NHỚ NHÀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm có bấy nhiêu ngày,

Con gặp thầy cô trên từng thời khóa biểu,

Hôm nay con khỏe không?, Bài nào con chưa hiểu?,

Con có gì buồn không con hãy nói cô nghe?....

Tiếng gõ thước, tiếng rầy la, rồi những tiếng vỗ về...

Đã đi vào hồn con như là hơi thở.

Mười hai năm rồi sao? Vậy mà con cứ ngỡ...

Có phải ngày mai con sắp phải chia xa!

Ừ, thì thôi, con cũng phải xa nhà,

Ngôi nhà thân thương có thầy cô dạy con bao điều đối nhân xử thế.

Chổ con ngồi năm sau sẽ có người thay thế.

Tóc thầy cô sẽ vài sợi bạc thêm...

Có bao giờ trong một thoáng nỗi niềm,

Cô chợt nhớ: Chổ này từng có đứa tên Nguyên ngồi học.

Sẽ không còn đứa nào to gan dám chọc,

Dám cho cô nghe những phát ngôn bừa bãi lung tung,

Lớp ngồi im re mỗi khi thầy cô nổi giận đùng đùng,

Nhưng thật ra trong lòng có đứa nào biết sợ.

Nhưng có một điều làm chúng con nghẹt thở,

Trái tim bé con đã biết nhói biết đau,

Là khi mắt cô trong một thoáng đổi màu,

Chìm vào trong một nỗi buồn sâu thẳm....

Ôi, giá mà chúng con biết nghĩ trước khi mở mồm nói nhảm,

Thà là cô cứ mắng, cứ rầy la...

Thầy cô ơi, thầy cô chính là nhà,

Mai ngày đi xa chúng con luôn nhớ!

Hoa phượng ơi năm nay đừng vội nở,

Tờ lịch ơi mi đừng vội sang trang,

Để chim con đừng vội phải xa đàn,

Hai từ tương lai vẫn còn xa lạ lắm!

Nhưng đò sắp đến bến rồi, chuyến đò hai không mười tám (2018),

Chúng con phải đi như quy luật của thời gian.

Thương người lái đò đã vất vả gian nan,

Lại vội vàng chở chuyến đò kế tiếp.

Sóng trong lòng, sóng xô màu ly biệt,

Ôi con sóng thời gian sẽ xô ta đến tận đâu?

Mười năm... hai mươi năm....ba mươi năm....không cần đến phép màu,

Chúng con sẽ luôn quay về tìm thầy cô trong nỗi nhớ!

Nguyên Jasmin

Lớp 12A1

9/11/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho