Chap 16^_^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beak ko còn có tâm trạng nào để tiếp tục học nên đã chốn về trước. Nằm xuống giường một cách mệt mỏi anh liền rút điện thoại ra gọi cho Sehun:
- Sehun hả, mày đang ở đâu đấy?
- Vâng, em đang ở bar có việc gì ko anh?
- Vậy hả? Mày ở yên đó đi, anh qua ngay.
- Ủa??? Em tưởng anh ko đi bar nữa saogiờ lại đi vậy?
- Hỏi nhiều quá mày hay ko muốn cho anh đến đó hả?
- Đâu, em làm gì có ý đó. Tại thấy lạ nên em hỏi thôi mà.
- Hỳ, đùa tí. Tại hôm nay anh ko vui nên muốn đi xả xì-chét tí mà. Thôi anh cúp máy đây mày ở yên đấy đợi anh.
- Vâng. Bye anh.
- Ừ bye.
Nói dứt lời Beak liền xuống gara lấy xe rồi phóng đến bar.
10\' sau tại bar Devil ( Au: Cái này là do mình bịa ra nha😂😂😂).
Beak đang căng mắt ra để xem thằng em mình ở đâu thì:
-Anh Beak em ở đây nè- Sehun vẫy tay gọi
- Đợi anh lâu ko- ngồi xuống ghế Beak nói.
- Cũng bình thường thôi ạ. Mà anh uống gì để em gọi.
- Vẫn như cũ
- Vâng- quay ra D.O ( tên người phục vụ ở đấy ) Sehun nói- Vẫn như mọi lần nha em.
- Vâng, anh Beak dạo này ko gặp anh, anh khỏe chứ?- D.O hỏi.
- Ừ, anh vẫn thế.
- Mà em nghe nói dạo này anh ko quản lí hội nữa. Sao vậy anh?- vừa pha rượu D.O vừa nói.
- Ừm. Ko có gì đâu.
-Mọi người nhớ anh lắm á. Có gì anh thu xếp được công việc rồi quay lại quản lí hội nha anh. Em thấy một mình anh Sehun ko lo hết việc của hội đâu. Rượu của anh đây ạ.
- Ừ. Tks nha.
- Dạ, ko có gì.
- D.O nó nói đúng đó anh. Một mình em lo việc của hội ko xuể, hơn nữa mọi người cũng nhớ anh lắm.
- Ừ, để anh suy nghĩ đã.
- Vâng. À em nghe nói Chorong unnie về nước rồi ạ. Chị về lâu chưa anh. Sao ko qua chơi với bọn em.
- Ừm chị mới về nên chưa qua được. Rảnh chị qua với bọn em luôn.
- Hi2. Vâng. Giờ em bận phải qua đây 1 chút. Có gì lát em quay lại.
- Ừ. Bye.
- Vâng. em chào anh.
Ngồi một mình, Beak đang suy nghĩ lại xem có nên trở lại cuộc sống trước kia của mình. Trở lại là một con người sống lạnh lùng và vô cảm. Và có nên quay lại để tiếp tục công việc của hội. Anh nhận ra rằng mình đã thay đổi rất nhiều vì Bomi. Anh hòa đồng, vui vẻ hơn trước, biết quý trọng bản thân mình hơn. Beak ko còn vùi dập con người mình vào những lần đi bar và bão nữa. Đơn giản chỉ vì anh muốn sống. Sống để được bên cô, sống để được lo lắng cho cô, và sống để cảm nhận được rằng Beak đã yêu Bomi.
Hết ly này đến ly khác anh đang tự chuốc cho mình say để có thể quên đi tất cả. Anh muốn quên đi cô và quên đi những gì thuộc về cô. Nhìn Beak lúc này chả khác gì một cái xác ko hồn:
- Anh, anh Beak sao anh uống say quá vậy- Sehun chạy lại lay người gọi Beak.
- Ai vậy- ngẩng mặt lên anh hỏi
- Trời em Sehun nè anh uống say quá đến nỗi nhìn mặt em cũng ko rõ luôn hả?
- Hỳ... Sehun àk... anh ko say... thằng này... nói... linh tinh... anh... say sao được.
- Thôi để em đưa anh về.
- về gì...còn...sớm mà.
- Anh ơi bây giờ là 12h đêm rồi đó có sớm gì đâu anh, thôi để em đưa anh về.
Sehun chật vật dìu Beak ra xe. Người anh nồng nặc mùi rượu. Đã rất lâu rồi Sehun mới nhìn thấy anh trong bộ dạng này. Sehun thật ko thể hiểu nổi đã có việc gì xảy ra khiến anh- đại ca của một thế giới ngầm giờ lại trong bộ dạng này.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hết chap~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhớ ủng hộ mình nha 💕💕💕💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro