Chương 5: Tia nắng ban mai 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hà Hi tựa hồ phát hiện tân đại lục, bắt đầu không ngừng mà viết chữ phát minh tự thể. Quý Hựu Đồng lại đề nghị, "Anh hai, không bằng anh lên mạng nhận thiết kế chữ ký đi."

Hà Hi từ nhỏ chưa tiếp xúc qua máy tính, hắn tự nhiên không hiểu. Bây giờ là năm 1995, internet còn chưa thông dụng, Mã Vân còn chưa trở thành ông bố quốc dân, làm website có phải là cách hay không. Trong đầu cô nổi lên một suy nghĩ, không bằng mình đi tìm Mã Vân, hợp tác làm ăn với ông ấy đi.

Lại tìm tới chủ nhiệm Vương, sau khi nghe xong suy nghĩ của bọn họ, chủ nhiệm Vương kích động vỗ đùi: " Đúng lúc công ty một người bạn của thầy muốn thiết kế chữ ký, công ty của bọn họ có website riêng, không bằng đi giúp bọn họ đi. Có điều, tuổi của hai đứa còn nhỏ, sợ không thể đi làm được."

Quý Hựu Đồng mềm dẻo nói: " Bọn họ cần gì, chúng cháu có thể lấy về, viết xong lại đưa qua."

"Như vậy cũng tốt, để thầy đưa địa chỉ người bạn đó cho hai đứa, lúc đi thì nói tên thầy là được."

Đó là một nhà công ty quảng cáo, họ rất hài lòng kiểu chữ của Hà Hi, cũng không để ý tuổi tác, cùng anh ký hợp đồng , thấy hai người sống khó khăn, nên đã chi trước một phần lương cho anh.

Hà Hi tìm hai ngày mới tìm được nhà trọ phù hợp, nhà rất nhỏ, hai người thanh toán tiền nhà hơn hai tháng, cuối cùng cũng có thể coi là ổn định.

Tiếng tăm của công ty đó có vẻ như rất lớn, còn thiết kế tên thậm chí là tên của các ngôi sao màn bạc, điều này làm cho Hà Hi có chút kích động. Từ từ, thu nhập của của bọn họ chẳng những có thể chi cho sinh hoạt, mà còn có thể tích cóp 1 chút tiền.

Mắt thấy Quý Hựu Đồng đã bảy tuổi, Hà Hi cầm lấy sổ tiết kiệm đưa cho cô: "Đồng Đồng, em nên đi học thôi."

"Chúng ta không có hộ khẩu, lại là đất khách, làm sao mà đi học?" Quý Hựu Đồng kỳ thật không sao cả, kiến thức tiểu học cô vẫn còn nhớ.

Hà Hi không nói lời nào, lấy một quyển sổ nhỏ, đó không phải là sổ hộ khẩu sao. Trước khi bỏ nhà đi anh đã kịp cầm theo thứ này, dù sao Hà Hữu Chí và Trương Lỵ suốt ngày ngơ ngơ ngác ngác thì ai mà chú ý. Anh nói: " Đồng Đồng yên tâm, anh sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để mua nhà."

...

Thời hạn hai năm hợp đồng cũng đến, công ty quảng cáo rất lấy làm tiếc nói, kiểu chữ kiếm quá ít, công ty của bọn họ đã bắt đầu chuyển hướng thiết kế rồi.

Hà Hi đã dày công tôi luyện ở phương diện kiểu chữ này, chưa từng nghĩ đến cái khác. Lúc này, anh quyết định mua máy tính, bắt đầu tự học thiết kế. anh học rất nhanh, mấy tháng sau, anh lại tìm tới công ty quảng cáo kia, đem đồ mình thiết kế đưa cho họ xem. Nằm trong dự liệu, họ kinh ngạc không thôi, mặc dù bản thiết kế chưa hoàn thiện lắm, bố cục của phòng ốc còn hạn chế, nhưng vẫn có thể thấy sự tỉ mỉ trên bản vẽ kia, phía trên còn tìm không thấy một lỗi sai nào, cái này không chỉ cần tự học mấy tháng có thể làm được, lúc này ông chủ công ty muốn tiếp tục hợp đồng với anh thêm hai năm nữa.

Cứ thế thiết kế kiểu chữ, cũng đã nhận được một đơn hàng thiết kế đơn giản, Qúy Hựu Đồng đề nghị lần hai, bọn họ cần phải làm một website, mình làm bảng hiệu đi thiết kế cho người khác.

Trang web rất nhanh được lập, Hà Hi không hài lòng, nên tự học chút số hiệu của website, tự mình lập webpage. Ngay từ đầu, website này đã lấy thiết kế kiểu chữ làm chính, trang trí là phụ, về sau phát hiện thiết kế kiến trúc có lời hơn thiết kế kiểu chữ dần dần mới chuyển qua chuyên thiết kế nội thất.

Không chỉ như thế, Hà Hi còn giúp người khác vẽ 3D và vẽ bản vẽ phối cảnh trên mặt phẳng, bởi vì làm việc kỹ lưỡng, cẩn thận tỉ mỉ, khách được giới thiệu tới càng lúc càng đông. Rất nhanh, nghiệp vụ của anh đã nhiều đến tiếp không hết.

"Anh hai, chúng ta cần một cửa hàng, còn cần thuê người." Quý Hựu Đồng tỏ ra mình rất dày dặn kinh nghiệm.

Nhìn sổ tiết kiệm, Hầ Hi lắc đầu: " Đồng Đồng, em đã mười tuổi rồi nên đi học thôi, anh phải mua một cái phòng nhỏ trước đã."

"Dù em không đi học, anh hai vẫn luôn dạy em viết chữ đọc sách, vậy là được rồi." Cô đi đến phía trước, ôm lấy cánh tay Hà Hi, nghiêm túc nói, " Anh phải biết lấy sự nghiệp làm trọng.

Rất nhanh, Hà Hi đăng kí công ty, tìm một văn phòng nhỏ ở chỗ thật xa, lại thuê hai sinh viên vừa tốt nghiệp đại học. Hai cậu sinh viên gặp ông chủ nhỏ tuổi hơn mình, vừa thẹn lại vừa tự hào.

Tên công ty thiết kế là Đồng Hi, Hà Hi nói, Đồng là Đồng Đồng, hi là hi vọng. Anh hi vọng Đồng Đồng có thể có một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ.

Quý Hựu Đồng hỏi anh, " Tại sao không phải Hi ở tên anh?"

Anh nói, "Hy vọng ký thác càng nhiều, còn là hy vọng hi tốt."

Bảy năm sau, công ty càng ngày càng lớn mạnh, đã chuyển từ thành phố hạng ba lên đến thành phố hạng nhất, trung tâm đều được các nhà biệt thự bao bọc lại. nhờ có quan hệ, Qúy Hựu Đồng có thể đến học một trường cấp ba ở thành phố A.

Mười bảy tuổi Quý Hựu Đồng trổ mã càng xinh đẹp hơn, chỉ là có chút gầy, như thế nào đều ăn không mập. Sau khi lớn lên tướng mạo cùng kiếp trước giống cô đến bảy phần, bất quá dáng người di truyền từ Trương Lỵ, so với kiếp trước đẫy đà rất nhiều. Hà Hi đau lòng lại tự trách, vẫn cảm thấy do lúc nhỏ dinh dưỡng không đủ mới như thế.

Quý Hựu Đồng trêu chọc anh: "Hà tổng, tối hôm qua vừa mới làm canh cá cho em, tối nay lại đổi vịt, chẳng mấy chốc em sẽ mập lên cho coi."

Hà Hi gõ đầu cô: "Càng ngày càng lì."

Quý Hựu Đồng le lưỡi, "Đúng rồi, anh hai, địa chỉ chi nhánh anh chọn thế nào?"

"Chọn xong rồi, chi nhánh sẽ ở phía nam, sau này em chán phương bắc rồi thì chúng ta liền chuyển sang phía nam."

Quý Hựu Đồng cười hì hì "Anh hai thật tốt."

Sấy khô tóc, cô nằm ở trên giường, suy nghĩ không cẩn thận liền nghĩ tới Túc Ngôn. Hơn mười năm, cô cố gắng không nghĩ tới anh. Cha mẹ cũng đôi lúc sẽ nhớ, nhưng ở thế giới này xảy ra nhiều chuyện, luôn làm cho cô không có thời gian để nghĩ đến.

Cửa bị đẩy ra, cô ngồi dậy, "Anh, sao anh lại tới đây?"

Trong bóng tối, Hà Hi thẳng đi thẳng đến chỗ cô, leo vào ổ chăn ôm lấy cô, "Đồng Đồng, trước kia không phải thích chui vào chăn của anh sao?"

"Anh hai, anh làm sao vậy?" Cô lặp lại. Ở Hà gia chỉ có 2 phòng, cô đương nhiên sẽ chọn phòng của Hà Hi, về sau cuộc sống khó khăn, chen chúc trong 1 căn phòng thuê cùng ngủ trên 1 chiếc giường. Nhưng sau khi chuyển sang nhà mới, bọn họ không ngủ cùng nhau nữa.

"Không sao đâu, anh chỉ hơi mệt thôi."

"Vậy anh hai ngủ sớm chút đi."

"Ừ." Hà Hi ôm cô, trực tiếp ngủ trên giường của cô.

Hà Hi bỗng trở nên kỳ quái, quản lý thói quen của Quý Hựu Đồng rất nghiêm, mỗi ngày đều phải báo cáo lại cho anh. Những ngày đầu cô cảm thấy không sao cả, dù sao cuộc sống mỗi ngày của cô cũng rất đơn điệu, không phải lên lớp thì cũng đến thư viện, có lần cô quên nói, Hà Hi rất giận.

"Đồng Đồng, có phải em đang yêu đương không?" Hà Hi hỏi cô, giọng nói tựa như đùa giỡn lại giống tức giận.

"Không có." Cô thành khẩn nói, cũng biết Hà Hi lén lút xem điện thoại của cô.

"Đồng Đồng, anh trai chỉ có em..." Hà Hi ánh mắt đột nhiên mềm xuống, tựa như cầu xin nhìn cô. Thân là tổng giám đốc của một công ty thiết kế, ở trước mặt ngoài ngoài, anh luôn là người nghiêm khắc làm việc cẩn thận, chưa từng thể hiện sự yếu đuối như lúc này.

Quý Hựu Đồng có thể hiểu ánh mắt này của anh, cũng biết Hà Hi đang sợ mất cô, hai người đã sống nương tựa với nhau đã lâu, đã xem đối phương ở bên mình như một thói quen. Trong mắt Hà Hi, anh đã từng là anh trai, là chỗ dựa của Qúy Hựu Đồng, là hi vọng của cô, nhưng bây giờ ngược lại.

Quý Hựu Đồng bắt đầu mỗi ngày đều về nhà đúng giờ, nếu như Hà Hi ở công ty làm thêm giờ, cô liền đến công ty chờ anh. Cuối cùng, Hà Hi không lo lắng canh chừng cô nữa, cũng không cần phải báo lại sinh hoạt hàng ngày nữa.

Quý Hựu Đồng thi đại học rất bình thường, chỉ thi đậu ba nguyện vọng. Cô chọn trường học ở vùng này, căn bản không dám đi quá xa.

Cuộc sống đại học rất nhiều màu sắc, Quý Hựu Đồng cũng không tham gia bất luận hoạt động nào, vài cái xã đoàn mời cô, cô đều từ chối tham gia. Cũng có một số nam sinh đến tỏ tình với cô, cô đều lấy lí do học tập để từ chối, thực ra lấy lí do này cô cũng thật khinh bỉ. Năm nhất bận rộn kết thúc, năm hai càng rỗi hơn, Hà Hi thường xuyên đến trường học thăm cô, chọc cho các bạn học khác kích động còn hưng phấn, kéo cánh tay Qúy Hựu Đồng gọi: " Bạn trai cậu thật đẹp trai, xe của anh ấy cũng rất đẹp."

"Đó là anh trai tớ. " Quý Hựu Đồng bất đắc dĩ, "Anh, anh xem đã đem bao nhiêu trái tim của bạn học nữ đi rồi kìa."

Hà Hi cười, đưa tay xoa mặt cô, "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm."

"Vâng." Quý Hựu Đồng giữ chặt tay anh sóng vai về phía trước, trước cửa là 1 chiếc xe ô tô kiểu cũ dừng lại, người đi ra có thể là ai? Dù cho lúc rời đi chỉ có ba tuổi, cô cũng tuyệt đối không quên được - - không nghĩ tới Quý Vân Thanh có thể già nua đến nước này.

"Đó là ai?" Quý Na Na xách rương hành lý đi ra, nhìn thấy Hà Hi có chút thẹn thùng dời tầm mắt.

"Bố cũng không biết." Quý Vân Thanh cảm thấy nữ sinh nhìn ông có chút quen mắt, nhưng nhất định không có quen biết với ông.

Quý Na Na nhìn cẩn thận, "Bố, bố có thấy cô ta cùng con lớn lên nhìn giống nhau không?"

Vừa nói như vậy, thật là có. Quý Vân Thanh sắc mặt tái nhợt, "Đồng Đồng?"

Quý Hựu Đồng kéo Hà Hi, "Anh, chúng ta đi."

"Đó là bố em?"

Quý Hựu Đồng không thừa nhận cũng không phủ nhận, bước nhanh đi ra cổng trường, vẫn bị Quý Vân Thanh ngăn lại, "Đồng Đồng, thật sự là con? Hơn mười năm nay con đi đâu vậy?"

"Các người tìm tôi?" Quý Hựu Đồng cảm thấy buồn cười, nhiều năm như vậy, bọn họ chưa bao giờ thấy tin tìm người nào trên TV hay trên báo chí cả.

Quý Vân Thanh có chút lúng túng, "Mẹ con... Mẹ con tìm con, có thể bà ấy không tìm được con..."

"Mẹ tôi đến Quý gia tìm tôi, lại bị mấy người tống ra ngoài chứ gì?" Quý Hựu Đồng nói trúng tim đen.

Quý Vân Thanh mặt lúc đỏ lúc trắng, "Con nếu là có thời gian, hãy về thăm nhà một chút bà ấy sống cũng không tốt, ngồi vài chục năm tù rồi."

Lúc này Quý Hựu Đồng sững sờ , "Có ý gì?"

"Bà ấy đem chuyện con mất tích đổ lên Hà Hữu Chí, tưởng Hà Hữu Chí bán con đi, lỡ tay giết ông ta."

Quý Hựu Đồng ngây dại, không nghĩ tới Trương Lỵ vẫn luôn hèn yếu lại có kết quả như vậy. Cánh tay kéo Hà Hi bắt đầu cứng ngắc, cô không dám ngẩng đầu nhìn anh, dù thế nào đi nữa, đó cũng cah anh.

Không nghĩ tới, Hà Hi lại ôm cô, dịu dàng vỗ đầu cô, "Đồng Đồng, đừng sợ."

Quý Na Na nhìn từ xa chút ghen tuông, thấy dáng dấp bố mình đi lấy lòng còn chưa tính, bạn trai bên cạnh Qúy Hựu Đồng, lớn lên lên rất soái, mặc quần áo của nhãn hiệu nổi tiếng, nhất định là một người giàu có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro