#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một cái bài nhóm cỏn con cx ko làm nên hồn, không hiểu đề muốn gì. Tại sao mn hiểu đc mình ko hiểu được, tại sao chỉ có mình không hiểu. Mn ko chia phần cho là đúng rồi sao phải buồn. Biết đâu không có mình, mn sẽ vui hơn. Chưa thử thì sao biết. Nếu họ vì mất đi mình mà buồn, thì chắc lúc đó lòng mình cũng thanh thản hơn. Ít nhất, mình cx có chỗ đứng trong lòng ai đó. Mn ko có nghĩa vụ phải tôn trọng mình, cũng không có nghĩa vụ phải để ý đến mình. Có lẽ mình là loại pick me girl luôn mong sự chú ý. Ghét vãi. Từ một ngừoi chẳng dựa dẫm vào ai đến một ngừoi luôn muốn phô bày giá trị của mình, mong ngừoi khác để ý đến mình rồi nhận ra mình chẳng có giá trị gì trong mắt họ. Có khi quá trình đó chỉ mất 10'. Sợ bị bỏ rơi, sợ bị tổn thương, sợ bị không cần đến. Chẳng chóng thì chầy, mình sẽ đánh mất cái tôi thôi. Cầu xin ngừoi bạn đó đừng bỏ mình, cũng cầu xin có ai đó để ý đến mình. Hằng ngày quanh quẩn với suy nghĩ ngừoi như m thì ko ai muốn nhìn thấy. Tại sao trong một xã hội ngày càng xinh đẹp thì m lại xấu như vậy. Ngoài m thì ngta còn rất nhiều lựa chọn. Không nhất thiết phải là m cx không nên là m. Vô dụng như vậy sao họ lại cần m. Tại sao m ko vươn lên, tại sao m ko giỏi lên, sao lại ngu như vậy, chậm hiểu như vậy, không nên là m, ngta cần ai khác, không phải m.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#diary