Chap1^_^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12 năm sao:
Tại một ngôi biệt thự sang trọng.               - Bomi xuống đây ba có chuyện muốn nói vs con.
Đếy là tiếng ông Yoon gọi nó. Trên phòng nó đang dán mắt vào cái laptop thân yêu của mình. Nghe thấy tiếng ba gọi nó liền chạy xuống:
Có chuyện gì vậy ba???
Ba đã quyết định rồi, con phải về  Hàn  Quốc cùng ba, ba muốn mở rộng chi nhánh tại đó, để con lại ở đay ba ko yên tâm.
Bomi ngạc nhiên:
   - Con ở đây với mẹ được mà ba. Con không muốn sang đó đâu. Con sống ở đây quen rồi. Sợ sang đó  con không thích nghi được
   - Không được không quen rồi từ từ sẽ quen thôi, không nói nhiều con phải về với ba -Sự dứt khoát của ba làm nó phải tò mò. Vì đêy là lần đầu tiên ông Yoon to tiếng vs nó. Thếy vậy nó chỉ ậm ừ mà ko nói gi thêm . Mang trong đầu dấu hỏi lớn nó lặng lẽ bước lên phòng dọn đồ đạc.
Sáng hôm sau nó ko muốn dậy sớm để rồi phải xa nơi này. Thấy nó lần khất ông Dương liền nói:
-Nhanh lên. Đừng để muộn giờ của ba.
Nó chỉ biết dạ vâng rồi lên phòng thay quần áo và xem lại những đồ dùng cần thiết để chuẩn bị cho chuyến bay.
~~~~~Khoảng 1 giờ sau~~~~~~~~~
Bomi và chủ tịch Yoon đã có mặt ở sân bay để chuẩn bị lên đường. Ngồi trên đường nó ko ngừng suy nghĩ về Hàn Quốc, nơi nó sắp đến. Suy nghĩ miên man rồi nó cũng ngủ thiếp đi từ lúc nào ko biết. Trong giấc mơ nó thấy nó chơi đùa vs 1 thằng con trai trạc tuổi nó. Nhưng nó ko thể nhớ ra rằng đứa con trai ấy là ai. Nó chợt tỉnh giấc và cũng là lúc nó đã đến Hàn Quốc. Đặt chân xuống sân bay Ocheon điều đầu tiên nó cảm thấy cảm thấy là cái nóng gay gắt ở đây. Nó thấy khó chịu, nó muốn về Anh ngay lập tức. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ nhất thời của nó mà thôi. Nó theo chân ba lên ô tô đi đến một ngôi biệt thự to không kém gì nha nó ở bên Anh. Nó bước xuống:
-Ba ơi, đây là nhà của ai vậy ạ???
Đêy là nhà của chúng ta, ba đã xây nó từ rất lâu.
Ông Yoon nói tiếp:
Trong thời gian ở Hàn quốc chúng ta sẽở đêy. Thôi vào trong đi, con còn phải nghỉ ngơi, đi đường xa chắc con cũng đã mệt rồi. Vs lại mai con phải đi học rồi. Mọi thủ tục nhập học ba đã làm xong.
Nó bước vào trong mà lòng nghĩ: " ko biết ngôi trường mới của mình sẽ thế nào nhỉ???". Bây giờ nó mới để ý đến ngôi nhà của mình. Đó là ngôi nhà có sự kết hợp hài hòa giữa nét cổ kính và nét hiện đại. Bước vào nhà nó thấy 1 cảm giác rât thân quen, cứ như nó đã ở đây từ lâu rồi. Nó củng chẳng nghĩ ngợi gi nhiều, nó lên thẳng lên trên phòng ( ba nó bảo phòng nó ở trên đấy mà), sắp xếp lại đồ đạc rồi lăn ra ngủ 1 giấc đến tận 8h tối. Lúc này nó cảm thấy đói bụng, đi xuống nhà, nó hỏi bác quản gia:
-Bác ơi con đói quá, nhà mình có gi để ăn ko bác???
Thưa tiểu thư đồ ăn ở trong bếp tôi đã sai người làm sẵn cho tiểu thư rồi ạ.- bác quản gia cung kính nói vs nó.
- Con cảm ơn bac nhiều.- nó tươi cười nói.
- Dạ. Ko có gì thưa tiểu thư. Chúc tiểu thư ăn ngon miệng.
Bác vào trong bếp, nó thấy trên bàn đã có rất nhiều đồ ăn đã đc chuẩn bị 1 cách cân thận. Nó liền ngồi luôn xuống ghế ăn 1 cách ngon lành. Ăn xong nó nhận ra rằng ko thấy ba đâu, nó liền ra ngoài nhà gọi hỏi bác quản gia:
-Bác ơi bác có thấy ba con đâu ko ạ???
- Thưa tiểu thư ông chủ đang ở trên phòng làm việc ạ.
- Vâng. Vậy con lên đấy đây ạ.
Nói xong Bomi liền bước lên phòng làm việc của ba nó.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hết chap~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chuyện này còn rất nhiều !!!!👍🏼👍🏼👍🏼
Nhưng mong các bạn ủng hộ ( đừng có bỏ giữa trừng nha😊😊😊)
Yêu các bạn nhiều❤️❤️❤️
Hẹn gặp lại các bạn ở chap 2🖐🖐🖐🖐

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro