Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày.... Tháng .... Năm

1. Em

Em đã lựa chọn cách im lặng, không nói chuyện, không liên lạc với anh nữa, cũng nửa năm rồi nhưng sao em vẫn nhớ anh, nhớ những lần em được gặp anh. Rất nhiều người kết bạn cùng em nói chuyện cùng em, nhưng em đều lạnh nhạt và đôi khi cảm thấy phiền phức đến mức không muốn nói chuyện với họ nữa, rồi họ cũng đi, em không buồn mà ngược lại còn cảm thấy thoải mái. Không biết anh giờ này thế nào, mỗi lần online thấy nick anh sáng, muốn hỏi thăm nhưng rồi lại thôi, vì em sợ em sẽ yếu đuối, như thế chỉ làm cả anh và em khó xử thôi, em cũng không đủ can đảm để xóa hay chặn tài khoản của anh, ít ra em có thể theo dõi một chút cuộc sống hay tâm trạng của anh qua đó. Em biết anh không thích em, chỉ là em ngộ nhận những cử chỉ quan tâm anh dành cho em mà thôi. Em ngốc nghếch quá, ngay từ đầu vị trí phù hợp nhất dành cho em là người lạ của anh, em đã thay đổi vị trí đó để rồi tự làm mình tổn thương. Em chẳng trách anh, và cũng chẳng trách bản thân mình vì tình cảm không có lỗi, chúng ta chỉ là chọn sai vị trí cho mình mà thôi.

2. Tôi

Nửa năm rồi em không còn nói chuyện với tôi, thế nhưng tài khoản của em vẫn ở đó, tôi không xóa, ít ra tôi vẫn nhìn thấy một phần cuộc sống của em qua đó. Những bức ảnh em chụp gần đây, tôi thấy em cười rất tươi, có lẽ em quên được tôi rồi, nhưng vì sao em vẫn chỉ chụp có một mình, em chưa có người yêu sao? Em rõ ràng là một cô gái xinh xắn và đáng yêu mà. Tôi rất muốn biết, biết vì sao em không yêu ai, liệu rằng em có còn tình cảm với tôi không. Tôi thật ích kỷ khi vẫn muốn em thích mình, ngay từ đầu lẽ ra tôi không nên làm quen với em để bây giờ chính tôi cũng không quên được em. Tôi là một người đàn ông tồi, nhưng cuộc đời này có mấy người đàn ông hoàn hảo, và khẳng định mình chỉ yêu duy nhất một người. Tôi không bao biện cho những lỗi lầm của mình nhưng đúng là như thế, đàn ông ai cũng tham lam, muốn có nhiều người con gái yêu mình, nhưng lần này thì tôi đã mắc vào chính cái bẫy của mình. Tôi không biết đến bao giờ tôi mới quên được em, nhưng tôi chắc chắn phải trả em về vị trí phù hợp nhất – là người lạ của tôi. Mong rằng em sẽ tha thứ cho tôi và sớm tìm được hạnh phúc mặc dù tôi không thể nói với em lời xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro