Chap 22^_^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bomi đang thoải mái vì đã làm xong " nhiệm vụ cao cả " thì:
    - Cô dọn xong phòng khách và phòng tôi rồi hả?
   - He2. Xong rồi, giờ tôi đi về đây.
   - Ai cho cô về mà về
   - Ý anh là sao?
   - Còn việc nữa, làm xong rồi về cũng chưa muộn
   - Việc gì dạ?
   - Phiền cô nhổ cỏ và tỉa cành cây giúp tôi nha
   - Cái gì? Bây giờ đang là trưa nắng nóng anh biết không, với cả tôi vừa mới dọn nhà xong, mệt lắm.
   - Mệt thì làm cho hết mệt, thôi cố lên nha
   - ANH LÀ ĐỒ ĐỘC ÁCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCC- Bomi lấy hết sức hét lên.
   - Cô quá khen rồi.
Bomi bực phát điên vì Beak, vừa mới dọn nguyên phòng khách và phòng ngủ của anh , giờ  lại đến đi nhổ cỏ tỉa cây thì cô mệt chết mất, mà lúc này còn đang là giữa trưa nữa. Anh thật chẳng biết động lòng thương xót gì cả, đúng là sói mà. Càng nghĩ càng bực bao nhiêu " hỏa " cô dồn hết vào cây. Cầm cái kéo Bomi cắt hoa với lá cây một cách ko thương tiếc:
    - Cây này đắt lắm, cô phải nhẹ tay thôi- Beak lù lù ở đâu suất hiện, nói giọng " vô số tội "
    - Ui..... hết hồn........ chả phải anh đang ở trong nhà nằm mát xem tivi à- thở hổn hển, Bomi nói ( triệu chứng của giật mình )
    - À thì nhân viên làm thì tôi phải giám sát thôi, đây là trách nhiệm của tôi mà
    - Thôi khỏi cần tôi tự làm được rồi. PHIỀN anh làm gì- Bomi nói mỉa.
    - Ko sao. Ko phiền đâu. Mà thôi cô làm mau đi tôi đứng đây GIÁM SÁT được rồi- nói xong Beak vào chỗ râm đứng, để mình cô ở ngoài " phơi sương phơi nắng"
Ở một góc sân nhỏ người ta đang thấy hai con người chí choé nhau loạn xạ:
    - Cô làm nhanh tay lên còn đi ra nhổ cỏ nữa.
    -Tôi biết rồi- nó làu bàu.
Lát sau:
    - Cỏ ở chỗ kia vẫn còn kìa- Beak chỉ tay vào chỗ cỏ mà anh vừa bỏ từ chỗ này qua chỗ khác.
    - Tôi biết rồi.
Lát sau:
    - Có rác kìa nhặt đi- anh chỉ tay vào chỗ rác hắn vừa vất ra.
    - Tôi biết rồi.
    - Rác nữa kìa
   - Này anh đừng có mà vất rác ra rồi lại bảo tôi nhặt chứ!- Bomi tức giận quát
   - Hi2. Tôi......- anh đang ko biết chữa ngượng thì " anh Beak đẹp zai nghe điện thoại, anh Beak đẹp zai nghe điện thoại "Điện thoại kêu đúng lúc cần, nên ngay lập tức anh chuồn vào nhà để nghe máy.
10p sau:
    - Ừ anh biết rồi bye mày nha.
    - Vâng em chào anh.
Beak vừa cúp máy thì:
    - Dạ thưa thiếu gia Bomi tiểu thư bị ngất rồi ạ.
    - SAO???- Beak giật mình.
    - Dạ hình như là bị say nắng.
    - Mau đưa cô ấy vào phòng tôi. Nhanh!!!- anh cuống lên.
Vậy là lại một tối nữa Bomi phải nghỉ lại ở nhà Beak rồi
8h tại phòng Beak:
    - Ư...ưm- Bomi lờ mờ mở mắt.
    - Cô dậy rồi hả- Anh sốt sắng hỏi.
    - Ừk. Mà sao anh ở đây thế, bây giờ là mấy giờ rồi?- cô ngơ ngác hỏi.
    -À mới 8h tối thôi à, cô đang ở nhà tôi
    - Chết, 8h, thôi tôi về nha. Bye anh.
    - Khỏi cần mà giờ cũng tối rồi cô ở đây cũng được. Tôi nhờ người gọi điện xin phép ba cô rồi.
    - Ờ vậy hả. Tks anh nha. Mà tôi ở phòng anh làm gì thế?
    - À. Hì. Sr cô nha tại tôi bắt cô ra nắng nên cô bị cảm, ngất đi nên tôi đưa cô vào đây. Xin lỗi nha.
    - Ờ vậy hả. Ko có gì đâu- Nói thế chứ đầu Bomi thầm nghĩ " tên ác độc, tôi sẽ cho anh biết tay "
    - Hi2. Tks cô nhiều nha. Giờ cô nghỉ ngơi, tôi đi nấu đồ cho cô ăn nha, cô muốn ăn gì để tôi còn biết đường.
    - Ừm. Gì cũng được.
10p
    - Tôi nấu cháo cho cô nàk cô ngồi đậy ăn đi nha.- Vừa nói Beak vừa đặt tô cháo lên chiếc bàn cạnh giường.
    -Hì. Tks anh nhiều nha- nói rồi Bomi múc miếng cháo lên và:
    - Sax.... mặn quá, tôi ko ăn mặn như này- cô quay ra nhìn anh với ánh mắt " hiền từ "
    - Ờ... ờ ko sao để tôi đi nấu bát khác vậy.
    - Thôi ko cần tôi ko ăn cháo đâu, mang giùm tôi đĩa hoa quả nha.
    - Ờ...ờ cô đợi tôi xíu nha.
5p sau:
    - Đây hoa quả của cô này cô ăn từ từ nha- Beak đặt đĩa hoa quả lên bàn rồi nói.
    - Ừm... tks anh nhiều nha.
2p sau:
    - Hix. Khát nước quá anh lấy giùm tôi cốc nước được ko.
    - Ờ...ờ... cô đợi xíu có liền- Beak vội vàng xuống nhà lấy nước cho Bomi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro