CHƯƠNG 3: Shin?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhàn nhạt nhìn Charlemagne, thấy cậu ta đang nhìn mình đầy vẻ hiếu kỳ, người thanh niên hỏi: "Ngươi muốn hỏi gì, cứ nói ra, nhưng trả lời hay không, là do ta quyết định."

Charlemagne gãi gãi đầu, có phần gượng gạo nói ra: "Master, bản thân ta biết để triệu hồi ta cần một số điều kiện nhất định. Nếu không thỏa mãn, chỉ có thể gọi ra Karl de GroBe.Mà đây là lần đầu tiên ta được gọi ra với sức mạnh to lớn như thế này. Vậy Master ngài đã làm thế nào?"

Đơn giản thuật lại quá trình triệu hồi Anh Linh một lần, người thanh niên được chứng kiến vẻ mặt kinh hãi của Charlemagne. Nén nỗi kinh hãi, cậu ta trầm trọng nhìn người thanh niên, hỏi: "Master, ngài rốt cuộc là ai? Điều này ma thuật sư bình thường không thể nào làm được!"

Người thanh niên nhàn nhạt nhìn Charlemagne, không tức giận, cũng không phản ứng gì khác, vẫn lạnh nhạt như cũ, nói: "Ta là Thần. Ta cũng không có tên gọi, nhưng mà theo ngôn ngữ của quốc gia này, hãy gọi ta là Shin."

Charlemagne cười một tiếng, thầm nghĩ "Ta đang làm gì đây? Thân là Servant, ta không nên chất vấn Master của mình như vậy. Nhưng Master lại là Thần, thật bất ngờ, chẳng lẽ Master cũng là Servant?"

Đúng lúc này, Sakura lại tự nhiên kéo áo của Shin, nói: "Đại ca ca, ta buồn ngủ a!"

Charlemagne nghe xong, cười nhẹ. Đã bao lâu rồi không được nhìn thấy nét thiên chân vô tà như vậy, trừ Astolfo, , bản thân cậu ta cũng không nhớ nữa. Đi theo sau lưng Shin đến giường của Sakura, đặt cô bé lên giường, Charlemagne hơi ngoài ý muốn thấy Shin vẫn đứng đó.

Đợi cho Sakura ngủ say, Shin mới đi ra sân nhà, ngồi trên ghế đá, nhìn Charlemagne như có điều tâm sự. Shin nói: "Có vẻ ngươi hơi ngạc nhiên nhỉ. Không hiểu vì cái gì ta phải nhìn Sakura ngủ hay sao?"

Charlemagne gật đầu, Shin nói: "Được rồi, ngươi cũng ngồi xuống, ta sẽ kể cho ngươi nghe chuyện của cô bé."

Charlemagne ngồi xuống, nghe Shin kể về chuyện của Sakura. Nghe được Tohsaka Tokiomi đưa cô bé cho nhà Matou, Charlemagne cảm giác mình có một chút tức giận. Thân là Saber, một trong ba giai chức kỵ sĩ, Charlemagne có lòng chính nghĩa rất cao. Đồng thời là kỵ sĩ điển hình, mang trong mình đầy đủ 12 phẩm chất của người kỵ sĩ, Charlemagne rất dễ phản ứng trước chuyện bất bình.

Đến lúc nghe được những thứ kinh khủng mà Matou Zouken làm cho Sakura cùng thái độ và hành động của những người khác trong nhà Matou, Charlemagne hận không thể tự mình làm thịt Matou toàn gia.

Nhưng Shin nói rằng mình đã làm xong cả rồi, toàn gia Matou trừ Matou Kariya một người, toàn bộ đều đã bị Shin cho "bay hơi" khỏi trần đời, hạt bụi cũng không còn.

Tuy vậy, nhưng Sakura vẫn có một nỗi ám ảnh khi ở một mình vào ban đêm. Chỉ khi nào Shin ở bên cạnh nhìn thì cô bé mới an tâm ngủ. Charlemagne tuy có phần thắc mắc, nhưng nhiều hơn là khâm phục vị Master này.

Ở thời đại của mình, Charlemagne cũng từng đọc qua rất nhiều truyền thuyết về Thần Minh. Đa số Thần Minh mà cậu đọc đều lạnh lẽo, vô tình, xem con người như sâu kiến. Rất rất ít Thần Minh mới có sự quan tâm như Shin cho con người.

Như đọc được suy nghĩ của Charlemagne, Shin lắc đầu, nói: "Chẳng qua là vì ta cảm thấy hành động của Matou thật tà ác, còn Sakura thì nên có một kết quả tốt hơn mà thôi."

________________________________________________________________________________

Một đêm trôi qua bình an, đến sáng, Shin mang Charlemagne cùng Sakura đi ra ngoài ăn sáng. Tuy là Charlemagne không cần ăn, nhưng vẫn đi theo Master yêu cầu.

Lúc này, Charlemagne đã thay một bộ đồ thể thao rất hiện đại. Sakura thì mặc một bộ váy công chúa, trên đầu cột nơ con bướm, tay nắm lấy tay Shin. Trong miệng cô bé còn đang ngâm nga gì đó, có vẻ thật cao hứng.

Đi vừa đến nhà ăn, Charlemagne chợt khựng lại, nhìn về hai người phụ nữ phía trước. Ánh mắt tập trung vào người phụ nữ trẻ tầm 20 tuổi, tóc vàng mắt lam, nói thầm với Shin: "Master, cô gái tóc vàng chính là một vị Servant. Nhưng mà vì sao ta ngửi thấy mùi vị quen thuộc đây?"

Cô gái tóc vàng lúc này cũng nói nhỏ với người phụ nữ tóc trắng mắt hồng: "Irisviel, chàng trai tóc đen xen trắng kia là Servant. Hơn nữa ánh mắt cũng tương đối sắc bén, chắc chắn là một kỵ sĩ giai chức a."

Trong sự ngạc nhiên của Charlemagne cùng sự cảnh giác và sững sờ của hai người phụ nữ, Shin bước đến, nói: "Gặp mặt ngẫu nhiên ở đây cũng xem như có duyên. Hai người ăn bữa sáng cùng ba người chúng ta được không?"

Lúc này, Sakura cũng không hát nữa, nhìn chằm chằm hai người một lúc, sau đó giơ tay lên, hưng phấn nói: "Sakura thật vui vẻ, sáng nay Sakura gặp được hai tỷ tỷ thật xinh đẹp a! Hai tỷ tỷ ăn sáng cũng Sakura nhé?"

Trong lúc hai người kia đang do dự, Shin nhàn nhạt nói: "Hiện tại là ban ngày, không thể chiến đấu. Yên tâm mà ăn sáng cùng chúng ta a."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro