Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đào Tư Miên chỉ quan tâm người thân, bạn bè, học tập.

Yêu đương cái chuyện vừa lãng phí thời gian lại không có chút ý nghĩa nào? Không tồn tại.

Tương đồng.

Trời cao cho Lê Gia Châu học bổng Quốc gia, khuôn mặt tuấn mỹ cùng hoàn cảnh gia đình khá giả, tự nhiên cũng sẽ cho anh tư cách tự luyến.

Yêu? Thích? Tại sao phải cho người khác quyền chi phối tâm tư của mình?

Nếu như nói đời này anh từng có nhất kiến chung tình, vậy nhất định chỉ có thể là năm anh năm tuổi ấy lần đầu tiên thấy mình mặc âu phục qua gương.

Cho đến khi Đào Tư Miên giúp đỡ chị mình tới kí túc xá nam theo dõi việc sản xuất phim tài liệu cho Lễ kỷ niệm thành lập trường.

Cô gái nhỏ có vóc dáng gầy bé, tóc ngắn ngang tai, ôm tài liệu đứng dựa vào bàn bên cạnh lão đại nhìn bối cảnh, híp mắt quan sát, trông lười biếng mà lại an tĩnh.

Không có máy điều hòa, Lê Gia Châu nóng đến di chuyển tới lui, đưa cho cô cái ghế: "Có muốn ngồi hay không?"

Đào Tư Miên lắc đầu.

Lê Gia Châu: "Cái em cầm là kịch bản sao?"

Đào Tư Miên gật đầu.

"Có khát không? Có đói không?"

Đào Tư Miên men theo âm thanh nghiêng đầu, liền thấy Lê Gia Châu từ trong ngăn kéo mò ra một hộp bánh và xé bao bì.

Thấy cô gái nhỏ nhìn mình, Lê lão đại cẩn thận cuộn mép lại đem đưa tới tay, tai anh hơi nóng, cổ họng khẽ lăn: "Khụ, cái đó, em có muốn ăn miếng bánh quy không...?"

【Đối với Đào Tư Miên mà nói, đời người khó khăn, chỉ riêng gặp Lê Gia Châu ^_^ 】

Tự luyến huyễn khốc (diễn tinh chơi tiện) nghiên cứu khoa học lão đại x ngoan mềm điềm đạm (lãnh manh lời nói thiếu đánh cực soái) bạch phú mỹ

Nghiên cứu sâu ngành sản xuất.

Lời của tác giả:

1, Các từ hình dung trong ngoặc là mong muốn của nhân vật chính, không liên quan gì đến tác giả.

2, Song hướng công lược, song C song học bá song huyễn khốc, độ ngọt ++++

3, Đại học vườn trường + xã hội, nửa ngành sản xuất, phấn đấu trưởng thành

Khẳng định: Một phần của kiến ​​thức chuyên môn hoặc tài liệu tin tức trong bài viết này đến từ Baidu, MBA think tank, v.v., và một số nhân vật được soạn lại từ nguyên mẫu chứa sự phóng đại nghệ thuật.

Tag: Có một điểm mềm*, nhân sinh truyền cảm hứng, điềm văn

*Có một điểm mềm (情有独钟-Tình hữu độc chung): thành ngừ Trung Quốc, có ý nghĩa đặc biệt thích một cái gì đó, đề cập đến tình yêu độc quyền.

Nhân vật chính: Đào Tư Miên, Lê Gia Châu ┃ vai phụ: Hứa Ý Lăng, Trình Quả, Tương Thì Duyên

Một câu nói ngắn gọn: Anh nói yêu em ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro