NHỚ_phút xao lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nỗi nhớ là cái gì đến là khó hiểu.Thật đấy.Bất cứ lúc nào,chẳng kể buồn vui,bỗng dưng lòng dậy lên kỉ niệm về người.Người đã đi xa,xa lắm.Tưởng như cả đời này cũng chẳng một lần gặp lại.Người trong lòng ta thì khác.

Ta nhớ người như nhớ chính ta vậy.Nói sao cho người hiểu nhỉ?

Ta không giỏi diễn đạt lòng ta,nhưng ta tin người hiểu.Vì người luôn ở trong lòng ta,mãi trong lòng ta.Ngay lúc này đây,ta đang nhớ người đến ai oán cõi lòng.Lòng ta cũng là cái gì đến là khó hiểu.Ai có thể hiểu được lòng ta,khi ngay cả ta cũng hoài nghi chính nó.Nó xảo quyệt ,gian trá,và khôn ngoan như ta vậy.Thậm chí hơn.Vì nó bằng 6 người bọn ta cộng lại.

Người đã từng là hi vọng của ta,để ta hạ gục cõi lòng mình. Và ta đã vô cùng thất vọng.

Xin lỗi Huyền !

Giờ đây Sơn chỉ có thể nói được như vậy thôi.Chỉ có thể cầu mong người tha thứ.Tội lỗi và đau thương là tất cả những gì ta có,ta nhận và san sẻ lại cho người.

Hôm nay là một ngày đặc biệt.Ngày ta dứt bỏ nỗi nhớ dai dẳng bấy lâu,ngày ta hi sinh bản thân vì lí tưởng.Ngày ta gọi tên em như vinh danh hiệp sĩ.

______________________________________________________________________

Ta hết nhớ em rồi. Hỡi người ta hằng đêm nhung nhớ,giờ đây ta yên giấc canh trường.Ta sẽ ra đi,vì không còn ai níu giữ.Ta sẽ chết oanh liệt như Romeo hay nhục nhã bi thương như Paris?

Dù sao cũng chẳng cần sống làm gì.

Có một điều ta mong em thực hiện,như di chúc hoàng gia:

Hãy nhớ về ta như ta đã nhớ về em,chỉ thế thôi.

Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt,vì hằng năm mọi người sẽ lại nhớ đến ta.

Ôi,người ta yêu xưa đang vẫy gọi.

Ta đi,mặc người ta yêu nay cản ngăn hay xúi giục.

Hãy cười lần cuối để người đời đừng hiểu lầm ta chán sống.

Ta ra đi vì không còn ai lưu luyến.Và vì người tình xưa vẫy gọi.

Không ai cảm thấy đau buồn.

Không ai khóc thương.

Không ai đợi chờ vương vấn.

Không ai.

Không.

28/6/2009____dichuc__thientai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro