Chương một: Gặp mẹ anh nha.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GẶP MẸ ANH NHA!

__________________

Hoàn cảnh có chút mơ mộng...


Tiếng người đàn ông vang lên bên tai...


"  bảo bối, anh muốn đưa em đi gặp mẹ anh, có được không? "

" ... "

Cô giật mình nhìn anh, ánh mắt hoang mang rồi dịch mắt sang chỗ khác. im lặng.

Nhìn hành động của cô gái nhỏ trong lòng, mắt anh tối sầm lại, khuân mặt dàn trở nên đáng sợ.

Cô trốn tránh.

Cô dám.


Anh nhìn cô phức tạp, tay siết chặt lại nới lỏng, mỉm cười nói với giọng khàn khàn nhẫn nại.

" Mai chúng ta gặp ba mẹ anh, nhớ mang theo hộ khẩu, ta sẽ kết hôn ngay sau khi buổi gặp mặt kết thúc. "

Thấy biểu cảm giật mình ngoài ý muốn của cô, anh mỉm cười cầm lấy mu tay cô vỗ nhẹ.

" Không việc gì, ba mẹ chúng ta sẽ cho phép "

Dừng một chút, anh lại cầm chặt cổ tay cô hơn, cúi người liếm lên ngón tay cô,  trong giọng nói ấm áp nhu tình đan xen điên cuồng, anh cười nhạt cất giọng trầm thấp ôn nhu.

" Nếu không cho cũng không sao, chẳng ai có thể tách chúng ta ra khỏi nhau đâu, anh không cho phép nhé, em biết nếu mất em anh sẽ điên mất, bảo bối...  "

Anh nhắm đôi mắt đang toát sát khí lại, tránh làm cô sợ hãi, chỉ là... cảm nhận được cô gái nhỏ trong lòng đang run rẩy, anh đau lòng xoa lưng cô.

" Không sao không sao, chỉ cần ngoan ngoãn bên anh là được, bảo bối không cần sợ.  "

Anh dịu dàng ân cần dỗ dành cô, mở ra đôi mắt mất hoàn toàn khí lạnh tàn khốc, trong đó chỉ chứa sủng nịch yêu thương dành cho người trong lòng. Anh biết, sức kiềm chế của mình rất tốt, chỉ cần cô như cô gái nhỏ không mất đi chính mình, ngoan ngoãn như chó trung thành bên cạnh chủ, là được. 

Thấy người trong lòng im lặng không nói, anh mỉm cười ôn nhu vòng tay qua eo cô, mở miệng đều là đường mật si tình.

" Nữ hoàng của anh, anh yêu em "

Trước mắt tối lại.

.......

....

..

" A! "

Hoảng sợ tỉnh lại, toàn thân cô mồ hôi đầm đìa toát ra. Hô hấp rối loạn sờ trán mình, cô trợn mắt hồi tưởng lại giấc mơ kì lạ vừa nãy...

Thật đáng sợ.

Sao người đàn ông đó... Rõ ràng hành động rất ôn nhu, chỉ là... Cô chỉ cảm thấy... Thực sợ hãi.

Ting----ting----

Điện thoại vang lên tiếng thông báo có tin nhắn mới.

Mím đôi môi nhỏ, lắc đầu cố gắng làm mình tỉnh tảo lại, cô vươn tay cầm điện thoại lên.

[ xin chào, bảo bối.]

"..."

Thình thịch! Thình thịch!

Má nó! Ai tự nhiên lại nhắn tin kì cục như vậy.


Lại nhíu mày trầm tư hồi lâu, điện thoại lại vang lên tin nhắn mới.

Ting----ting----

[ bảo bối ơi, ngày mai tôi đến tìm em nhé.]

"..." cô thao!

Không hiểu sao nhìn tin nhắn này lại nghĩ tới người đàn ông trong giấc mơ.

Nghĩ tới đây, cô hơi hoảng sợ, vội kéo đen account đã gửi tin nhắn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

" đệch, quái gì vậy chứ... "




--- tu be con tờ niu ----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro