nhiem vu cuoi cung chap4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4 - 2 :

Yul thả tay Sica và tắt rađio. Cô gái bé nhỏ ngồi đó nhìn sâu vào mắt Yul. Phản ứng của một cô gái bình thường lúc đó là sợ hãi, thất vọng, hoang mang ... nhưng Sica hoàn toàn không như vậy.

Cô chỉ ngồi yên lặng với ánh mắt chứa đầy nỗi đau...

Tại sao gia đình cô không muốn cứu con gái mình ? Ngón tay dính đầy máu lần trước không đủ làm họ sợ hãi sao ?...

Yul ngồi xuống đối diện Sica. Ánh mắt họ không rời nhau thật lâu ...

" Tôi nhờ Yul 1 việc được không? " - Sica lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

" Việc gì ? ... "

" Giết tôi đi. " - Ánh mắt đau buồn ngấn lệ.

....................

Chiều hôm đó không có gió. Biển trở nên rộng lớn và lặng yên đến đáng sợ.

Yul ngồi trên mỏm đá cạnh Sica.

" Chết có đau không Yul ? " - Sica lặng lẽ hỏi.

" Nó sẽ là một giấc ngủ dài. "

Sica co chân lên cuộn tròn thân hình bé nhỏ cô độc đó bên cạnh Yul. Dường như cô muốn nói điều gì đó rồi lại thôi.

" Có tâm sự sao ? " - Yul bối rối mở lời.

Lần đầu tiên cô quan tâm đến cuộc sống của 1 ai đó. Cô nhận ra mình đang dần thay đổi, Vì Sica sao ?... Nhưng điều đó có ý nghĩa gì với cô ?

" Yul sẽ làm gì nếu biết mình sắp chết ? "

" Không gì cả. "

" Yul không có điều gì hối tiếc sao ? "

" Không. "

" Xin đừng lạnh lùng với em như vậy. " - Sica bật khóc.

Những giọt nước mắt cô độc rơi xuống hòa vào biển ...

" Yul ước mình có thể tan biến đi như thế. " - Yul nói khi lau nước mắt cho Sica.

Giữa 2 người họ có 1 sự thấu hiểu tận đáy lòng nhưng cũng tồn tại 1 khoảng cách đến vô tận.

" Em sẽ phải chết Yul ah. "

" Sao cô nghĩ vậy ? "

" Người thuê Yul bắt cóc em là cha em. "

Yul lặng người khi nghe Sica nói. Đáng lẽ cô phải nghĩ đến điều đó sớm hơn. Không có 1 bức ảnh nào của Sica đc cung cấp trên mạng, cảnh sát thậm chí không được cung cấp bất cứ thông tin nào để tìm kiếm cô.

Sica kể về câu chuyện cuộc đời cô như 1 đoạn băng quay chậm. Rằng mẹ cô là 1 vũ công đường phố. Cha cô, 1 chính trị gia trẻ tuổi đã đến miền quê nơi mẹ cô sinh sống. Và cô đc sinh ra trong 1 căn nhà xập xệ, chỉ có nước mắt của mẹ và tiếng khóc của cô trong ngày hôm đó.

Mẹ cô lặn lội lên Seoul và biết đc cha cô đã có 1 gia đình. Bà gây áp lực và dọa sẽ tiết lộ mọi chuyện nên cha cô đã phải nhún nhường.

Cô được làm con gái của ông 1 cách danh chính ngôn thuận vì mẹ cô muốn thế. Bà không muốn để đứa con gái duy nhất của mình phải sống cuộc sống khổ sở như bà trước kia.

Nhưng chính quyết định đó đã đẩy Sica vào 1 cái hố đơn độc ...

Cha cô sợ không sớm thì muộn thân phận của cô sẽ bại lộ và ông sẽ bị bẽ mặt trước công chúng. Ông phải thủ tiêu cô. Ánh mắt ông nhìn cô chưa bao giờ có tình thương ...

" Sao cô không nói với tôi từ trước. "

" Em có cơ hội đó sao ? "

" Sao cô không bỏ trốn ? "

" Em không có chỗ để đi và không có ai bên cạnh. "

Yul im lặng và suy tính một điều gì đó. Trán cô nhăn lại, ánh mắt không rời khỏi phía chân trời. Sóng bắt đầu vỗ ...

" Vào nhà thôi. " Yul đứng lên và đỡ Sica đi về phía cửa.

.........................

Yul dặn Sica chỉ ngồi yên 1 chỗ chờ cô về, rồi như lo lắng cô gái đó sẽ tìm cách tự sát. Yul trói 2 tay cô ra phía sau và để cô ngồi yên trên ghế.

..............

Yul có 1 suy tính trong đầu. Nó nhanh đến mức khiến bản thân cô phải bất ngờ. Kế hoạch cô lập ra trong 1 năm qua lập tức bị thay thế bằng 1 kế hoạch khác. Một kế hoạch mà cái chết của Yul là 1 phần trong đó ... Ít ra có 1 điều khiến cô có thể mỉm cười. Cô đang làm tất cả những gì có thể để cứu Sica ...

Yul chạy vào nhà thật nhanh, cô nhét vào tay Sica chiếc thẻ tín dụng.

" Số tiền trong này đủ để cô sống đến hết đời đấy. " - Yul nói rồi bế Sica ra khỏi nhà.

Cô đặt Sica vào 1 tầng hần nhỏ trong vách núi. Đưa cho cô 1 tấm bản đồ và nói :

" Ở yên đây cho đến sáng ngày mai hãy lái xe đến chỗ này. Đó là nơi tuyệt đối an toàn. Đây là chìa khóa vạn năng ... Hãy hứa với tôi ở yên trong này cho đến sáng mai. " - Yul giữ khuôn mặt Sica và nhìn thẳng vào ánh mắt đó.

" Còn Yul ? "

" Đừng lo cho tôi ... Còn nữa ..." Yul đưa cho Sica 1 lọ chất lỏng màu xanh và nói. " Đây là thuốc giải tất cả mọi chất độc, phòng khi người của tổ chức phun khí độc để xóa sạch mọi thứ ở đây. Nếu bị trúng độc nặng cô phải uống hết chỗ này 1 lần nhưng làm vậy có thể cô sẽ chết hoặc mất trí. Cô nhớ những gì tôi nói không ? "

" Yul có quay lại không? "

Yul nhìn thật sâu vào mắt Sica. Cô cúi xuống hôn đôi môi nhỏ bé đang run lên. Cô cảm nhận đc những giọt nước mắt Sica rơi trên môi mình ...

" Hãy nhớ kĩ tất cả những gì tôi nói. " - Yul đóng sập cửa hầm và lên xe phóng nhanh đi.

...................

Yul không còn nhiều thời gian ...

Cô bật rađio kết nối với tổ chức.

_ Con tin đã chạy trốn. _

_ Cô đùa sao Black Pearl ? _

_ Sorry Boss. Tôi đã quá chủ quan. Cô ta trốn thoát khi tôi đi gửi cánh tay đã cắt lìa. _

_ Sẽ có người lo vụ này. Cô về tổ chức ngay. _

_ Rõ. _

Khi Yul chạy xe vào tầng hầm tổ chức cô thấy 1 chiếc xe phóng ra ngoài.

_ Hắn sẽ không bao giờ tìm đc Sica. _ Cô nghĩ thầm và bấm thang máy lên phòng Boss.

....................

Yul chưa bao giờ thấy mặt Boss.

Cô cũng chỉ bước vào căn phòng này đúng 1 lần sau khi WR chết. 1 gã sát thủ đã nhìn thấy cô ở bến cảng lúc đó mà không đc lệnh phục kích ... Lần đó Boss đã bắt cô thử 1 loại chất độc như 1 sự trừng phạt ... Cô tưởng mình đã chết nhưng nhờ có nó mà cô đã chế ra đc thuốc giải chất kịch độc của Boss. Thứ thuốc giải chỉ có 1 mình cô có công thức. Và nó đang nằm trong tay Sica ...

" Vào đi. " - Boss nói khi nghe cô gõ cửa, vẫn bằng cái giọng méo mó đó.

_ Tôi sẵn sàng nhận trừng phạt. _ Yul nói.

_ Cô cố tình đúng không, Black Pearl ? _

Yul im lặng. Cô đúng là không thể qua mặt tên cáo già đó.

Cô thấy Boss đứng dậy ,kéo tấm kính mờ sang 1 bên và đi về phía cô.

Đó là 1 cô gái ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro