Nhớ anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió đông lạnh lẽo buốt xương da
Bồi hồi xao xuyến nhớ người ta
Đừng ngày tim em đau chẳng ngớt
Mà tim anh vẫn chẳng giao hòa.
Tỉnh dậy giữa trời mờ mịt tối
Nhớ lắm người ơi, có nhớ người?
Người con gái ở phương xa ấy
Đau đáu một mảnh tình không nguôi.
Tình yêu có phải màu hồng tươi
Ta đem nâng niu từng trái chín
Đến khi trái đã vị ngọt lịm
Ta lại chẳng cần ném hết đi...

Nhưng rồi ngoảnh lại thấy điều chi
Ngoài sự tiếc nuối sầu lẻ bóng
Cuộc tình vốn đẹp như màu hồng
Lúc thắm nồng mà bỏ đôi tay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro