Chương 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian vội vàng trôi qua nhanh, bất tri bất giác, hơn hai tuần trôi qua.

An Trình lòng nóng như lửa đốt, rốt cuộc đợi được Trì Đức Triết.

Trì Đức Triết ánh mắt biểu lộ vô cùng đứng đắn, mở miệng nói nhưng là: "Chu tiên sinh, người anh nhờ chúng tôi tìm, tên là Phó Tu Nhiên, địa chỉ đã xác nhận, không thể xác nhận chính là, không biết người này còn sống ở trên đời hay không."

An Trình chấn động, nói: "Cái gì? Ngay cả sống chết cũng tra không ra, tôi cho sở trinh thám của mấy người mười vạn, anh chuyện như vậy cũng làm không được?"

Trì Đức Triết chậm rãi nói: "Nếu như, anh biết Phó gia những năm này đã xảy ra bảo nhiêu chuyện kì quái, anh liền không nói những lời này. Nói thực, anh cho mười vạn không đủ, bởi vì, thật sự là, quá, nguy, hiểm."

An Trình ánh mắt ngưng tự, lo lắng đặt câu hỏi: "Đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

Trì Đức Triết nói: "Chu tiên sinh, anh có thể miêu tả một vị kia một lần cuối cùng gặp Phó Tu Nhiên tình cảnh như thế nào không?"

An Trình đem lời nghe được từ chỗ cha miêu tả một lần cho Trì Đức Triết, bởi vì lo lắng cùng sợ hãi, người quen lên đài diễn thuyết hoặc đọc diễn văn như An Trình hiếm thấy mà cà lăm, hơn nữa lúc nói chuyện thân thể cũng có chút run rẩy.

Mặc dù là thân nhân chưa bao giờ gặp mặt, An Trình cũng tuyệt không hy vọng y bị người hại mất mạng.

Trì Đức Triết nghe xong gật gật đầu, nói: "Vừa rồi chính ngài nói thời điểm đó, có cảm giác gì? Có cảm thấy hay không Phó Tu Nhiên giống như là bị người thao túng ý thức?"

An Trình càng cả kinh ngay cả bờ môi cũng phát run: "Anh nói là, ông ấy...ông ấy...ông ấy bị người...hạ cổ, hoặc là, hàng đầu?"

Tại Nam Dương, đặc biệt là những năm gần đây, vu cổ cùng thuật hàng đầu loại này giống như tà môn ma đạo hắc ma pháp vô cùng hung hăng ngang ngược, mà ở H quốc quốc gia nhỏ Nam Dương này, bởi vì kinh tế phát đạt, khách quan mà nói so với các nước láng giềng thì tốt hơn, huống cho An Trình là một đứa nhỏ ngoan ngoãn luôn chăm chỉ đọc sách? Đối với hàng đầu thuật chỉ là nghe nói mà thôi, căn bản không nghĩ đến sẽ phát sinh ở người bên cạnh mình.

Trì Đức Triết trịnh trọng gật đầu, nói: "Tôi trước kia nhận qua loại bản án này, bằng kinh nghiệm của tôi, có bảy tám phần là vậy. Tựu như tình cảnh anh miêu tả, Phó Tu Nhiên giống như là bị người hạ xuống cổ ái tình, hàng chia rẻ, hoặc là đem linh hồn kết hợp, hàng chia rẻ sẽ làm cho nam tử đối với người mình yêu sinh ra chán ghét, mà linh hàng thì lợi hại hơn sẽ khống chế ý thức người, làm cho người ta nói ra lời trái lương tâm mình."

"Thế nhưng mà", An Trình không quá hiểu, đang muốn ngắt lời, Trì Đức Triết lại nói tiếp: "Tôi không thể không có căn cứ nói lung tung, hoặc là lung tung tạo tội danh, cầm phí ủy thác của cậu. Ừm, có một manh mối rất trọng yếu, đã xác nhận. Cha vợ Phó Tu Nhiên, trước kia là thầy hàng đầu, nghe nói thân mang tuyệt kĩ, có thể bay xa vài dặm. Con gái của ông ta, đồng thời là vợ Phó Tu Nhiên, tên là Từ Uyển Nhi, thuở nhỏ ngày thường nhu nhược, luôn làm người ta lo lắng , nhưng vẫn không chết cũng không sinh bệnh nặng, hiện tại ngược lại vô cùng khỏe mạnh. Trái lại, sau khi bà ta gả vào Phó gia, mấy năm đầu xem như bình an, về sau, liên tiếp phát sinh rất nhiều tình huống, người Phó gia, người chết, người bị điên, còn lại mấy người bình thường, đều lén lút dọn đi, hiện tại Phó gia, chính là Chu Uyển Như một tay che trời. Chúng tôi đều tra vô cùng cực khổ, người bị hỏi đều ngậm miệng không nói, sợ là họa từ miệng mà ra, khó khăn lắm mới hỏi ra một chút tin tức, hiện tại chỉ biết là Từ Uyển Như chưa phải là quả phụ, cho nên, có lẽ, Phó Tu Nhiên còn sống, nhưng, rất nhiều năm, cũng không thấy ông ta lộ mặt, cho nên, đến cùng sống hay chết, thật sự rất khó phán định."

Cái này cũng thật là đáng sợ. An Trình lệ trên khóe mi như sắp trào ra, khó khăn mới bức lui nước mắt, hỏi: "Các anh không thể nghĩ cách lẻn vào Phó gia, nhìn xem cuối cùng là như thế nào sao?"

Trì Đức Triết lườm An Trình, nói: "Cái này không phù hợp với nguyên tắc của sở trinh thám chúng tôi, chúng tôi là sở trinh thám, phạm vi điều tra nằm trong pháp luật cho phép, là kinh doanh đúng đắn, lẻn vào nhà người ta là phi pháp, chúng tôi không thể làm như vậy, điểm này xin thông cảm."

An Trình cắn cắn môi, nói: "Được, mấy người không giúp coi như xong. Tôi tự mình đi."

Trì Đức Triết nói: "Chu tiên sinh, tôi phải nhắc nhở ngài, Phó gia vốn là ở đại viện, hiện tại, mấy nhánh bên Phó gia đều điêu tàn rồi, cơ hồ là Tử Uyển Nhi một người một tòa thành, hơn nữa, gia cố rất nhiều lần, lẻn vào, nào có dễ dàng như vậy? Đây cũng không phải là phim. Còn có, Từ Uyển Nhi là hậu nhân sư thầy hàng đầu, hơn nữa, các sự kiện kì quái Phó gia phát sinh đều cùng bà ta có quan hệ, đã nói lên, bà ta rất có thể biết sử dụng pháp thuật tà ma ngoại đạo để đối phó người xâm lược, ngài, thực dám đi không?"

An Trình xiết chặt nắm đấm, nói: "Không dám cũng phải dám, tôi đã nói cho anh biết rồi, ông ấy có thể là ba của tôi. Đầm rồng hang hổ, tôi cũng phải đi xem thử."

Trì Đức Triết đứng lên, lần này không dùng kính ngữ "ngài", nhàn nhạt nói: "Được rồi, tôi nói đến thế thôi, anh thật sự muốn tự mình đi mạo hiểm hãy đi đi, tôi cũng không có cách nào. Năm vạn tiền còn lại, phiền toái anh kết toán."

An Trình đem chi phí năm vạn đã sớm chuẩn bị ném cho Trì Đức Triết, lặng lẽ nhìn hắn rời đi.

An Trình buổi tối nói cho Đại Tráng chuyện này, Đại Tráng nghe xong cái này không thể tưởng tượng sự tình, cả kinh cả buổi cũng không có phục hồi lại tinh thần, lại nghe thấy vợ nói muốn gạt cha lặng lẽ quay trở về H quốc một chuyến, sợ tới mức nắm tay vợ, nói: "Không được. Quá nghi hiểm. Người đàn bà kia, quả thực chính là lão yêu bà, người ba kia của em, hơn phân nửa là bị bà ta hại chết rồi, em đi chuyến này, nếu như xảy ra chuyện gì không hay, thì sao?"

An Trình hàm chứa nước mắt nói: "Nhưng, em đã biết, cũng không thể mặc kệ. Hơn nữa, người ba kia, cũng chưa chắn đã chết, bà ta không có đối với bên ngoài thông báo ba đã chết, nói không chừng còn sống. Em nghĩ cách cứu ba ra. Nếu ba đã chết, em muốn tố cáo lão yêu bà kia tội mưu sát, lấy lại công đạo cho ba. Bất kể như thế nào, trên người em chảy dòng máu của ba, em không thê ngồi xem mặc kệ."

Đại Tráng ngẫm lại cũng phải, nếu là cha mẹ của mình có chuyện như vậy, Đại Tráng khẳng định đi, cũng không chút do dự cầm dao phay cầm đòn gánh đánh chết cừu gia, nói: "Đi. Anh nhất định đem người ba kia của em cứu ra. Nhưng, em không thể đi, em vẫn còn ở cữ, Bảo Bảo cũng không rời khỏi em được, muốn đi anh đi."

An Trình lúc này phản đối, nói: "Xem như xong, anh đi em mới lo lắng, chưa quen cuộc sống nơi này, hơn nữa, quá nghi hiểm. Hàng đầu thuật là cái gì anh hiểu hay không? Em đơn giản nói với anh, hàng đầu thuật rất nhiều loại, dược hàng chính là dùng dược, nhưng, cùng dược chúng ta thường biết đến là không giống, ăn xong sẽ không lập tức chết ngay, dược tính lưu ở trong người, đợi đến một ngày nào đó mới phát tác, đến lúc đó không có người giải dược hàng, tử trạng thống khổ không chịu nổi. Giống như, tiểu thuyết võ hiệp anh xem qua chưa?Trong <<Tiếu ngạo giang hồ" Đông Phương Bất Bại cho giáo đồ ma giáo ăn thi não thần đan, giống như dược hàng này, mấy trăm loại độc trùng có thể pha chế thành dược-thuốc pha chế sẵn, đến kì hạn không có giải dược, độc trùng trong cơ thể tàn sát bừa bão, so với ăn hạt đỉnh hồng chết còn thê thảm vạn lần. Còn có linh hàng, người bị hàng đầu sư khống chế tâm thần, bảo giết người liền giết người, bảo nhảy sông tự vận liền nhảy sông tự vận. Những thứ khác, còn có thiệt nhiều, em cũng không thể từng cái nói rõ được."

Đại Tráng nghe nhíu lông mày, nói: "Nghe thật đúng là tà môn. Chẳng qua, anh lại càng không thể cho em đi. Em mới sinh con, thân thể suy yếu, đi chỗ tà môn kia, chính là có thể bình an trở về, anh sợ tà khí nhập vào cơ thể, đối với thân thể không tốt. Vẫn là anh đi. Em đừng lo lắng cho anh, cảm thấy anh chưa thấy qua các mặt của xã hội, sẽ làm không được. Kì thật, anh làm việc chắc chắn, bình thường, anh đều kà nhường em, thật cho là anh không có bản lĩnh gì sao."

An Trình nghe sốt suột, nói: "Đây không phải vấn đề có bản lĩnh có biết gì không, mà là..."

Đại Tráng nghĩ nghĩ, nói: "Anh sẽ cẩn thận. Chẳng qua, anh muốn nói, cho dù bà ta là hàng đầu sư, có chút đường ngang ngõ tắt, chẳng lẽ trên đời này chỉ có bà ta là hàng đầu sư? Núi cao còn có núi cao hơn, sẽ tìm thấy một pháp sư so với bà ta lợi hại hơn, thu thập bà ta. Chẳng qua, nếu tạm thời không đối phó được bà ta, anh cũng sẽ không thể hiện, trước tiên thăm dò tình huống. An Trình, em yên tâm, có em cùng Bảo Bảo ở nhà chờ anh, anh tự mình biết, chuyện quá nghi hiểm không làm, chỗ quá nghi hiểm không đi, cũng nên bình an mà trở về, cùng hai người trải qua một đời."

An Trình nghĩ nghĩ, cắn răng nói: "Đúng, anh chính là đi xem, ngàn vạn lần đừng thể hiện. Chờ em khỏe rồi, chúng ta cùng nhau đi xem. Hoặc là, thật sự không thể cứu, còn chưa tính, dù sao, ông ấy...nếu không, bỏ đi, dứt khoát không nên đi, cũng nhiều năm như vậy, nếu gặp chuyện không may đã sớm xảy ra chuyện, cũng không kém một lát này..."

Đại Tráng ôm An Trình an ủi nói: "Đừng nói những lời này. Anh biết rõ, em không biết thì không tính, đã biết còn không cứu, cả đời này đều áy náy. Hơn nữa, muốn đi hiện tại liền đi, vạn nhất thời khắc sống chết, liền kém một chốc lát này. Đi trễ, chẳng phải là ôm hận về sau?Vẫn là anh đi xem. Em yên tâm, anh sẽ cẩn thận, cẩn thận vạn phần. Sau đó, mỗi ngày điện thoại báo bình an cho em, được không?"

An Trình rung rung gật đầu.

Ngày hôm sau, An Trình xin giấy xuất ngoại du lịch năm ngày đến H quốc cho Đại Tráng , ủy thác bọn họ giúp Đại Tráng tiến hành làm hộ chiếu, tốn một ngàn đồng phí tổn, người nọ miệng đáp ứng sẽ mau chóng.

An Trình nghĩ nghĩ, lại gọi điện thoại cho Trì Đức Triết, hỏi: "Cho thêm một nghiệp vụ có làm hay không? Tôi muốn tìm hai hàng đầu sư pháp thuật cao cường, thù lao, tùy ý báo giá."

Trì Đức Triết trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Được."

Trì Đức Triết lại đến Chu gia, lúc này, ngoài trừ Chu An Trình ở bên ngoài, còn có một người đàn ông hình cao lớn, tướng mạo oai hùng, theo lời An Trình nói, hành động lúc này, để cho người đàn ông này.

Người đàn ông xòe bàn tay ra cùng Trì Đức Triết nắm tay, tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là Điền Đại Tráng."

Mấy người đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến âm thanh trẻ con khóc nỉ non.

Chu An Trình tâm thần lập tức trở nên có chút không tập trung.

Điền Đại Tráng thấp giọng bên tai Chu An Trình nói: "Chú Lê luôn gây chuyện không tốt với Bảo Bảo. Em không an tâm, liền đi qua xem đi. Anh và Trì tiên sinh nói chuyện."

Xem hai người trong lúc lơ đãng thái độ thân mật, quả thực giống như là chồng đối với vợ, Trì Đức Triết lập tức hiểu được Điền Đại Tráng và Chu An Trình là loại quan hệ này.

Cái này sao, Trì Đức Triết ngược lại là không kinh hãi, từ lúc trong miệng Chu An Bằng, hắn liền hiểu rõ Chu An Trình là thích đàn ông là đồng tính luyến ái, cũng bởi vì xảy ra sự tình giằng co một hồi.

Khiến cho Trì Đức Triết hứng thú chính là lúc này phát ra tiếng khóc trẻ con cùng quan hệ bọn họ trong đó.

Trì Đức Triết luôn rất ngạc nhiên Chu An Trình nói Phó Tu Nhiên là ba mình, bắt đầu cảm thấy không thể tưởng tượng, bởi vì khuôn mặt Chu An Trình có năm phần giống Chu Nguyên Dịch, cộng thêm Chu Nguyên Dịch đối với đứa con trai riêng này vô cùng thiên vị, muốn nói không phải con ruột, cũng thật sự là khiến người khó có thể tin. Nhưng, khi Trì Đức Triết cầm ảnh chụp của Phó Tu Nhiên hơn hai mươi năm trước, lại lắp bắp kinh hãi, bởi vì Chu An Trình con mắt cùng thần thái xác thực giống Phó Tu Nhiên.

Trì Đức Triết trăm mối vẫn không có cách giải, chợt có một ý nghĩ: Có hay không có khả năng hai người này đều là cha ruột của Chu An Trình?

Lúc ấy Trì Đức Triết còn trong lòng chê cười ý nghĩ hão huyền của mình, đàn ông cùng đàn ông làm sao có thể...nhưng, ý nghĩ này chính là gạt đi được.

Hiện tại, thấy tình hình của Điền Đại Tráng và Chu An Trình này, lại liên tưởng đến tiếng khóc nỉ non của đứa nhỏ, Trì Đức Triết cảm giác được tựa hồ phát hiện đồ vật cực kì khủng khiếp gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro