Chap 4+5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần chạm mặt đầu tiên

Tại biệt thự phạm :

_ A lô , Tao nè.

Ren ngồi chễm chệ trước màn hình máy tính , một tay nghe điện thoại , một tay mân mê rê chuột trên màn hình máy tính

_ Chắc tao die quá mày ơi . Con nhỏ nina trong lớp cứ tìm tao hoài . - Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói đang đau khổ tột đỉnh

_ Ha ha ha , nhỏ đó là con của tập đoàn lớn đó , đại tiểu thư chứ không đùa . Tao thấy tụi bây cũng hợp gơ mà .

_ phạm trần thanh duy! Mày tin là tao giết mày không ? - Lần này , giọng nói có phần thách thức hơn .

Ren nào hay ...người đứng trước cửa phòng mình là ken . Vẫn với chất giọng đùa cợt , ren nói vào điện thoại :

_ I don't fear . (tao không tin)

Rầm !

Ken đưa chân đá vào cửa không do dự . ren vẫn hướng mắt vào màn hình máy tính , không nghĩ đó là ken .

_ Đã bảo đừng có tự tiện vào phòng tôi như thế mà , tina .

_ Tina ? Là ai thế cậu phạm ?

Ren dừng hẳn việc nhìn vaò máy tính , quay cả người sang nơi phát ra tiếng nói , ngạc nhiên :

_ Sao lại là mày ?

_ Thì tao đến để giết mày ! - ken ngã người trên chiếc giường êm ái , nói nữa thật nữa đùa .

_ Mày và tao có chung số phận rồi . Mày thì bị nina bám , còn tao thì tự nhiên khi không lại có một con nhỏ là em họ , đã vậy , còn ở trong lớp mình nữa chứ .

_ Ha ha , khổ nhỉ . Mặc kệ đi . Còn con nhỏ ban sáng , mày nghĩ sao ? - ken nhỏm người dậy , mắt đầy vẻ tinh nghịch .

_ Nhỏ đó ....rất thú vị . - ren nhếch mép , gương mặt như người thợ săn đã bắt được con mồi nhỏ .

_ Tao cũng nghĩ thế .

---------------------------------------

Sáng hôm sau :

_ Thưa mẹ con đi học !

Vẫn như thường ngày ,nó dắt "bấy bi" ra cổng , chào mẹ rồi leo lên xe chạy đi . Hôm nay , nó đã chuẩn bị tinh thần thật tốt để học tập . Vừa đạp xe nó vừa "nhâm nhi" bài hát quen thuộc . Lo mẩn mê hát theo , nó không để ý trước mặt mình có một chiếc BMW màu đen bóng loáng trước mặt . Và thế là ...chiếc xe đạp "bấy bi" của nó đã làm cho chiếc xe bóng loáng ấy ......mất một bên kín chiếu hậu .

Két ...

Nó thắng gấp xe lại , gạt chân chóng xe xuống . Nó tò mò tiến quay người lại nhìn "vật chứng"

_ Ôi , thảm rồi .

Vừa lúc đó , từ trong công ty đối diện , một cậu thanh niên bước ra . Thêm một điều nữa , cậu ta chưa nhìn thấy "thảm cảnh" .

Thấy nó cứ dừng xe và đứng yên bên cạnh xe mình , cậu ta ngạc nhiên hỏi :

_ Này , cô làm thế hả ?

Giật mình , nó quay lại , nó đã nhận ra đây là "khổ chủ" của chiếc xe đáng yêu này . Nó lắp bắp :

_ Tôi ...tôi ....

Thấy nó nói với vẻ mờ mờ ám ám , người thanh niên trước mặt hơi nghi ngờ , tưởng rằng "kẻ bất lương" , liền giở giọng :

_ Có tin là tôi báo cảnh sát không ?

Cậu hỏi có tính chất "mờ ám" này khiến nó hiểu nhầm . Nó cứ ngỡ người này đã biết "chân tướng sự việc" , leo xuống xe , nó đến trước mặt người đó , thành khẩn :

_ Xin lỗi anh , tôi không cố ý đâu . Anh muốn tôi làm gì cũng được nhưng đừng báo cảnh sát . Chỉ là gãy mất cái kín chiếu hậu thôi mà , có gì to tát lắm đâu . Tôi xin lỗi mà ...

Nó cứ cuối đầu và nói một hơi đâu hay gương mặt người trước mặt chuyển từ buồn cười - vì khi không tự nhiên có người xin lỗi mình vì mình hù báo cảnh sát - sang ngạc nhiên - vì người này thật dễ giải , muốn mình làm gì cũng - cuối cùng là tức giận - vì ..... ( chắc các bạn cũng biết vì lý do gì rồi nhỡ ^^ )

_ Cô nói sao ? Kín chiếu hậu xe tôi bị làm sao ?

Lúc bấy giờ , nó mới ngẩn đầu lên , hỏi với giọng ngạc nhiên :

_ Anh không biết gì ư ? Vậy nãy giờ ...

_ Nãy giờ thế nào ?

Nó cười thầm trong bụng : tam thập lục kế , tẩu vi thượng sách .

_ A , hi hi , xin lỗi tôi nhầm người . Không có chuyện gì đâu . Tạm biệt .

_ Cô đứng lại đó cho tôi . - Người con trai đó ra lệnh cho nó dừng bước rồi xem xét "bé yêu" của mình . - Như thế này mà không có gì ư ?

Nó quay người lại cười trừ chứ biết nói gì bây giờ . "Kế sách" không thành , nó đành "thuận theo ý trời"

_ Anh muốn sao ?

_ Tôi mới là người cần hỏi cô câu đó đấy . Cô muốn sao ? - Người đó nghiêm giọng nhìn nó

Nó nhìn "thành quả" mình gây ra , ân hận cũng đã muộn rồi . Nó đành đưa ra "quyết định cuối cùng"

_ Tùy anh !

Người trước mặt muốn té xỉu khi nghe câu nói dửng dưng của nó .

_ Chủ tịch nguyễn . Anh còn không mau về tổ chức mà còn đứng đó ?

Hậu duệ Kan không biết xuất hiện từ bao giờ , ông ta nhìn hắn rồi lại nhìn sang nó ....mắt ông đột nhiên dừng lại ở gương mặt nó , ông bất ngờ tột độ nhưng không chắc là mình đúng . Dù vậy , ông vẫn hưng phấn trước "phát hiện mới" của mình .

_ Cô này là ....

Nó nghĩ có thể người này là vị cứu tinh của mình , nó mỉm cười cuối đầu chào ông :

_ Con là trần khởi my !

_khởi ..my ? - Ông Kan bất ngờ lắp bắp , trong trí nhớ hiện ra câu nói của ngài nguyễn Tề

Ta đã cho người tìm kiếm tung tích của ông ta . Thật hay khi ông ta đã đổi họ lẫn tên đứa con gái thân yêu , nhưng ...điều đó không qua nổi mắt ta . Hiện giờ , ta được biết ông ta đang làm Hiệu trưởng ở một ngôi trường cấp 3 , còn về trường nào thì ta chưa điều tra ra . Nhưng ta đã biết được vị trí của "con át chủ bài" . Nó tên trần khởi My.

Nó vẫn không hề biết điều mình nói là một tai hại về sau , nó vẫn nhoẻn miệng cười với ông Kan .

Bất chợt , ông Kan quay sang hắn :

_ Mật !

Nghe được điều đó , hắn hơi ngạc nhiên không hiểu sao ông Kan lại nói vậy vì từ "Mật" là từ dùng trong tổ chức , khi có điều muốn nói riêng với nhau và điều đó khá là quan trọng .

_ Coi như hôm nay là ngày may mắn của cô vậy !

Nói rồi , hắn mở cửa xe bước vào trong , ông Kan cũng vào theo . Chiếc BMW được khởi động một cách nhanh chóng và chạy mất hút sau làn khói nghi ngút . nó đứng đó , nó ngơ ngác nhìn theo mà tức muốn xì khói theo chiếc xe . Khi khổng khi không bỏ đi không nói một câu .

Mấy giây sau , nó ngớ ra :

_ Phải rồi ! Hắn đâu có truy cứu nữa . Đúng là may mắn của mình . Hí hí

Leo lên xe và nhởn nhơ chạy tiếp mà nó không hề hay biết rằng : Đã muộn học !

Đến cổng trường , nó khao khát cho cái tên chết bầm khi nãy chết đi . Vì hắn kỳ cà mà nó quên béng mất giờ học . Đứng nhìn cái cổng đóng lại mà nó đau khổ tột cùng .

_ "Đồng minh" đi trễ à ?

Ken và ren ngạo ngễ đứng phía sau thốt lên một câu làm nó muốn phang nguyên chiếc giày vào mặt 2 tên đó ghê .

Nó thản nhiên quay sang "đớp chát" :

_ Mấy người thì khác gì tôi !

_ Khác ! - ren nhanh chóng khẳng định rồi tiếp - Đương nhiên là khác , bọn tôi có thể vào , còn cô thì không thể .

Nó không hiểu 2 tên này nói gì , nó gông cổ lên cãi :

_ Làm sao mà vào được chứ . Trường này có lệnh giới nghiêm mà . Đi trễ đồng nghĩa với nghĩ một ngày còn gì .

Ken bước tới trước cái cổng đang đóng sầm lại , nhìn nó với vẻ mặt đáng ghét :

_ Bây giờ còn kịp để năn nỉ bọn tôi đấy .

_ Năn nỉ ? - nó nhắc lại lời ken mà bật cười - Năn nỉ để làm gì chứ ?

Cười khẩy một cái , ken nhìn sang ren , hiểu ý , ren cất giọng gọi vào bên trong :

_ Chú bảo vệ ơi !

Chưa đầy 5 phút sau , chú bảo vệ của trường đã cho mở cổng và cười tươi rói :

_ Chào cậu ren , cậu ken .

Nó mắt chữ A mồm chữ O nhìn khung cảnh trước mặt . Nó còn ra sức dụi mắt mình mấy lần .

_ Không phải chứ ? Có đặt ân này sao ? Mình kêu khan cả cổ mà có được đâu .

Ren và ken nhìn nó ngạc nhiên mà cười thầm trong bụng không còn cách nào khác , nó đành "hạ mặt năn nỉ" để được vào trường :

_ Khoan đã , ren , ken. - Vừa gọi với theo nó vừa chạy lại chỗ bọn họ .

Làm đôi mắt "hối lỗi" , nó nhìn ren mà nói :

_ ken , tại mình hông biết bạn oai đến thế , cho mình vào với , nha , nha .

Nhìn người này mà nói tên người kia ai mà không tức chứ . Và ren cũng không ngoại lệ , đang định "dạy" nó một trận thì nó đã "chuyển đối tượng" sang ken:

_ ren , mình không biết bạn oai vậy , cho mình xin lỗi vì đã đắc tội , hi hi ...

Và lần này thì ..."núi lửa phun trào" thật sự . ken đưa ánh mắt đáng sợ nhìn nó :

_ Gọi nhầm tên rồi chị hai !

Thiên Di sững sờ , ngớ ra , nhìn lại bảng tên trên đồng phục . Thiên Di nhăn mặt , gãi tai , vò đầu rồi nói :

_ Hơ , sorry sorry , mình nhầm thật , hi hi , mình biết hai bạn tốt lắm mà , cho mình vào với , nha , nha ....

Ren và ken giành phần thắng , đắc chí cười thầm và trong đầu đang vạch ra một kế hoạch mà họ cho là "rất thích hợp để hành hạ đối phương"

Cả hai nhìn nhau hồi nhau rồi quay sang nó nãy giờ đang : Hừ , các ngươi tưởng ngon lắm à , đợi khi ta vào trường được , ta sẽ cho các ngươi biết tay ta . Đồ gian manh , gian trá , gian xảo , gian lận ,...

_ Ánh mắt đó là sao ?

Thấy ánh nhìn khó coi của nó ken nhột người thốt lên . nó vội phân bua :

_ Hi hi , đâu có , đâu có , không có gì đâu .

_ Được rồi ! Bọn tôi đồng ý cho cô vào chung ...

_ Hi hi cám ơn nhiều nha ! - Nói rồi nó định chạy vọt vào trong nhưng bị hai tên kia đưa tay ra chặn lại :

_ Khoan đã . Tôi chưa nói xong . Bọn tôi cho cô vào chung với một điều kiện .

Ta biết ngay mà . Mấy người bọn ngươi làm gì tốt đến vậy . nó nghĩ thầm rồi nói :

_ Điều kiện gì ?

_ Làm ....thư kí riêng cho bọn tôi .

----------------------------------------

Trên chiếc xe BMW bóng loáng , không khí căng thẳng bao trùm lấy cả hai người ngồi trong xe . Một lúc sau ,hắn lên tiếng trước :

_ Chuyện gì ?

_ Ha ha , trời không phụ lòng người . Cuối cùng cũng tìm được .

Reng reng reng ..

Hắn móc điện thoại ra , là ông mình . Cậu thận trọng nghe máy :

_ Ông ..

_ Chào cháu , vin . Ta gọi để nói một chuyện quan trọng . Vợ chưa cưới của cháu tên trần khởi my . Chuyện hứa hôn này là do ta và cha con bé đồng ý với nhau . Con hãy tìm con bé vì bọn ta đã thất lạc đã lâu . À , chuyện của tổ chức bên đây đã ổn thỏa rồi . Thôi , ta không phiền con nữa ...

Hắn đờ người trước cái tin đột ngột của ông mình . Cậu không nghĩ mình đã có vợ chưa cưới .

_ khởi my sao ? Cái ...cái cô gái khi nãy ...chính là ...nhưng chưa chắc . Trên đời này thiếu gì người tên khởi my nhưng ...laị cùng là họ trần ...

_ Ngay cả chủ tịch Tề cũng đã gọi về . Cậu phải mau chóng tìm vợ mình thôi ! - Ông Kan khoái chí cười .

Hắn không để tâm , cậu ngã người ra ghế rồi nghĩ : Đương nhiên là phải tìm . Nhưng cô gái ấy là vợ mình sao ... Cung cách nói chuyện cũng hơi dễ thương , tính tình thì lúc này lúc khác . Khó bảo , kiêm luôn khó ưa ......Ừ nhỉ ! Cô ta ....còn nợ mình cái kín chiếu hậu!

Bản hợp đồng quái quỷ

[Quy định] :

Thư ký riêng sẽ hầu hạ 2 "ông chủ" của mình . Bất cứ lúc nào "ông chủ" cần phải có mặt ngay lập tức . Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại . Không được "hỗn" với "ông chủ" , không được "nói xấu" "ông chủ" . "Ông chủ" phải là trên hết ....

Về phía "ông chủ" , không chịu trách nhiệm các việc làm không đâu của thư ký . Có tất cả mọi quyền hành trong tay ....

_ Cái quái gì đây ? - Cầm cái "hợp đồng phi pháp" trong tay , nó hết sức ngạc nhiên . Nó gằng từng chữ - Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại ? Luật rừng à ?

Ren đáp lại bằng cái gật đầu làm nó sôi máu sùng sục : Ta biết ngay mà . Cái bọn các ngươi là đồ đầu heo , óc bã đậu , người rừng , người nhái ... nếu các ngươi không dẫn ta vào trường vì "uy hiếp" chú bảo vệ thì có nằm mơ ta cũng không đụng vào cái hợp đồng quái quỷ dữ này đâu...

_ Còn một điều nữa bọn tôi không ghi trong hợp đồng . Việc cô có thể bồi thường vì "trái lệnh" đương nhiên là thật . Thêm vào đó , bọn tôi vẫn sẽ trả lương theo tháng cho cô . Vậy mới công bằng . Nếu không , có người nói bọn tôi "lợi dụng sức lao động" người khác thì nguy .

Ken khoanh tay trước ngực , mắt nhìn sang ren mà không thèm nhìn nó . Nó không để tâm , chỉ lắng tai nghe cho kỹ lời ken vừa nói , đến phần nó cho là "quan trọng" , mắt nó sáng bừng lên :

_ Có lương sao ? Bao nhiêu ?

Ngỡ ngàng trước thái độ tươi tỉnh của nó , cả 2 tên đó quay sang nhìn nhau : Mê tiền đến vậy hả trời ? ( =.= bó tay )

_ Hừm , lương tháng của cô là ...5 triệu ..

_ 5 ....5 triệu sao ? - nó mở to mắt

_ Tôi chưa nói hết . Mỗi tháng , cô sẽ nhận tổng cộng 10 triệu từ 2 người bọn tôi và ....bọn tôi có cách để mình "đầu tư đúng với số tiền đó" . À , thêm một điều nữa vào hợp đồng . Thư ký không được chen ngang lúc chủ đang nói chuyện , nếu không sẽ ....trừ lương .

Ken nói rồi ký tên vào bản hợp đồng , đưa sang ren rồi tới lượt nó . Nó cắn răng vì số tiền đó mà ký tên vào . nó Cũng chẳng mê tiền cho lắm , chỉ qua là nhà cũng hơi ...khó khăn nên số tiền này nó sẽ để dành cho mẹ hoặc khi nào cần thì .......

_ Chết ! Có khi nào cái tên đó cho người tìm mình rồi đòi tiền không ? Hoặc lỡ như đang đi ngoài đường gặp lại thì sao ? Hắn có đòi mình đền không trời !

Khi không nó lại nhớ đến hình ảnh ban sáng rồi tự dọa mình rồi tự thấp thỏm lo sợ ( =-= bạn này rảnh ghê )

_ Hi , ken / Hi , ren !

Giọng nói thanh thoát của hai bạn nữ đang đứng trước mặt làm nó thoát khỏi dòng suy nghĩ . Nó đưa mắt nhìn , là nina và Tina. Hai cô bạn xinh nhất lớp ..có lẽ cũng nhất trường(gớm son fấn 8 lớp cừi lớn 1 kái nức nền ) .

Nó nghĩ thầm : Ha ha , 2 ngươi cũng "đào bông" dữ . Toàn gái đẹp tìm đến . Chắc các ngươi cũng khổ lắm nhỉ ? Cứ từ từ gậm nhắm đi . Ta đi đây !

Nó cười đắc chí rồi toan đứng lên định bỏ đi "chơi" thì ...

_ Thư ký ...."dẹp loạn"

Ren ngang nhiên đặt chân lên bàn rồi ra hiệu cho nó . Ánh mắt nó phừng phực lửa giận nhưng nó kiềm chế . Quay sang hai cô bạn kia , nó cười gượng :

_ Hi , hai bạn thông cảm , ông chủ ( đầu heo ) đang mệt ( sắp chết luôn cũng được ) .Hai bạn đợi khi khác ( khỏi đợi , cứ đứng đây đi ) rồi đến tìm ( 2 tên khùng ) nha ! - nó vừa nói vừa nghĩ trong đầu rồi tự cười .

Lúc này , nina mới để ý , cô quay sang nó :

_ Bạn là ai mà mình phải nghe lời bạn !

_ Thư ký - nó đáp ngọn

Không hiểu sao , Tina kéo tay nina đi , cả hai nở nụ cười tựa thiên thần rồi quay người bước đi .

Nó thở phào rồi ngồi xuống chỗ mình . ken đắc ý cười rồi bảo :

_ Ứng xử khá lắm !

_ Hi !

Kun vừa vào đã nhoẻn miệng cười chào nó , nó cũng cười đáp . Nhìn thấy cảnh trước mắt mà mặt hai "ông chủ" cứ chau mày khó chịu .

-------------------------------------------

Tại khuôn viên của trường :

_ Con nhỏ đáng ghét đó ...- Tina tức tối

_ Phải dạy cho nó ...mấy bài học mới được . Dám đeo bám anh ấy .

Nina mặt đầy bí hiểm nói với Tina đang đi cùng mình , nhỏ ta cũng hưởng ứng lại :

_ Nó còn dám cả gần lại gần anh ren của em nữa . Mình dạy ...nó từ từ thôi , chị nina nhỉ ?

_ Đúng . Như vậy mới thú vị !

------------------------------------------

_ Sao ? Mẹ nói gì chứ ? Con vừa mới về đây chưa được một tuần mà .

Tronie nói với vẻ mặt ngạc nhiên cùng cực . Mẹ tronie gọi về gắp vì chuyện làm ăn của công ty . Khi cậu vừa đi sang Việt Nam thì công ty gặp chuyện .

_ Con mau về đi . Công ty không có con thì không được . Mẹ đang lo lắm.

_ Con biết rồi !

Tronie tắt máy trong nỗi buồn vô hình . Mới gặp lại nó, chưa kịp để cậu nói nhiều chuyện , chưa kịp để cậu nói ....

Bỏ điện thoại vào túi quần . tronie ung dung bước đi . Cậu về nhà chuẩn bị hành lý rồi phóng thẳng xe đến trường nó .

----------------------------------------

" Mời trần khởi My lên phòng Hiệu trưởng , có người cần gặp ... Xin nhắc lại , mời .."

Tiếng loa phát thanh của trường không thôi thúc bước chân nó , nó không biết ai là người cần gặp nó nữa .

Đến phòng Hiệu trưởng ,nó thở hắt một cái rồi đưa tay gõ cửa

Cạch !

Tay nó chưa chạm đến cánh cửa thì cửa đã tự mở ra , nó ngơ ngác nhìn người trước mặt ...

_ Chào vợ thân yêu ! - hắn nói rồi đưa tay kéo nó vào trong

Nó tối sầm mặt lại : Cái tên này , sao tìm ra trường mình được nhỉ , mà mình làm hư cái kín chiếu hậu của hắn mà hắn kêu mình là vợ ư ? Không lẽ bắt mình đền ..bằng thân thể ...Never..

Nó lăm le nhìn hắn rồi quay sang cái bàn trước mặt :

_ Chào Hiệu trưởng ạ !

Hiệu trưởng Lâm bất giác quay người lại , gương mặt này .....mới đầu nghe tên , ông cứ ngờ ngợ , nghĩ rằng làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ , mắt ông ánh lên tia vui mừng , một phần trong đó còn có nỗi sợ vô hình xen lẫn . Đứa con gái mà ông yêu quí , nó học ngay tại trường - nơi ông làm Hiệu trưởng , nó đang hiện diện ngay đây mà ông không tài nào gọi tên được . Người vợ yêu quí của ông đã và đang ở gần đây làm ông đã lo nay càng lo hơn . Không ngờ sao bao năm xa cách , con ông đã lớn và xinh thế này , điều đó đồng nghĩa với ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro