💐BÔNG HOA AN ỦI NỞ TRÊN MẢNH ĐẤT THẤU HIỂU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lúc nào mọi người bắt đầu quay trở về nhà thì mới mở cửa chứ. Có khách hay không à? Nhiều hơn tưởng tượng đấy."

Ông chủ master của ' quán ăn đêm' trong bộ phim cùng tên được chuyển thể từ truyện tranh vừa mở cửa vừa nói bằng giọng đều đều. Bộ phim Quán ăn đêm không có những cảnh tức giận, trar thù như những bộ phim truyền hình mì ăn liền thường thấy. Hơn nữa, do được chuyển thể từ kịch nên bộ phim có tốc độ hết sức chậm rãi khiến người xem như đang được từ từ thưởng thức một món ăn không được nên lấy một thìa gia vị nhân tạo nào. Mặt khác tôi lại nghĩ, phải chăng kết thúc nhạt như một bát canh giá đỗ chưa được nêm nếm gia vị và cảm giác ấm áp như căn phòng sưởi đá nóng ấy chính là giá trị của bộ phim.

Vậy mới thấy trên đời này có thật nhiều điều vì không có gì đặc biệt nên mới trở nên đặc biệt.

Khi đêm về khuya, đèn đóm đã bật sáng bừng trong các cửa hiệu, những con người mỏi mệt vì cuộc sống thường ngày lê tấm thân nặng đây đẩy cánh cửa cũ kỹ bước vào quán ăn trong một ngõ nhỏ vắng vẻ.

Một cô gái rất cần, một thanh niên đánh mất giấc mơ, một chàng trai khao khát tình yêu mới vừa ngồi xuống ghế đã thở dài thườn thượt buông lời phàn nàn. Có lẽ thứ bọn họcaafn ở Master không phải cái miệng, mà là đôi tai.

Master chuẩn bị thức ăn bằng những nguyên liệu đơn giản thường thấy. Ông nấu cơm ướp gia vị trên một cái bếp than nhỏ rồi bay lên một dĩa spaghetti có phun sẵn tương cà. Những người ngồi lố nhố trong cửa tiệm tồi tàn trộn tung những quãng thời gian và kỷ niệm họ đã có bên gia đình, bạn bè và những người tốt họ đã gặp.

Và rồi họ nuốt.

Họ ăn nỗi nhớ.

Họ xoa dịu cơn đói của mình bằng cách đó.

Và xoa dịu cả tâm hồn mình.

Thực ra Master cũng không phải là một ông chủ thân thiện. Nếu không phải là khách quen thì hiếm khi thấy ông nở nụ cười, thậm chí thường xuyên tiếp khách trong bộ dạng hai tay khoanh trước ngực. Ông là người ít nói. Nói cho chính xác hơn nữa, ông thật sự kiếm lời

Chẳng bao giờ ông ngắt lời người khác, hay tùy tiện đưa ra lời khuyên, như thể bản thân cuộc đời ông đã quá đủ đắng cay. Ông chỉ điềm đạm lắng nghe yêu cầu của khách hàng, hoặc thở hỏi "vẫn ăn như cũ?"

Nhìn ra xung quanh mới thấy, dường như những người mang trong mình một ít thương sâu sắc như master sẽ chẳng dễ dàng an ủi người khác. Họ sang lọc những lời an ủi. Họ đang cố loại ra những điều không tinh khiết còn vương trong lời an ủi. Tôi có cảm giác như họ đang bỏ hết tất cả ngôn ngữ và câu từ vào máy nghiền cho thật mịn, để cho lên men thật chín rồi mới thận trọng nói ra.

Lời an ủi phải thật lựa chọn được từ ngữ thật chín muồi, rồi thổi vào đó một nhiệt độ thích hợp thì mới có thể phát huy tác dụng. Suy nghĩ vội vàng cùng từ ngữ sống Sượng sẽ chuyển lời an ủi trở nên phản tác dụng.

"Cố lên" cũng là một câu như thế. Câu an ủi này có thể khiến người này tươi tỉnh lên một chút nhưng lại chẳng có tác dụng gì với người kia. Đối với người chẳng còn sức lực để mà cố nữa thì câu "cố lên" chẳng khác gì một lời sáo rỗng vô ích. Đối với người thật sự mệt mỏi, lời cổ vũ sẽ có tác dụng an ủi, hay trở thành áp lực?

Động từ tri (知) hiểu biết bắt nguồn từ danh từ noãn (卵) - trứng. Tức là 'hành động hiểu biết' phải bao gồm những tri thức cao ở bên ngoài lẫn bên trong của sự vật và hiện tượng.

Giá mà ai cũng hiểu rõ được điều này. Chúng ta thường dễ dàng nói ra mình hiểu một ai đó. Mới chỉ nói chuyện với nhau được một hai lần vô tình ngồi chung một bàn mà người ta có thể dễ dàng nói ra những câu đại loại như "cậu bạn đó hả, mình biết chứ".

Tuy nhiên với một vài thông tin hữu hạn, ta không thể biết được bản chất một con rồi. Có lẽ phải chờ đến khi lờ mờ cảm nhận được những vết thương ông dấu sau nụ cười của người kia, khi biết được không chị những điều người đó thích mà cáo những điều người đó ghét, thì lúc này tao mới bước đầu xứng đáng nói ra câu 'tôi biết người đó'.

An ủi là

bông hoa

nở trên mảnh đất thấu hiểu.

Nếu cứ cho rằng mình hiểu đối phương thì đôi khi lời an ủi có thể khiến họ cảm thấy tổn thương nhiều hơn. Tôi cho rằng chúng ta vẫn nên từ từ tìm hiểu cảm xúc của họ, từ từ tìm ra những lời ấm áp để giúp họ xa dịu nỗi đau. Lời an ủi dù có chậm một chút cũng không sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro