chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choàng tỉnh dậy lục thanh anh hoảng hốt, không phải nàng đang làm việc trong văn phòng hay sao tại sao nàng lại ở đây, không phải nàng xuyên không rồi chứ , đang xuy nghĩ bỗng nhiên có người lay cánh tay nàng , nói

" Tiểu thư người làm sao vậy ?"
Giọng điệu như vậy chắc là Nô tỳ của cơ thể này " ta không sao đang ở đâu vậy "
" Tiểu thư người quên sao người là lục thanh anh  con gái lễ bộ thượng thư đang vào cung tham gia Tuyển tú" nàng đáp

Lúc này nàng mới chắc chắn bản thân đã xuyên không , còn xuyên thành một cô gái cùng họ cùng tên với mình, lại tham giá Tuyển tú , nghỉ vậy nàng khẽ hỏi
" ngươi tên là gì" .
" Tiểu thư người bị bệnh thật rồi ngay cả tên nô tỳ cũng quên , nô tỳ tên là thi họa."

Bỗng bên ngoài có tiếng nói vang lên " Tiểu thư tới cửa hoàng cung rồi " nàng ậm ừ vài tiếng rồi bước xuống.

Tú nữ khắp các nơi của Đại Chiêu thông qua sơ tuyển cùng phục tuyển mới đến được chung tuyển hôm nay , nhóm tú nữ dưới sự hướng dẫn của cung nữ thái giám tiến vào cửa cung, hướng cửa Thái Hòa mà đi.

Lần này tú nữ tham gia chung tuyển hơn hai trăm người , năm người một lượt tiến vào điện. Còn những người khác chờ bên ngoài đợi thái giám gọi tên.
Điện đã tuyển hơn Phân nữa những tú nữ nín thở chờ đợi " tuyên, mạnh thư, kỷ yên, cố vân, lục thanh anh, liễu nguyệt " một thái giám ngẩng cao cổ nói.

Lục thanh anh cùng các tú nữ khác bước vào điện thái hòa, mấy người tiến vào điện quy củ cuối hành lễ " dân nữ tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương,
Cung chúc hoàng thượng, hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an! "
"Miễn lễ, bình thân" mấy người chậm rải đứng dậy, vẫn cuối đầu, cung kính đứng yên trong điện.

Đầu tiền thái giám gọi tên cố yên nàng tiến lên, chưa đợi hành đại lễ, chỉ vừa khom người liền được miễn.

Vừa nhìn lên cũng không thấy ánh mắt dao động, lại càng không sợ hãi hay khẩn trương.
Hoàng hậu nhìn hoàng đế mỉm cười :" Thật là một người trầm ổn.”

Hoàng đế vuốt cằm: ”Vậy lưu lại đi"

Nội thị tuyên thánh ý, lại bảo lục thanh anh bước ra khỏi hàng.
Lục thanh anh đem suy nghĩ áp chế, chậm rãi ngẩng mặt lên cười, cắn cắn môi lần nữa, rồi mới nhẹ nhàng thả lỏng.
Môi đỏ mộng trên khuôn mặt tái nhợt, đáy mắt lạnh lùng biến thành dịu dàng gợn sóng, sắc thái đối lập cực hạn.

Hoàng hậu vẫn đoan trang hiền lành ngồi tại chỗ, còn lại vài vị phi tần cũng không thấy biểu tình gì, chỉ là kín đáo muốn bẻ đứt cả móng tay.

Hoàng đế cũng mặc kệ loan loan nhiễu nhiễu xung quanh, chỉ bằng yêu thích, giọng điệu nghiền ngẫm nói:”Lưu”

Hai người này, còn chưa cần thi triển tài nghệ, đều đã được lưu.

Ba người còn lại thấy thế, đều nóng lòng muốn thử, nhưng đều cắn răng kiêng kị.

Tiếp đó còn lưu lại mạnh thư lịch sự nhã nhặn,  kỷ nguyệt năng động hoạt bát.

Năm người đều rất xuất sắc.

Liễu như bị bỏ lại bài tử cũng là tinh khiết hồn nhiên, nhưng so với kỷ nguyệt , tính cách tuy giống, nhưng nhạy bén không bằng. Cũng không phù hợp ở lại hậu cung.

Tú nữ lạc tuyển theo đường cũ trở về nhà, mà những người được chọn đi theo thái giám cùng tiểu cung nữ đến Trữ Tú cung, chờ tuyển tú kết thúc, mới được rời đi.

Ước chừng đợi hết một ngày, lục tục lại tiến vào vài tú nữ trúng cử, chân tuyển mới xem như kết thúc.

Chợt thấy một lão thái giám thân mặc y phục tổng quản thái giám, mang theo một đội tiểu thái giám tiến đến, thỉnh an nhóm tú nữ. Vung phất trần nói:

“Hôm nay tuyển tú đã xong, các vị tú nữ đã thông qua chân tuyển hôm nay sẽ được về phủ, sau đó trong cung sẽ an bài sắp xếp ma ma giáo dưỡng đến quý phủ, thẳng đến mười tám tháng tư trước một ngày nhóm tiểu chủ tiến cung, thánh chỉ sẽ được đưa đến quý phủ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro