Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc sau.

Chaeyoung từ dưới tầng đi lên, tay bưng một bát gì đó, "Lisa tiên sinh, em đã làm xong rồi."

Lisa không chờ được nữa, uống một ngụm nước lớn, không vui xoay người nhìn cô. Kinh ngạc nhìn thấy vẻ mặt tối đen của cô, miệng mới nuốt được một nửa liền phun thẳng về hướng Chaeyoung. Chaeyoung lau lau nước trên mặt mình, oán giận nói: "La Lisa, anh thật không có lễ độ a, tôi hảo tâm làm bữa ăn khuya cho anh, anh lại..." Cô tức giận quát.

Hắn vội vàng rút giấy ăn ở trên bàn, ôn nhu lau khô nước trên mặt cô. Hắn cố gắng nhịn cười, gương mặt tuấn tú đỏ lên, trầm giọng nói: "Thực xin lỗi, nhìn mặt em thật đen quá." Hắn cẩn thận lau sạch nước trên mặt cô, thật dịu dàng nhẹ nhàng như sợ làm cô đau.

Chaeyoung chớp chớp đôi mắt to tròn, không thể bỏ qua sự dịu dàng của hắn, tức giận tan thành mây khói. Gương mặt dại ra ngơ ngác nhìn hắn, tận hưởng sự dịu dàng hắn mang lại.

Sau khi lau sạch cho cô, Lisa thoáng nhìn tay cô đang bưng cái gì đó, mì? Không, không biết có phải đây còn là mì hay không, đen sì sì, có thêm chút gia vị cũng đen sì sì. Da đầu hắn khẽ run lên, môi khẽ mấp máy: "Em nấu cái gì vậy?"

"Hắc hắc, là mì." Gương mặt Chaeyoung tươi cười, tự tin đáp.

"Cái này có thể ăn sao? Lần trước không phải đã dạy em nấu rồi sao?" Hắn lớn tiếng nói, nhớ rõ lần trước dạy dỗ cô rất cẩn thận, giờ còn làm ra cái thứ này.

"Sao anh lại tức giận như vậy a, đây là em chân thành làm ra, anh không muốn ăn thì đem đổ đi." Bị hắn lớn tiếng dọa, vừa mới đây còn dịu dàng như vậy? Thật không nghĩ tới, thật giống như từ thiên đường rơi xuống địa ngục vậy. Cô đem mì đặt lên bàn, xoay người đi vào trong phòng, đóng cửa thật mạnh.

"Thật sự là ____ xấu xa, ta nói nha, ác ma bệnh như thế sao có thể có ý tốt chứ?" Chaeyoung dựa lưng vào cửa nhỏ giọng mắng, lông mày nhíu chặt lại, vẻ mặt tức giận.

Lisa ở bên ngoài, nhìn nhìn bát mì trước mặt, ngồi xuống, tuy rằng không thể biết cái mùi vị sẽ thế nào? Hắn cầm lấy cái thìa, xúc một miếng đưa vào miệng, cảm nhận hương vị.

Mày khẽ nhíu, vẻ mặt phức tạp, rõ ràng là mì, sao vị lại khác như vậy?

Nhưng nhìn cô khổ cực vì hắn nấu ra, hắn vẫn cố gắng ăn hết cái bát mì mùi vị khác lạ ăn hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro