Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Im Nayeon vừa bước ra khỏi phòng thay đồ, lập tức nghe đến Jeon Jungkook, tim như muốn ngừng đập. Jeon Jungkook?? Hoàng tử?? Lão Thiên chính là đang đùa cô đấy à??... Ngay lập tức, tiếng nói bên ngoài truyền vào khiến cô phút chốc cứng cả cơ mặt...
- Được đấy!! - Hwang Yeri nói hài lòng... - Mau đưa cậu ta đến đây đi!!...
- Ế?? Sao lại là tôi?? - Hong Junghyun nói bất mãn, Hwang Yeri nheo mày... - Giờ sao?? Đi hay muốn đóng thế anh ta??...
- Rồi rồi!! Đi thì đi!!
Hong Junghyun lười biếng rảo bước đi ra khỏi phòng, điều đó càng làm cho Im Nayeon như chết lâm sàng. Thôi thì tiêu cô rồi!! Giờ phải làm cái gì đây?? Leo tường trốn đi ư??... Ặc!! Như thế thì Hwang tỷ tỷ sẽ chém bay đầu cô mất... Để Jeon Jungkook nhìn cô trông bộ dạng này, chắc sẽ cười chết mất...
... Đằng nào cũng chết, làm sao bây giờ...??
...
Im Nayeon cào cào cái cổ cố nuốt nước miếng. Đóng chung ư?? Đó là chuyện mà có chết cô cũng không nghĩ đến, không ngờ là lại như thế này...
- Ủa?? Ra rồi à??
Hwang Yeri thấp thoáng thấy bóng Im Nayeon bóng người sau bóng màn, liền ngay lập tức kéo tuột cô ra ngoài, thuận tay xoay xoay mấy vòng, nheo nheo mày...
- Ồ!! Cũng được quá đấy chứ!!... Được rồi!! Ta chỉ cần đợi hoàng tử đến nữa thôi!!...
- Chị à...~!! - Im Nayeon như mếu... - Em van chị đấy, được không?? Em không làm được đâu, em không có ý định làm diễn viên!!
- Ngụy biện!! - Hwang Yeri khinh thường biễu môi -Em dám nói em chưa xem Bạch Tuyết và Bảy chú lùn bao giờ đi...
- Em... - Im Nayeon ngay tắp lự cứng họng. Đấy!! Giờ thì tất cả xong phim rồi ~!!......
- Oi ~!! Buông ra coi tên điên này!!!!
Từ bên ngoài câu lạc bộ, dường như truyền đến âm thanh quá đỗi quen thuộc làm Im Nayeon mặt mày tái xanh. Oắt đờ hợi!! Ăn gì mà nhanh dữ bây?? Chân anh ta có gắn tên lửa hả??...
... Cạch ...
- A a~!! Đẹp trai!! Ok đó!!
Hwang Yeri xoa xoa cằm, nhìn Jeon Jungkook nằm ngồi bệch dưới đất với gương mặt nhăn nhó cùng hai tay đang bị trói chặt. Anh chặc lưỡi, cái khỉ gió gì đang xảy ra vậy hả??...
- Ủa!! Hong Junghyun, mặt mày sao bầm dập te tua hết vậy??
- Bộ bà tưởng trói được tên này dễ lắm hả?? Hắn đấm tôi hết ba cú đó!!
Anh khó chịu lầm bầm. Bỗng dưng đang ngồi với cặp đôi quái gở kia thì bỗng chốc bị lôi tuột đến đây. Còn cái gì mà hoàng tử rồi CLB Kịch gì đó thì anh cũng hiểu sơ sơ qua rồi... Nhưng vấn đề là lão Thiên không thể cho anh xin một ngày bình yên sao???...
Hửm...
Cô bé kia trông dáng người quen quá......
Im Nayeon dường như cơ mặt tê cứng, sóng lưng cũng bắt đầu co rúm lại. Đùa gì?! Dường như Jeon Jungkook vừa nhìn cô phải không??
... Ực...
- Nè!! Cô bé...
- Còn nói nhiều gì nữa!! Mau thay đồ cho cậu ta đi!!...
Nghe tiếng Hwang Yeri quát lớn, rồi tiếng bình bịch và gào thét của Jeon Jungkook và đám con trai trong CLB. Hey ~ Cái đời... Hoàng tử à?? Jeon Jungkook?? Tự ngẫm lại, Im Nayeon tủm tỉm cười... Phải rồi!! Còn gì có thể nói nữa chứ??......
Jeon Jungkook bước vào phòng thay đồ và tròng vào người một bộ đồ quái dị mà theo cách anh nói, chính xác là bị tra tấn để mặc...
- Tôi nói thật là tôi vốn chả có quen biết gì mấy người hết...
- Tôi biết!! - Hwang Yeri nhàn nhã trả lời sau khi ghi lại điểm nhấn ở một số đoạn ở kịch bản. Jeon Jungkook càng thêm cau có, nói gắt gỏng...
- Biết thì tại sao lại lôi tôi vào cái chuyện này!!??
- Hửm?? - Hwang Yeri nghiêng đầu, cười hiển nhiên... - Vì bạn trông có vẻ phù hợp chăng??
... Và trên mặt Jeon Jungkook bắt đầu chảy dài ba đường hắc tuyến. Lạy Thánh!! Sao lại có người có thể vô lý đến thế cơ chứ??...
- À!! Cậu gặp nàng công chúa chưa??
Hwang Yeri rời mắt khỏi quyển sổ, ngước nhìn gương mặt phía đối diện. Anh nhíu mày nhìn lơ đễnh, công chúa gì chứ?? Là ai thì cũng mặc kệ, anh vốn không quan tâm...
- Này!! Cậu bơ tôi đấy à??
Hwang Yeri giọng bức xúc, hàng chân mày xô cả vào nhau. Jeon Jungkook thở dài đầy phiền não, giọng nghe vô cùng thểu não và ép buộc...
- Rồi rồi!! Là ai??...
- Ồ!! Ra gặp mặt đi rồi biết!!
Nói rồi Hwang Yeri đứng dậy, phủi váy rồi đi ra ngoài. Để lại Jeon Jungkook mặt biểu cảm rất là ba chấm. Hừ!! Troll nhau đấy à??......
- Là bà?????
- Ơ... ừ!!
Đấy!! Thấy chưa, cô đã nói sớm muộn chuyện này cũng xảy ra mà... Chỉ là cô chưa tưởng tượng được tới cái mức Jeon Jungkook hét vào mặt cô thôi...
Anh chán nản xoa trán nhìn trời. Ôi chúa ơi!! Không thể nào định mệnh lại trớ trêu như thế chứ. Trái Đất quả thật rất tròn - phải nói chính xác hơn là vô cùng tròn trịa...
- Hô hô!! Thật thú vị!! Cả hai quen nhau à??
- Vâng ạ!! - Im Nayeon chả lời chán nản,chả bù Lương Tiêu vỗ tay một cái bốp đầy vui sướng...
- ... Vậy thì càng tuyệt chứ sao?? Phối hợp càng ăn ý...
Cái đ*ch thì có!! Hwang Yeri tỷ tỷ, chị quả thật rất biết cách bắn nắt niềm hy vọng của người khác. Giờ thì sao đây?? Chưa tới mười phút nữa là họ đã phải lên sân khấu rồi. Chưa nói đến Jeon Jungkook, từ nhỏ đến giờ liệu anh có bao giờ xem qua Bạch Tuyết và Bảy chú lùn đâu chứ?? Thánh hay sao mà lướt qua một lần là nhớ??...
- Nè!! Hỏi thiệt chứ chắc ăn không đó??
- Hên xui!! - Jeon Jungkook xoa cằm, chính anh cũng không ngờ rằng cái tình huống biến tấu này sẽ xảy ra. Bạch Tuyết ư??
- Ôi dào!! Đừng làm mọi thứ quá quan trọng lên chứ!! - Hwang Yeri chẹp miệng... - Vai hoàng tử cũng chả có gì khó khăn lắm đâu!!
- Phải phải!! Cũng không có quá nhiều lời thoại mà ha?! - bên cạnh, Im Nayeon gật đầu phụ họa. Biết sao được, không thành công thì chắc đầu cô bay xa với Hwang Yeri tỷ tỷ quá... =.=
Anh khẽ thở dài. Biết lo như vậy thì ngay từ đầu đừng có lôi người ta vào cái vở kịch vở vẩn này chứ. Tổ hại nước hại dân hại đời hại cháu...
- Được rồi!! Mau lên đi kìa!!
Hwang Yeri khẽ huých vai, đẩy Im Nayeon ra phía sau cánh gà. Cô nuốt ực một cái, căng thẳng quá!!...
...
.
.
.
...
Ngày xửa ngày xưa, có một cô công chúa nhỏ sống với bà mẹ kế vô cùng độc ác...
Im Nayeon bước ra và cầm trên tay một cái xô lau nhà, ra ngoài và cọ rửa... Ặc!! Công chúa gì mà giống osin ghê gớm luôn chứ. Im Nayeon thầm mếu, khẽ liếc mắt vào bên trong cánh gà và thấy được ánh mắt của Jeon Jungkook đang chăm chú nhìn cô. Tim cô khẽ giật nãy, mặt nóng dần lên, tự nhủ ánh mắt mình nhìn xuống cái thau......
Thợ săn ngồi bệch xuống tảng đá bên cạnh, ôm đầu và nói một cách ân hận với Bạch Tuyết...
Im Nayeon kéo chiếc váy lên một chút và để lộ mắt cá chân, gương mặt lộ rõ vẻ sợ hãi và từ từ lùi lại, đang định chạy đi... Haha!! Ai nói cô không có tố chất làm diễn viên chứ??...
... Và rồi cô run người, xoay đầu và te hé mắt nhìn lại. Rồi hai đôi mắt lại chạm nhau. Im Nayeon giật thót, làm sao mà anh cứ nhìn cô??......
Anh cứ nhìn cô mãi...
... Bạch Tuyết bắt đầu cọ rửa căn nhà của các chú lùn...
Nhìn cô...
... Bạch Tuyết nằm ngủ trên ba cái giường nhỏ...
Nhìn...
... Bà lão đưa cho Bạch Tuyết một sợi dây bạc...
...cô...
...
.
Làm cái giống gì mà anh cứ nhìn cô suốt trong cứ như đang nhìn một vật thể lạ vậy????!!!!!!!.... Và điều đó làm cô bắt đầu từ sự xấu hổ ngại ngùng và chuyển sang khó chịu... Thử hỏi có một người khác giới nhìn chằm chằm vào bạn như đang soi mói ra điểm yếu của bạn thì bạn có khó chịu không?? Lôi ngay dép loại lớn phang thẳng vào mặt hắn ấy chứ chả chơi... =.=
...
Và rồi cũng đã đến hồi kết...
Bạch Tuyết nằm trên chiếc quan tài thủy tinh trong suốt và say ngủ như một thiên thần. Mọi vật đều chìm trong sầu não như tiếc thương cho cô gái bé nhỏ...
Jeon Jungkook đến gần, khẽ vén chiếc quan tài lên và nhìn chằm chằm vào Bạch Tuyết - và Bạch Tuyết dường như đang nghe thấy tiếng tim mình đập thùm thụp trong lồng ngực... Cả sự im lặng của toàn bộ khán giả làm cho cô cảm thấy bản thân như muốn chết ngạt...
Jeon Jungkook từ từ cúi đầu xuống...
Ôi chúa ơi!!! Im Nayeon dám chắc là giờ đây gương mặt nó đang rất đỏ...
... Cúi xuống...
... Cúi xuống...
.
.
Và rồi cô nghe được một tiếng la vỡ chợ đầy thích của cả hội trường cùng tiếng trái tim cô nặng trĩu... Im Nayeon ngồi dậy, lấy lại gương mặt bình tĩnh và lạ thường nhất sau mọi chuyện để diễn nốt vở kịch này...
... Gì chứ??...
...
.
Anh vốn không hề hôn cô....Anh chỉ hôn vào giữa cằm và môi cô, đương nhiên, đó chỉ là để che mắt mọi người, nhưng sao cô lại cảm thấy khó chịu như vậy??...
...
.
.
.
...
Cả hai bước vào cánh gà cùng ánh mắt và sự thích thú của mọi người. Hờ!! Công nhận anh cũng thực giỏi, che mắt được tất cả mọi người. Nghĩ vậy, Im Nayeon khẽ thở dài - và điều đó dường như được thu vào ánh mắt của Jeon Jungkook......
- Được rồi!! Mọi người vất vả cả rồi!! Nghĩ ngơi và tận hưởng lễ hội nhé!!
Hwang Yeri vui vẻ và vỗ tay bồm bộp cho mọi người giải tán. Im Nayeon cũng nối gót đi theo Hwang Yeri vào phòng thay đồ...
Phút chốc, một lực kéo nhẹ tay cô, và dường như cả người sắp đổ sập ra phía sau. Và Im Nayeon cô thề, một giây sau đó là cái gì đó vô cùng mềm mại và ấm áp lướt qua làn môi cô. Im Nayeon như muốn chết sững...
Jeon Jungkook cười khì bỏ tay cô ra. Tiến về phía trước với hai chữ ranh ma in hẳn trên mặt, nói hoa bướm trêu cô...
- Phần thưởng cho sự mong đợi của bà đó!!...
.
.
Và sau hai giây sau khi thấm não lời nói của Jeon Jungkook, cô đỏ mặt lắp bắp và hét toáng lên, ầm ĩ cả một góc cánh gà...
- Tôi không có mong đợi nó, đồ ngốc!!!!!!!!!!!!
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nakook