cậu -cô bé lên tiếng ( tóc nâu , mắt to, mũi cao da trắng)

-chào-hoàng Tử lạnh lùng hok thèm liếc cô bé

Im lặng.Hoàng Tử quá lạnh lùng, vẻ lạnh lùng đó cos làm cô bé sợ?

Hoàng Tử lạnh lùng bỏ đi để lại cô bé một mình

Cô bé sửng sốt rồi khẽ mỉm cười

==============================

Ngày...tháng...năm...

bố lại thế, chuyện hôn nhân của mình hok phải do bố sắp đặt, hok bao giờ.

Cô bé đó có vẻ dễ thương nhưng sẽ hok bao giờ là công chúa của hoàng tử

Hok biết nhỏ sao rồi, ngày hôm nay nhỏ có cười hok hay lại ủ rủ như hôm qua?mình dang lo lắng cho nhỏ àh, thật bùn cười có lẽ là quan tâm như một đứa em gái dù dì thì nhỏ cũng là em Vũ .Tính cách cô ấy giống Liên thật , tính tình thất thường.Liên ơi ở đó có lạnh hok Liên, mùa Đông đến rồi.

===============================

Hôm sau, tất nhiên tiểu thư Mai( con ông Hoàng) chuyển sang học cùng lớp với Hoàng Tử và theo lệnh ông Lâm, cô sắp xếp cho nhỏ đó ngồi với Hoàng Tử.Nhưng Hoàng Tử tuyệt nhiên phản ứng

-Thưa cô em hok muốn bạn này-Hoàng Tử chỉ vào nhỏ Mai-ngồi đây

-Nhưng đây là chỗ ngồi mà ông Lâm sắp xếp

-Thế ạ,cô ta cứ ngồi ở đó , em sẽ ngồi chỗ khác -Hoàng Tử đứng dậy, bỏ sang ngồi cùng Vũ

-Em....-bà cô bất lực lần đầu tiên cô thấy Hoàng Tử tức gaianj như vậy

-Thôi cô ạ , anh ấy ngồi đâu là quyền anh ấy, em ngồi đây được rồi ạ-nhỏ Mai cứu bồ cho bà cô

-Thôi được chúng ta bắt đầu buổi học mới

NGồi trong lớp mà Hoàng Tử hậm hực làm Vũ cũng hết hồn

tiểu thư Mai khẽ quay xuống nhìn Hoàng Tử rồi mỉm cười, hok phải là nụ cười bình thường, nó thật sự rất bí ẩn, cô bé đó đang toan tính diều gì?

========================

Reng........chuông reo báop hiệu giờ ra chơi, hoàng tử hậm hực bỏ ra ngoài thì Mai đứng chặn trước mặt:

-Anh cứ làm thứ mà anh thik, nhưng rồi cũng sẽ phải về bên em thôi, đó là điều tự nhiên, anh hỉu hok hoàng Tử -nói rồi Mai nở một nụ cười nửa miệng, phẩy tay bước đi

Có ai biét Hoàng tử sẽ đi đâu hok, chính là lớp nhỏ , bất ngờ chưa, đây là lần đầu tiên Hoàng tử sang tìm nhỏ.Dư luận được một phen xôn xao.Hoàng Tử chạy vào kéo nhỏ đi một chách hết sức bất ngờ làm nhỏ và Hoàng Thiên gnhêạch mặt ra

"cuộc vui đi được ¼ rồi, có lẽ ngày đó đến cũng là ngày trò chơi kết thúc"nhỏ khẽ mỉm cười

[nhor đâu còn là nhỏ, nụ cười nửa miẹng đó từ bao giờ xuất hiện trên môi nhỏ, sự nhí nhảnh của nhỏ đâu ròi] Hoàng Thiên nghĩ

Im lặng, hoàn toàn im lặng.Hoàng Tử hok nói chỉ lảng lặng ngồi dựa vào gốc cây, mắt nhắm hờ còn nhỏ nhâm nhi những điệu nhạc hok lời cùng gió .Không gian có vẻ ngột ngạt nhưng có lẽ là rất vui đối cả hai.Cuối cùng thì Hoàng tử mở lời trước

-Sao cô hok hỏi tại sao tôi đưa cô đến đây

-Vì tôi biết nguyên do

-Cô biết?-Hoàng Tử ngạc nhiên quay qua nhìn nhỏ

-ÙH thì.....hok biết nhưng nói đại thế thôi

-Giỡn nè-hoàng Tử kí vào đâuf nhỏ, ngay lập tức trò đua tốc độ diễn ra

nhỏ kéo Hoàng Tử ngồi xuống một gốc cây to.

-Cảm ơn cô-Hoàng Tử

-Tại sao lại cảm ơn tôi

-Ở bên cô tôi thấy rất vui

-Đau có gì, trên đà này tôi sẽ nhanh chóng chinh phục anh thôi -nhỏ lém lỉnh

-Đừng coấ mơ giữa ban ngày-Hoàng Tử búng vào mũi nó( ác wé)

-Vậy anh làm gì để trả ơn tôi -nhỏ kéo hoàng Tử đứng đạy

-Cô mún gì?-H.T nói giọng cười cười

-Anh nhắm mắt lại di

Hoàng Tử nhắm mắt không nói gì

[nhỏ thấp hơn Hoàng Tử hẳn cái đầu]

Nhỏ đặt hay tay lên vai Hoàng Tử, khẽ nhón chân......hai môi chạm nhau ......... nhẹ nhàng lướt qua.....vị ngọt ... ... phải chăng là?....... first kiss của cả hai....... Có phải vậy....câu trả lời chỉ có một.......yep......

Hoàng Tử khẽ bối rối, nhỏ sau khi "hành động" xong chạy biến không để Hoàng Tử kịp thấy mặt nhỏ đỏ bừng bừng.

Hoàng Tử khẽ mỉm cười,........nụ cười hiền dịu.....ngốc 1 nhỏ ngốc....... chỉ mình nhỏ thôi.........

=======================

"Sao mình lại đỏ mặt nhỉ, chỉ là một phần trong kế hoạch, mình thik anh ta thật ư? Không phải đâu, có lẽ do đây là first kiss của mình?" nhỏ khẽ đặt tay lên bờ môi ..ngọt thật......

Nắng chiếu lên khuôn mặt bầu bĩnh của nhỏ, khẽ đặt nụ hôn nhẹ nhàng làm má nhỏ đỏ bừng.... như nụ hôn của Hoàng Tử vậy........

................½ chặng đường đã xong..........

============================

14/2 ngày Valentine

Nhỏ, chính xác là nhỏ đang đứng trước rạp chiếu phim.Nhìn từng cặp đôi bước vào trong đoá mà nhỏ cảm tháy lo lắng, vì sao ư? Vì giờ này Hoàng tử vẫn chưa tới, đã trễ giờ hẹn 1 tiếng rồi . 1.giọt....2giọt......cơn mưa ào tới 1 cách bất ngờ mọi người chen chúc nhau tránh mưa làm nhỏ mún ngộp thở .

Hoàng tử hok đến , lại phải chen chúc thế này, làm nhỏ tủi thân hok thể tả, ai cũng có cặp có đôi.....chỉ mình nhỏ.......chỉ mình nhỏ.đứng đó......cảm giác đoá làm nhỏ mún oà khóc, nhưng trong đêm mưa ấy, đêm mưa mà Hoàng tử đã tìm thấy nhỏ, nhỏ đã hứa với Hoàng Tử sẽ hok bao giờ khóc nữa.......

Loay hoay tìm cái điện thoại để gọi cho Hoàng tử thì nhỏ nhận ra Hoàng Tử đã gửi một tin nhắn cho nhỏ trước đó khoảng tíêng, ngắn gọn chỉ là "GAME OVER" là ý gì???

Trời đất như sụp đổ trước mắt nhỏ,

-"như vậy là sao hả Hoàng Tử?, tại sao anh lại nói thế? Hok thể như thế được chẳng lẽ anh đã biết........."-nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, ngồi phich xuống đất-"hok đâu em thật lòng yêu anh, em yêu anh mà Hoàng Tử...hức... hức...." lúc này thì nhỏ khóc thật sự, nhỏ hok thể giữ lời hứa được, ......

-Khong, không thể như thế được........nhỏ lao ra ngoài trời mưa, như một con điên , mọi

người quanh đó chỉ biết nhìn nhỏ đày thương cảm, một số người con trai thì thầm nói :"xinh thế mà bị cho leo cây"

Nhỏ bây giờ như diên lạon( Ryank hok biết diễn tả sao nữa (_ _+) , đúng rồi Hoàng Tử, nhỏ chạy chạy mãi ..dưới trời mưa, những giọ mưa tạt vào người nhỏ làm nhỏ cảm thấy rát kinh khủng...nhưng bây giờ cái đoấ hok làm nhỏ oá thể để ý , điều bay giờ nhỏ mún chỉ là mún, gặp Hoàng Tử để hỏi một câu Tại sao???

-Hoàng Tử! HONÀG TỬ!a!!!-nhỏ ra sức gọi và đập cửa, cảnh cửa bật mở, một tia hi vọng loé lên nhưng rồi nhanh chóng thát vọng

-Thưa tiểu thư, cậu Hoàng Tử hok mún gặp cô , cậu chủ bảo tôi đưa cái này cho cô và nói cô hãy về nhà đi , người làm đưa cho nhỏ một chiếc may fthu âm rồi đóng cửa lại

" tôi đã thắng rồi, tôi đã chinh phục được Hoàng tử rồi......" những cau nói đập vào tai nhỏ, đây chẳng phải là cuộc nói chuyện của nhỏ và Linh sao, sao hoàng tử lại coá được"

-Hok! Hoàng Tử! Hok EM THẬT LÒNG YÊU ANH -NHỎ hét lên một cách tuyệt vọng .Và tren đoá, ánh sáng vẫn được bật sao lớp màng mỏng ,Hoàng Tử, cũng rất đau khổ đâu chỉ riêng gì nhỏ đau, Hoàng Tử cũng đau lắm chứ, hai lần yêu, hai lần tình yêu xa cậu , mọi thứ như trùm một màu đen u ám........

-"Hoàng Tử anh nói em về ư, về đâu, em làm gì có nhà mà về, em đâu có....., em biết phải về đâu "-nhỏ tự nói rồi cười điên dại rồi lại bật khoc nức nở......

Hai lần trước......hai lần trước Hoàng Tử đã tìm thấy nhỏ trong đêm mưa,nhưng đem nay liệu Hoàng Tử coá tìm nhỏ hok......

Nhỏ lao ra đường............KÉT!!!!!!!

============================

Nhỏ vui vẻ tung tăng bước vào lớp và ngã rầm, đầu đụng đầu Hoàng Thiên. Cả lớp quay ra nhìn thì thấy hai đứa đang ôm đầu và "tích cực" cãi nhau.Cả lớp chỉ biết lắc đầu,: hai đứa này đúng là Tom& Jerry, chẳng bao giờ để cả lớp này yên.

-Êu, có khi nào, hai đứa này trở thành một đôi hok....-đứa vừa phát biểu phải im bặt vì ánh mắt sát thủ từ hai nhân vật chính.

-Nhỏ thik Hoàng Tử mà...-một nạn nhân nữa được liệt kê vào danh sách

-Hoàng Thiên cũng giống Hoàng Tử chứ bộ, mà tính tình lại dễ thương hơn.tui két Hoàng Thiên nhất-con nhỏ nào đó mơ mộng

-Hoàng Tử hơn

-Hoàng Thiên

-Hoàng Tử

-Hoàng Thiên

-Hoàng Tử

Chuyện của nhỏ tự nhiên lại sang chuyện của Hoàng Tử Hoàng Thiên.Thé là sao

Tụi con gái( trừ nhỏ) tự nhiên tranh luận một cách quyết liệt.Hoàng Thiên phẩy tay bước về chỗ

-IM -tụi con trai hét lên ngay lập tức tụi con gái im lặng 1 giây sau đó, chiến tranh nổ ra

-con gái các người phải nể tụi con trai chúng tôi chút chứ

-Tại sao phải nể, mấy người hok được bằng người ta nên ghen hả

-các người đừng mơ, hotboy trường này hok bao giờ nhìn vào các người đâu

-Cậu, ......

-THÔI HẾT CHO TÔI NHỜ -nhỏ hét lên với volum cực lớn làm tụi bạn im bặt, khiến cả Hoàng Thiên giật mình tỉnh giấc cơ mà( tụi bạn cãi nhau ,mà ngủ dc bó tay (__ __")

Nhỏ đi về phía con trai nói :

-E hèm! Con trai lớp mình xét về ngoại hình lẫn gia thế thì đều xứng là hotboy ( trường quý tộc mờ), nhưng tại các ạn í quyậy qua strời đất nên học hành chểnh mảng. vạy phong cho các cậu là koolboy. Có ai phản đối hok

-..........( hok ai len tiếng tất nhiên, lớp nhỏt toàn gương mặt xinh xắn mà)

-.....Chỉ có ai kia mới hok xứng là hotboy kìa-nhỏ nói tiếp mắt nhìn gằm gừ Hoàng Thiên

-Phản đối-hoàng Thiên hậm hực đi về phía nhỏ

-Tước bỏ quyền phản đối -nhỏ lên tiếng

-Cô nói thế là ý gì?

-Không ý gì cả

-H.T hok có quyền lên tiếng ở đây phải hok mí bạn

Uh-bọn con trai dồng thanh vì nhỏ là người "cùng phe" mà

-Ê, cô dám dùng mỹ nhận kế hả

-Có ai bắt anh hok cho dùng mỹ nam kế đâu

-Cô nói đó nha-h.Thiên nở nụ cười gian làm nhỏ cũng tháy nhột

Và sau đó thế nào thì ai cũng biết, con trai ><con gái cãi nhau, nhưng có 1 chuít #biệt là, Hoàng Thiên về phe cpn gái còn nhỏ phe con trai( nhỏ Linh thì bó tay, hok biết theo ai)

[Giowis thiệu chút về lớp nhỏ, gồm có 42 nhân, nghịch hơn quỷ sứ. ĐƯợc trường mệnh danh là lớp Quỷ.Một tuần mà hok có khi nào bị phạt là chịu hok nổi. Nhưng rất đoàn kết.Lớp của nhỏ toàn koolboy, cái này dc cả trương công nhận, tuy là lớp quỷ nhưng cũng có khá nhiều *******, nhỏ là minh chứng ]

-Mấy cô cậu làm trò gì vậy, có còn lớp học nữa hok vậy-cô giám thị bước vào mặt lăm le-RA ngoài sân trường đứng hết cho tôi

-Vâng ạ -tụi nó đồng thanh hô to rõ ràng(trời đất) , vừa đi còn vừa giỡn ( mới cãi nhau xong vạy mà ) [chuyeenj thường xuyên =.="]

====================

-Ê, có phải lớp Q (quỷ) thật ra trường hok có lứop nào tên như thế nhưng mà quậy quá nên đặt là như thế lun ^^) hok-MThiên lên tiếng

-Ờ,nhỏ em tao lại gây chuyện rồi -Vũ lắc đầu ngán ngẩm

-Ước gì tao cũng dc học lớp đó, quỵâ cho sướng -Thiên mơ mộng

-khùng-Phong cốc Thiên-Em mày khi nào cũng nào là đầu têu của sự việc ha.Ơ........ ( Phong rung động thạt rồi, trước cảnh nhỏ Linh lên nhạn tội thay nhỏ.....)=>người đâu dễ rung động dễ sợ

-Về nhà phải dần cho nó một trạn mới dc, mất hết hình tượng ******* lại ảnh hưởng hình tượng hotboy của tao nữa chứ

-Nổ - cả nhóm lao vào cốc Vũ làm hắn la oia oái

-Vui mà-Hoàng Tử lên tiếng khẽ mỉm cười , làm cả nhóm nhìn đày ngạc nhiên

==============

Zom vào sân trường nào

-Giang.Ai làm chuyện này -Cô giám thị lăm le cái thước trên tay( nhỏ là lớp phó kỉ luật mà, nhưng thường là đầu têu của những trò quỵâ của lớp => vậy lmà là lớp phó kỉ luật hả trời)

-Em ạ-Linh len tiếng( nhỏ hiền gàn út lớp^^ thua mỗi nhỏ thôi ạ)

-Linh mày nói gì vạy-nhỏ trừng mắt

-Em

-Em

-........

Tụi lớp nhỏ đứa nào cũng dành tội

(tội mà cũng ham)

-Thôi-cô giám thị hét lên làm các lớp đang xem cười khúc khích( lớp nào cũng sợ và ghét cô giám thị .chỉ có lớp nhỏ giám đối dầu thôi và xcung xlà lớp thik cô nhất=>bà cô dễ nổi nóng nên càng dễ chọc mà) -các em xem đây là cái chợ hả

-Đâu có ,đây là sann trường mà cô -một đứa con trai ngây ngô nói làm cả bọn lớp nó không thể nhị cười( bò ghiêng ngả còn bà cô tức mún ói máu) còn các lớp ngạc nhiên và công nhận LỚP QUỶ THẬT chẳng sợ ai, tụi lớp khác vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.

-Cấc em đứng nắng từ giờ đến hết ngày thì thôi

-Nắng quá cô ơi làm hư hết làn gia châu Á của em( da châu Á mà trắng ớn) -1 đứa con trai phảy tay

-Nắng cũng phải đứng-bà cô lấy lại uy thế

-Cô đứng đây đi, tụi em đi -nhỏ lên tiếng ( cãi nhau với bà cô chan s quá) lập tức cả tụi bước theo nhỏ, vừa đi vừa giỡn

-Mấy em-bà cô nổi giận

-Giận xấu lắm đó cô-1 đứa con gái để lại câu nói đó làm bà giám thị tức đầy mình

Các lớp khác thì một lân nừa trầm trồ.

Tụi lớp nhỏ đứng trước hành lang lớp 10A1( lớp mọt sách) làm tất cả mọi người trong lớp đều nhìn sững lun , rồi lun mồm khen

-Chùi ui lớp này ai cũng đẹp ghen tị quá àh

-Galant nữa-một con nhỏ khác reo lên khe khẽ khi thấy tụi con trai rút khăn giấy lau mồ hôi cho tụi con gái

-Đi thôi mấy bạn ấy hok học được kìa-nhỏ khẽ nhấch môi cười

Máy người trong lớp( con trai lẫn gái) nhìn theo tiếc nuooí như mún hét lên Đừng đi mà ( bó tay )

=================

Zoom vào lớp Hoàng Tử( lớp này xem ra hok loạn như lớp nhỏ):

-Ui mài ơi tao kết Linh roài -Phong mơ màgn nói

-Hả, tao tưởng mày kết con em tao chứ -Vũ trừng mắt

-Thì thế? Nhưng tự nhiên tao thấy kết liinh hơn

-Dúng là....đào hoa

-MÀ cũng tại em mài hok ah, cưa mãi chẳng đổ

-Tất nhien roài em tao mà

-......có lẽ chỉ coá hoàng Tử kua nổi thôi- Phong vừa nói vừa quay qua Hoàng Tử cười thik thú

-Hử -Vũ quay qua haòng Tử ánh mắt dò xét

Hoàng Tử nhìn lại Vũ bằng ánh mắt tao coá biết gì đâu

-Mấy em làm ơn đừng nói chuỵen trong lớp -Bà cô nhẹ nhàng

-Vâng ạ -tụi Hoàng Tử làm theo, hơi đỏ mặt ( xí hổ quá con trai mà 8 chẳng khác gf con gái)

====================

-Ui mài ơi! Xem nì -nhỏ Linh reo lên

-Cái gì thế -1 đứa con trai chen vào

-Xem nì -nhỏ Linh nhảy loi choi chỉ vào cáo thị

-Để tao coi coi -nhỏ vừa nói vừa cố gắng luồn lách khỏi tụi lớp nó để dích thân xem đó là cái quái gì

" TUẦN HỌC TIẾP THEO LỚP NÀO ĐỨNG NHẤT SẼ ĐƯỢC MỘT CHUYẾN ĐI VŨNG TÀU MIỄN PHÍ"

-Ý mày thế nào-Linh huých tay nhỏ

-Thôi mún đi tự bỏ tiền cũng đâu coá sao( trường Quý tộc mừ)

-Nhưng đi "chùa" sướng hơn- 1 đứa con trai nói

-Uh há-Linh nói

-Vậy thì lớp mình phải cố gắng nha, tuần nay phải đứng nhất

Nói rồi tụi nó tụm vào bàn bạc

1 đứa yếu ngồi gần đứa giỏi, kèm cặp nhau học. đứa nào cũng phải học bài làm bài đầy đủ.Không quậy nữa...bla...bla... tụi con trai lúc đầu giãy nãy tỏ ý hok chịu nhưng nhìn bộ mặt "hình sự" của tụi con gái thì đành lí nhí "lần này thôi nhá hok coá lần sau đâu" , tụi con trai vừa nói mà toát mồ hôi hột. ( hok cho tụi nó quậy thà chết còn hơn làm "con ngaon trò giỏi")

Mọi chuyện bàn xong thì nhỏ mới để ý nãy giờ hok coá Hoàng Thiên, quay sang thì thấy cậu ta nằm ngủ từ khi nào... môi nhỏ tự nhiên nở một nụ cười

[coas phải do H.Thiên ngủ dễ thương mà nhỏ như thế?tại sao hôm nay nhỏ hok gặp Hoàng Tử? because để H.Tử hok gặp dc nhỏ chắc chắn sẽ nhớ mà tim nhỏ->tự tin quá.ghét quá tác giả hok cho H.Tử đến tìm lunkế hoạch thất bạitác giả ác wé)

-CÔ ĐẾNNNNNNN-nhỏ hét to vào tai Hoàng Thiên một cách hok thương tiếc

-HẢ CÔ ĐÂU-Hoàng Thiên giật mình nói

-Co đi rồi-nhỏ mỉm cười xếp lại cuóon tập

-Cô..hừ -Hoàng Thiên vừa nói vừa đập vào tai ( điếc òy tội wa' ah^^)

-Tôi hok tha cho cô đâu

==================

zay thui ha.... mốt mìh sẽ post típ .... Mọi người cứ từ từ màh đọc ...===============================

" Hoàng Tử chẳng lẽ đã chấm hết, em cứ tưởng anh đã thik em mà, sao lại thế này ............ chẳng lẻ chỉ mình em đơn phương.... Em đã khóc rất nhìu đấy...Hoàng Tử ạ...vì anh... nếu thấy em khóc anh cũng đừng nói là "baby don't cry" nhé...vì lúc đó có lẽ em sẽ hok kiềm lòng được đâu.... anh Vũ nói đúng chúng ta hok dành cho nhau.... goodbye nhé Hoàng Tử....... em sẽ đi...về một nơi hok coá anh, ở nơi đoá có lẽ em sẽ tốt hơn bây giờ..............."

-----------------------------

Hic hic..oa oa............ (lạy trời đừng coá ai nghĩ nhỏ tự tử nghen) ( _ _")

NHỏ đang đứng trước gốc cây sau trường, nơi nhỏ đã trao cho Hoàng Tử nụ hôn đầu đời , nhỏ ngước lên nhìn khẽ mỉm cười nhưng nước mắt đã rơi từ khi nào

"lần cuối đếy nhe', những giọt nước mắt cuối cùng, em sẽ hok khóc vì anh"

-Giang!

Nhỏ quay đầu lại, nhận ra là Hoàng Tẳ nhỏ quay đầu bỏ chạy

-Khoan đã, em hok mún nghe anh giải thik sao

-hok....em hok mún nghe gì cả -nhỏ ngồi xuống hai tay bịt chặt tai

-thôi nào nhóc em đừng bướng bỉnh chứ-Hoàng Tử gỡ tay nhỏ khỏi tai rùi ôm nhỏ vào lòng

-Anh và Mai chỉ là bạn , lúc đó.....tại cô ấy quá xúc động .......anh và Mai cùng hoàn cảnh là hok coá mẹ

-Thiệt sao?-nhỏ ngước mắt lên nhìn Hoàng Tử, mắt long lanh

Hoàng Tử hok nói gì trao cho nhỏ một nụ hôn dài

...ngọt, thật sự là rất ngọt...đây là lần đầu tiên Hoàng Tử chủ dộng hôn nhỏ.........

Hoàng Tử buông nhỏ, xoa đầu nhỏ rồi cười

-iu anh nhìu nhắm cơ -nhỏ chụt vào má Hòang Tử

-còn anh thì ghét am nhắm cơ, làm bẩn hết cả mặt anh

-á, lại thế-nhỏ hét lên -lần nào cũng chê bẩn hok chịu đâu

-hok chịu hả, thiệt hok -hoàng tẳ cười nửa miệng nhỏ hơi sợ nhưng vẫn nói cứng

-thiệt, hate u

Hoàng Tử lấy tay........ chọc let làm nhỏ nhảy loi choi

..............nước mắt đã khô trên mi ai.........nụ cười đã xuất hiện trên môi ai ............

=================

sory ss vi da pot thay ban, minh la tg truyen nìchap mới nóng hổi đê

================================

Nhỏ luồn chân vào cát rồi hất lên, bỗng nhỏ cảm thấy nhói nhói ở chân thì ra là do vỏ sò.nhỏ nhặt nó lên, "cái vỏ sò đẹp thật"-nhỏ thik thú reo lên rồi lại buồn

-Giá như coá Hoàng tử ở đây haizzzzzzzz...-nhỏ thở dài

-Làm gì ngồi đó mà thở dài thế cô nương-Hoàng Tử từ đâu đén chìa ra cho nhr một chiếc vỏ sò rất đẹp

-đẹp wa', anh lấy dâu hay vậy

Hoàng Tử hok nói gì chỉ mỉm cười

-Hok fải anh đi tập ah

-Tạp xong rồi, -rồi hoàng Tử ghé sát tai nhỏ thì thầm -nhớ anh lắm ah

-đâu coá, ai mà thèm nhớ anh chứ -nhỏ cãi mặt đỏ phừng

Hoàng tử lại cười"dễ thương thật"

NHỏ một tay cầm dép, một tay cầm vỏ sò đi dọc bờ biển, Hoàng Tử chỉ mỉm cười lẳng lặng đi theo sau .Thế này là đủ, đâu cpoá cần gì nửa nhỉ, hok ai nói gì nhưng cảm thấy rất vui rồi , dù nhỏ đi trước Hoàng Tử đi sau nhưng trong lòng nhỏ hoàng Tử luon sát cánh.

Hoàng Thiên lặng nhìn Hoàng Tử và nhỏ rồi mỉm cười ..............

"sẽ hok dễ đâu fải hok hoàng Tử , nhưng nếu anh làm Giang vui thì ...chúc cả hai hạnh phúc....."

<alo ba àh>

<con hok làm được đâu>

<anh Hoàng Tử muốn gì thì hok thể ngăn cản được! ba bik mà>

< với lại Giang rất tốt, nhà cô ấy cũng môn đăng hộ đối đấy......>

<tuỳ ba thooi> Hoàng Thiên nói rồi cúp máy mỉm cười tuy dây là một chuyện chẳng đáng cười

Mới cách đây mấy phút, Hoàng thiên rất hận hận bố, hận Hoàng tử còn bây giờ lại giúp hoàng Tử bên người mà mình yêu, cạu thật hok hỉu nổi mình nữa nhưng khi vui thì điều gì khiếnc on người ta vui

Người ta thường nói "hạnh phúc là khi thấy người mình yêu hạnh phúc" người ta vẫn thường dùng câu đ để nguỵ biện cho sự đau khổ của mình, đã có ai làm được như thế chứ? Hoàng Thiên cũng vậy, cậu hok bao giờ tin cái câu mà người ta thường nói đó, cậu đã rất đau khổ khi bik nhỏ thik Hoàng Tử, và đau khổ hơn khi tháy nhỏ khóc, và bây giờ cậu đã tin, tin cái câu nói đoá là thật , chẳng fải sao? Hoàng Thiên cảm thấy niềm vui len lỏi trong tim khi thấy nhỏ cười tuy người làm nhỏ cười hok fải là Hoàng Thiên .

Những hình ảnh lúc đầu gặp mặt và những lúc hai đứa đối đầu, nhỏ đã bước vào trái tim khi nào mà Hoàng Thiên chả biết .Hoàng thiên nhắm mắt thì thầm;

" ........thế nhé, những kỉ niệm sẽ mãi trong tim Thiên, sẽ hok bao giờ phai dâu , .Khi hok coá Hoàng Tử bên cạnh thì Thiên luôn sẵn bờ vai như một đứa bạn thân Giang nhé.. ..chúc Giang hạnh phúc.........."

Hoàng thiên mỉm cười .nụ cười đầu tiên trong ngày-nu cười lúc hoàng hôn

==========================

Đại ca, chị định thế nào ạ, nhìn con bé đó ngứa mắt quá.

-Hừm, từ từ đi con bé đó phải đánh cho nó một trận

-Tối nay đại hội sẽ ra tay chứ ạ

-uh-đứa con gái được kêu đại ca cười, thật man rợ.Bọn chúng bàn gì gì đoá một lúc thì toả ra về..............======================

-Sao cô lề mề quá vậy, đội chúng ta mà về út cô chết với tôi -Hoàng Thiên cằn nhằn

-hừ, tôi đi hết sức rùi, có ngon cậu đi đi -nhỏ cãi lại, mồ hôi ướt đẫm lưng áo .Chảng là mấy lớp chia nhau thành các nhóm thi leo núi ấy mà.

-thì tôi đi, ai bảo tôi hok đi đâu.đồ ốc sên -H.Thiên

-conf cậu áh...... đồ đàn bà-nhỏ gân cổ lên cãi

-còn cô, con gái gì mà chanh chua đanh đá, chẹp, sau này ai vớ fải cô thì khổ -haòng Thiên nói mắt ngó liếc sang Hoàng Tử

-cậu đúng là cái dồ cà chớn, vô duyên vô nợ hok ai nợ mà cũng đòi -nhỏ cãi

-đấy, đâu có sai đâu-Hoàng Thiên way qua cãi

-Thôi tôi xin hai người, hok bik mệt hả, hai người cãi nhau tốn thời gian lắm đi nhanh cho tôi nhờ -Phong mệt mỏi nói

-hừ, nhờ anh Phong đó nhá hok tôi hok tha cho cạu đâu-nhỏ

-cô làm gì được toi

-cậu.....-nhỏ cứng họng, đúng. nhỏ thì làm được gì Hoàng Thiên chứ cùng lắm là mè nheo thôi

-Thôi, đi

-uk-nhỏ ngậm ngùi

-Á!-nhỏ thét lên rồi ngã rầm , Haòng Tử chạy đến đỡ nhỏ đứng dậy mắng

-đi với chả đứng, thôi lên đây anh cõng -hoàng Tử đề nghị mặt hơi đỏ

-uk-nhỏ vui vẻ leo lên lưng hoàng tử

HoàngThiên cảm nhận được trái tim hơi nhói lên, đúng Hoàng Thiên đã có thể cư xử như bìn thường được với nhỏ nhưng với những tình huống này trái tim Hoàng Thiên lại nhói lên, một chút tàn dư tình yêu...... Hoàng Thiên đi nhanh về fía trước

-cậu ta bị sao đấy

-nổi điên lên chứ gì -nhỏ nhanh nhảu

-nào xuất fát

-em ........em nặng lắm hả -nhỏ e dè hỏi

-uk

-thôi anh để em tự đi cũng được, cũng một đoạn khá xa rồi

-uk-Hoàng Tử nói rồi thả nhỏ xuống

-nhỏ chỉ biết thở dài như thế này này haizzz....."người đâu thảng thắn thấy sợ"

[ai nói Hoàng Tử thẳng thắn, chỉ là chọc nhỏ chút thôi vs lại sắp đến nơi rùi]

Nhóm nhỏ tới nhất,thảm cỏ xanh mướt trải trước mặt, nhỏ ,Linh và mai reo lên thik thú "ôi đẹp quá"Nhỏ dang tay, nhắm mắt lại,bây giờ nhỏ cỏ thể cảm nhận được mùi cỏ phả trong gió, gió tạt vào mặt mát rượi làm khô những giọt mồ hôi của ai kia

Bêy giờ đang coá hai người đang trông rất giống nhau chẳng ai khác ngoài Hoàng thiên và hoàng Tử, cả hai xọc tay vào túi quần lặng nhìn nhỏ rồi khẽ mỉm cười (đúng là anh em mà^^)

Tụi nhỏ thả sực chơi đùa trong gió, rồi lại nằm phịch xuống cỏ nghỉ.Sau một ngày chơi đùa đủ thứ trường nhỏ lên xe ra về, xem ra ai cũng mệt mỏi

Vừa về tới nhà nhỏ thả phich người trên giường hok buồn thay quần áo

[đừng ngạc nhiên tại sao hok có Chris nhá, vì mới xong ngày đầu thì Chris đã bay về NHật oy', lệnh của papa cấm cãi=.="]

===============

Nhỏ vứt cái cặp lên bàn nắm thở dài

-haizz...........

-sao thế?-Hoàng Thiên hỏi

-haizz.......

-thở dài hoài haizz.......-Hoàng Thiên giả vờ "haizzzz.." chọc

-thôi hok nói với cạu nữa, xui xẻo -nhỏ quay ặmt qua chỗ khác và "haizz........"

-ê cô nói ai xui xẻo hả

-tôi đâu nói cậu

Hoàng Thiên cứng họng quay qua nói chuyện cùng tụi con trai

Chả là hô, nay xui xẻo thật.Sáng sớm bị Vũ lôi dậy, đụng đầu trong nhà vệ sinh, tông phải cột điện, haizz......

Ngoài cửa lơp nhỏ, tụi con gái đang bu quanh cía gì đó, nếu là thường ngày thì nhỏ đã ra xem rùi nưhng hôm nay thì haizz... (lại haiz nữa hừm >.<") bỗng Linh từ đâu chạy đến kéo tay nhỏ

-đi

-đi đâu-nhỏ mệt mỏi

-Hoàng tử của mày dang bị bao vây kìa

-hả-mắt nhỏ sáng lên, chạy về fía nhỏ Linh bảo

Nhỏ cố chen nhưng vãn chưa thấy được Hoàng Tử bống một tay kéo nhỏ lại, nhỏ quay lui thì ra lf Hoàng Tử

-Hoàng........-nhỏ nói chưa hết câu thì Hoàng Tử bịt miệng nhỏ lại kéo lui sau trường

-Sao anh hok ngồi trong lớp mà ra ngpoài làm gì vậy -nhỏ trách

-anh qua tìm em mà

-tìm em-mắt nhỏ sáng lên

-uk

-nhưng có chiện gì

-ah, uh -Hoàng Tử lắp a lắp bắp, ặmt đỏ phừng

-anh sao vậy-thấy mặt hoàng Tử đỏ bừng nhỏ cứ tưởng........Hoàng Tử sốt(_ _")

-ngày 14-2, gặp em ở rạp chiếu phim nhé -Hoàng Tử nói rồi chạy biến để lại nhỏ đưng đơ như tượng luôn

-á , sướng quá-nhỏ vừa đi vừa mơ mộng và đụng fải thân cây(vô phước) nhưng nhỏ hok tức mà lại vỗ vỗ cái cây cười tít mắt (đúng là khi người ta vui, mọi thứ dều trở nên vui)

-ê cô bị mắc hội chứng đao hả -hoàng Thiên

Hok để ý đến câu nói có ý chọc ghẹo của hoàng Thiên nhỏ gật đầu đại

-sax-Hoàng thiên nhìn nhỏ đầy dò xét "con nhỏ ngày hôm nay sao thế cà)"

giờ ra chơi , trong lớp chẳng coá ai ngoài nhỏ và Linh, nhỏ kéo tay Linh nói:

-tao đã thắng đã chinh phục được Hoàng tử rồi-nhỏ hăm hở

-hả thiệt hok -Linh ngạc nhiên

-thiệt, vậy là trong trò chơi này tao đã thắng hoàng Tử đã thik tao

-uk, thiệt tình lúc bắt đầu trò chơi tao nghĩ HOầng Tử hok thik mày và tao sẽ thắng kia ai dè .haiz

-nhưng..-nhỏ cúi xuống thì thầm -tao đã thật sự thik Hoàng Tử oy' từ lâu tao hok còn xem đây là trò đùa nữa

Pip

-thưa ông đã xong

-dạ., tôi sẽ làm theo lời ông chủ

-vâng

============================

Ngày.tháng .......năm..........

Liên này ngày 14-2 anh hok thể bên em cả ngày được, anh đã tìm được một nửa riêng giống như em vậy, Liên ạ.Nhưng anh hok xem cô ấy như người thay thế em đâu, anh yêu cô ấy thật

Hôm nay anh đã hẹn cô ấy đấy,............

Chính cô ấy đã làm anh quên đi nỗi buồn mất em, thời gian trôi nhanh thật .........em hãy chúc anh hạnh phúc Liên nhé.......... Iu em lần cuuôí

============================

Hoàng Tử đi học về , đi thảng vào fòng, àng Thiên cũng vậy

-Cái gì thế này-Hoàng Tử cầm máy thu âm lên, bật

SỐC!-hoàng Tử ngồi phịch xuống ghé, một giọt nước mắt rơi (ai bảo con trai hok được khóc)

Hoàng Tử cứ thế ngồi thư người như mất hồn......mọi thứ vở tan....kết thúc hy vọng...............

==========================================

14/2 ngày Valentine

Nhỏ, chính xác là nhỏ đang đứng trước rạp chiếu phim.Nhìn từng cặp đôi bước vào trong đoá mà nhỏ cảm tháy lo lắng, vì sao ư? Vì giờ này Hoàng tử vẫn chưa tới, đã trễ giờ hẹn 1 tiếng rồi . 1.giọt....2giọt......cơn mưa ào tới 1 cách bất ngờ mọi người chen chúc nhau tránh mưa làm nhỏ mún ngộp thở .

Hoàng tử hok đến , lại phải chen chúc thế này, làm nhỏ tủi thân hok thể tả, ai cũng có cặp có đôi.....chỉ mình nhỏ.......chỉ mình nhỏ.đứng đó......cảm giác đoá làm nhỏ mún oà khóc, nhưng trong đêm mưa ấy, đêm mưa mà Hoàng tử đã tìm thấy nhỏ, nhỏ đã hứa với Hoàng Tử sẽ hok bao giờ khóc nữa.......

Loay hoay tìm cái điện thoại để gọi cho Hoàng tử thì nhỏ nhận ra Hoàng Tử đã gửi một tin nhắn cho nhỏ trước đó khoảng tíêng, ngắn gọn chỉ là "GAME OVER" là ý gì???

Trời đất như sụp đổ trước mắt nhỏ,

-"như vậy là sao hả Hoàng Tử?, tại sao anh lại nói thế? Hok thể như thế được chẳng lẽ anh đã biết........."-nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, ngồi phich xuống đất-"hok đâu em thật lòng yêu anh, em yêu anh mà Hoàng Tử...hức... hức...." lúc này thì nhỏ khóc thật sự, nhỏ hok thể giữ lời hứa được, ......

-Khong, không thể như thế được........nhỏ lao ra ngoài trời mưa, như một con điên , mọi

người quanh đó chỉ biết nhìn nhỏ đày thương cảm, một số người con trai thì thầm nói :"xinh thế mà bị cho leo cây"

Nhỏ bây giờ như diên lạon( Ryank hok biết diễn tả sao nữa (_ _+) , đúng rồi Hoàng Tử, nhỏ chạy chạy mãi ..dưới trời mưa, những giọ mưa tạt vào người nhỏ làm nhỏ cảm thấy rát kinh khủng...nhưng bây giờ cái đoấ hok làm nhỏ oá thể để ý , điều bay giờ nhỏ mún chỉ là mún gặp Hoàng Tử để hỏi một câu Tại sao???

-Hoàng Tử! HOÀnG TỬ!a!!!-nhỏ ra sức gọi và đập cửa, cảnh cửa bật mở, một tia hi vọng loé lên nhưng rồi nhỏ nhanh chóng thất vọng

-Thưa tiểu thư, cậu Hoàng Tử hok mún gặp cô , cậu chủ bảo tôi đưa cái này cho cô và nói cô hãy về nhà đi , người làm đưa cho nhỏ một chiếc may fthu âm rồi đóng cửa lại

" tôi đã thắng rồi, tôi đã chinh phục được Hoàng tử rồi......" những cau nói đập vào tai nhỏ, đây chẳng phải là cuộc nói chuyện của nhỏ và Linh sao, sao hoàng tử lại coá được"

-Hok! Hoàng Tử! Hok EM THẬT LÒNG YÊU ANH -NHỎ hét lên một cách tuyệt vọng .Và tren đoá, ánh sáng vẫn được bật sao lớp màng mỏng ,Hoàng Tử, cũng rất đau khổ đâu chỉ riêng gì nhỏ đau, Hoàng Tử cũng đau lắm chứ, hai lần yêu, hai lần tình yêu xa cậu , mọi thứ như trùm một màu đen u ám........

-"Hoàng Tử anh nói em về ư, về đâu, em làm gì có nơi đâu mà về, em đâu có....., em biết phải về đâu "-nhỏ tự nói rồi cười điên dại rồi lại bật khoc nức nở......

Hai lần trước......hai lần trước Hoàng Tử đã tìm thấy nhỏ trong đêm mưa,nhưng đem nay liệu Hoàng Tử coá tìm nhỏ hok......

Nhỏ lao ra đường............KÉT!!!!!!!-cái tiếng đoá kéo dài làm hoàng Tử giật mình...nhỏ đúng rồi... nhỏ....chẳng phải nhỏ vừa lao ra đoá sao......

Hoàng Tử lao ra đường

===========================Hoàng Tử lao ra đường.Nhỏ nằm đó bất tỉnh.Hoàng Tử ôm nhỏ vào lòng, một giọt nước khẽ lăn trên má, mưa hay nước mắt rơi, Hoàng Tử bik khóc ư?

-ôi, tôi còn chưa đụng fải cô bé mà-người đán ông trên xe nói

-thôi chú cứ đi đi, có gì tôi sẽ liên lạc-Hoàng Tử nói sau khi xem xét nhỏ

-uk

-Anh thả cô ấy ra, anh không xứng -haòng Thiên từ bao giờ đứng đó ướt nhẹp

-...........-Hoàng Tử hok nói gì đặt nhỏ xuống, đi đến chỗ Hoàng Thiên đang đứng, cậu xỏ tay vào túi quần nói, giọng lạnh băng

-cậu chăm sóc Giang cho cẩn thận và khi nào cô ấy tỉnh thì nói cô ấy đừng tìm tôi nữa -nói xong Hoàng Tử đi vào trong , trái tim rỉ máu

Hoàng Thiên bế nhỏ đến bệnh viện trung tâm.......

-Cô ấy sao rồi bác sĩ - Hoàng Thiên hỏi, giọng lo lắng

-chỉ là cô ấy bị chấn động tâm lí cquá mạnh thôi, hok đáng lo lắng lắm, cậu nhớ bỗi dưỡng cho cô bé -vị bác sĩ nói rùi đi

Hoàng Thiên mở cửa phòng nhỏ, khuôn mặt như thiên thần của nhỏ đang ngủ sao vẫn hiện rõ sự mệt mỏi .Ngủ đi nhé nhỏ!! -Hoàng thiên khẽ hôn lên trán nhỏ ................

=================================

Trong lúc đó, khi mà hoàng Thiên bế nhỏ đến bạnh viện, một chiếc xe lao vút trong đêm mưa, người con trai lái xe đi như điên dại, cứ đi mãi đi mãi chẳng bik sẽ đi về đâu .............

Chiếc xe dừng lại ở một nghĩa trang, người con trai trong xe bước ra chẳng buồn che ô, cứ thế cậu bước vào trong.Trời tối, mưa rơi, một ngày tồi tệ, nhưng là ngày Valetine , ngày của các đôi tình nhân. Hoàng Tử đứng trước mộ Liên, cứ thế nhìn ngôi mộ như oán trách, cứ đứng như thế dưới trời mưa, gió thổi mạnh,..........tại sao? tại sao hoàng Tử hok bao giờ có được ngày Valetine trọn vẹn, từ khi Liên đã ra đi, ngày Valentien là ngày Hoàng Tử căm ghét nhất cái ngày mà ngườ cậu yêu nhất ra đi, và hôm nay quá khứ lặp lại, một người nữa, người cậu yêu nhất sau khi Liên ra đi, lại lừa dối và rời cậu vào ngày Valentien

"Liên ơi,anh đã làm gì sai, con tim anh chẳng còn cảm giác, đúng nó đã quá đau....... trước đây, trai tim anh lạnh lùng băng giá khi mẹ anh ra đi, và em đến sưởi ấm trái tim anh, làm nó sống lại, nhưng tại sao hả em ra đi mang theo con tim anh.Và rồi...nó-trái tim anh đã lại được tiếp thêm sức sống một lần nữa khi Giang đến, cũng như em vậy cô ấy rất hồn nhiên, nhẹ nhàng bước vào tim anh và rồi như em cô ấy......... !!! anh phải làm sao đây Liên làm sao cho vết thương đó lành "

Hoàng Tử ngồi xụp xuống vệ cỏ gần mộ Liên, nước mắt rơi.Hoàng Tử khóc.

"anh có nên tha thứ cho cô ấy ......."

-Hoàng Tử!-một giọng trong troẻ vang lên, một người con gái rất xinh đẹp mang một chiếc váy trắng dài chưa đến gối bước đến gần hoàng Tử.

-Liên !-hoàng Tử bất ngờ gọi tên

Liên dưa tay vuóot những giọt nước mắt trên mặt Hoàng tử.Hoàng Tử nắm lấy tay Liên

-Liên, Liên sao em .......

-Hoàng Tử àh, mọi việc đều phụ thuộc vào anh, anh chỉ cần bik rằng em luôn bên cạnh và ủng hộ anh.và anh bik ai sẽ mang đến cho anh hạnh phúc mà fỉa hok hoàng Tử

-....-Hoàng Tử gục mặt xuống hok nói gì

-chúc anh hạnh phúc...........-Liên nói nẹ nhàng , lưòi nói phả vào gió

Sau câu nói đó bóng lên mờ dần rồi biến mất

-LIÊN!!!!!!!! -Hoàng Tử giật mình tỉnh giấc, thấy đầu nằng nặng

-mày làm cái gì mà sáng sớm hét toáng lên thế -Thiên càu nhàu-àm mày vừa gọi..............

-tại sao tao lại ở đây, với lại đầu tao đau quá

-hôm qua 1 h mày mò tới đây hok nhớ hả, làm tao giạt cả mình tưởng ông ăn xin nào gõ cửa

-mày-Hoàng Tử lườm

-thôi, thôi mà sao hôm qua mày ướt nhẹp vậy

-...........-hoàng Tử im lặng hok nói gì, rồi nằm phịch xuống buông câu nói cuối cùng

-xin tao nghĩ hôm nay

-uk, mày nghĩ đi tao đi học

-..........

"chỉ là giấc mơ"

--------------------------------mìh pót hết đoan. này thọ roài để ruoikon pót típ chứ dù gì thì đây cũng là fic của ruoikon màh dành hoài seo được

============================================

Hoàng Thiên quàng tay qua vai nhỏ nói:

-mình thik như lúc trước hơn -thấy mặt nhỏ ngơ ngơ hok hỉu gì Hoàng Thiên típ-lúc ấy hai đứa thường đối đầu ấy

-cậu thik thế thật hả-nhỏ ngước mắt lên nhìn hoàng Thiên, mặt gian gian

-uh

-thế thì-nhỏ vừa nói vừa làm động tác phụ, ngay lập tức Hoàng Thiên ngã xấp về trước

-hừ, Giang đứng lại cho tôi -hoàng Thiên đứng dậy chạy theo nhỏ

-lêu lêu đừng mơ -nhỏ vừa chạy và .rầm!!!.........

Nhỏ choáng váng đầu óc, ngã dúi lui sau

-Xin lỗi-nhỏ nói, mắt vẫ hok nhìn người đó

-..............-im lặng

-này, có ai hok tôi xin lỗi -nhỏ nói cứ tưởng mình nói với ma

Lúc đó thì Hoàng Thiên đến, Thiên đỡ nhỏ đứng lên rồi lên tiếng

-Xin lỗi anh, Hoàng Tử-hoàng Thiên tươi cười

-Hoàng Tử -hai tiếng đó hiện lên trong đầu nhỏ, nhỏ khẽ ngước mắt lên người đối diện .Lạnh lùng, vô hồn-đó là những từ chỉ đôi mắt Hoàng Tử lúc này, tim nhỏ chợt nhói lên, khuôn mặt đó sao quá đỗi wen thuộc , ánh mắt đó vẫn lạnh lùng nhưng sao lại thế hả Hoàng Tử, ánh mắt nhuốm đầy u sầu.Nhỏ có cảm giác như mình đã làm cho Hoàng Tử như thế? NHỏ thấy đầu óc quay cuồng rồi ngất đi trong vòng tay Thiên còn nghe tiếng vọng lại

-Giang......Giang.........

Hoàng Thiên bế nhỏ đến fongf y tế, đúng lúc Vũ cũng ở đó ra

-sao thế Thiên-Vũ hỏi, mặt lo lắng

-em hi\ok bik nữa, chắc tại mệt wa'

-uk

...........................

................................................¢ ? �..

Sau khi quay lưng bước đi, vừa khuất sau lưng trường Hoàng Tử khụy xuống, tay đấm mạnh vào tường, máu vài giọt máu chảy ra từ vết thương.Vết thương lòng hay vết thương ngoài da?Hoàng Tử khẽ nhắm mắt những hình ảnh vui vẻ ngày trước, khuôn mặt trong sáng, vẻ nhí nhảnh của nhỏ hiện ra trước mặt Hoàng Tử nhưng đồng thời từng câu từng chữ của nhỏ vọng trong đàu oàng Tử."cuộc chơi".......cá cược..tất cả chỉ là 1 trò chơi mà nhỏ là người điều khiển mà Hoàng Tử là con mồi........ Hoàng Tử lắc đầu hok muốn tin vào một sự thật wa' đắng cay đó, trái tim Hoàng Tử đã chịu mọt nhát sâu, để rooif khi vết thương đó lành thì nhỏ lại cứa thêm một vết nữa.Vết cứa của nhỏ hiện giờ còn sấu hơn vết thương của Lên tạo ra, liều vết thương đó có thể lành? Hoàng Tử có thể tin thêm một ai? Một sự thật quá phũ phàng.Nhưng.............Hoàng Tử đâu bik rằng sự thật chỉ đúng một nữa ..............

Hoàng Tử đám vào bức tường, máu chảy nhiều in vết lên bước tươngf trắng............

-hoàng Tử, tay mày sao thế -Thiên chụp lấy tay Hoàng Tử

-mắc kệ tao-Hoàng Tử giật tay lại

-uk thì mặc kệ mày-Thiên buông câu thất vọng

-hôm trước mà đến mộ Liên fair hok-Thiên típ lời

-Hoàng Tử hok nói gì, gục đầu xuống bàn

-Tao bik mày luôn yêu Liên nhưng Giang..........

-Chấm dứt rồi, cô ấy đã lừa tao, một lần nữa bước đi như Liên ........-hoàng Tử dứng dậy bước ra khỏi cửa lớp

-ê, mày đi đâu

-fongf y tế

-tao bik mày vẫn còn thik Giang mà, sao fair khổ thế chứ -thiên buông tiếng thở dài

Hoàng Tử bước đi, trong đầu trống rỗng, cậu xuống fongf y tế hok fải vì vết thương mà hok mún nhắc đến chuyện này nữa, cậu hok mún nghe bất cứ chuyện gì về Liên, về Giang cả............

==============

Hoàng Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ, lo lắng hiện rõ trên mặt

-Hoàng Thiên, cô kiu lên tập hợp -một cô bạn chạy vào

-uk -Hoàng thiên quay sang nhìn nhỏ rồi bước đi cùng cô bạn kia

Hoàng Thiên vừa đi thì Hoàng tử lại vào.hoàng Tử buông tiếng thở dài, cô bác sĩ hok có trong phòng thế là HoangfTwr tự tìm thuốc băng lại vết thương, Thấy tren giường có người Hoàng Tử bước đến, bất ngờ.........hoàng tử nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhỏ. Hoàng Tử lạng ngắm khuôn mặt nhỏ, khuôn mặt thiên thần.Hoàng Tử khẽ cười nhưng lại rung mình, thấy nhỏ hoàng Tử vừa vui nhưng cũng lại vừa buồn

-giang này anh rất thik em, cô bé ạ từ cái lúc mà em đòi kua đổ anh, anh đã thấy rất vui, vì hok bik cô bé nào ma fbaoj thế.Rồi em đã dần đi vào tim anh lúc hok hay, nhưng tại sao hả, tại sao em lại dối anh, em có bik em đã chém một nhát vào tim anh hok, vết thương đó đây nè(Hoàng Tử đưa tay lên tim mình) nó đau lắm, em bik hok, em liệu em có buồn như anh hok, một trò chơi và em đã thắng ,em có vui hok? Em hãy sống tốt Giang nhé, trên đường của em sau này sẽ hok có bước chân của anh đâu..............." một giọt nước khẽ rớt từ mắt Hoàng Tử,Hoàng Tử khẽ hôn lên trán nhỏ rồi quay lưng bước đi....

Một giọt nước mắt nóng hổi chảy dài từ đôi mắt thien thần "hoàng Tử ah em thik anh lúm,.Trò chơi? Đây đau phải trò chơi đâu anh?em có vui hok? Anh nghĩ em có vui hok khi bị người mình thik ruồng bỏ.hoàng Tử àh chúc anh hạnh phúc" hai hàng nước mắt chảy dài trên má. "lần cuối khóc vì anh"

===============================================

chúc các pan. iu iu thi HKII tốt nghen ^^!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro