Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới nhà nó , hắn bế nó ra khỏi xe. Nhưng ai ngờ nó ói lên ng hắn.

-Tr ơi con nhỏ lùn này, ng ta đã bế cô còn nôn hết lên ng tôi: Hắn ns thì ns còn nó say có nghe có biết gì đâu .

Hắn ráng bế nó đến trước cửa nhà của nó,nhưng nhà nó lại khóa và tắt đèn tối thui. Hắn nhấn chuông hoài mà ko ai mở cửa (Tg: A a có gì sai sai. Hắn :Sao? . Tg : A rãnh đời nhà ng ta khóa cửa a thấy mà nhấn chuông chi nữa cha.Hắn : Kệ tui. Tg : Hơ hơ ko cãi đc chứ gì ).

Thấy nhấn chuông mà ko ai mở cửa vs lại cửa khóa . Hắn đỡ nó ngồi xuống đất.

-Nè nhà cô khóa cửa rồi, cô có chìa khóa không : Hắn vừa ns vừa lay ng nó . Nó vẫn ngủ ko nghe thấy hắn ns gì. Hắn cứ lay lay ng nó , lát sau nó ói thêm chập nữa ." Tui thề vs lòng ko bao giờ cho nhóc lùn như cô uống bia lần thứ 2 " Hắn nghĩ.

Nó sau khi ói 2 ,3 lần thì cũng thấy đỡ rồi dần mở mắt ra . Vừa mở mắt ra là nhìn thấy ngay khuôn mặt của hắn đang lầu bầu.
-Tỉnh rồi ha : Hắn

-Đây là đâu : Nó cảm thấy hơi nhức đầu hỏi

-Nhà cô chứ đâu : Hắn

-Lộn nhà rồi cha : Nó nhìn căn nhà rồi phán một câu làm hắn cân nín luôn.

-Hả : Hắn

- Hả , hở gì nhà tôi bên kia kìa : Nó ns và chỉ căn nhà đối diện

-Vậy căn này : Hắn ns chỉ căn nhà hai đứa đang ngồi trước cửa.

-Nhà ma ák : Nó ( Tg : Vâng cj ấy tỉnh ).

-Cô còn say àk : Hắn vừa dứt lời là nó lại gục. "Con nhóc lùn này phiền phức vãi " Hắn nghĩ rồi đỡ nó dậy đi qua căn nhà đối diện mà nó chỉ lúc nãy . Nhà đó cũng khóa cửa và tắt đèn tối thui ." Không lẽ lộn nhà nữa tr " hắn nghĩ thầm ( Tg : Ko lộn đâu a . Hắn : Chứ sao. Tg : Mà nhầm nhà ma ák . Hắn tỉnh như nhỏ kia nhỉ. Tg : E ăn theo cj ấy ák . Hắn : Đù . Tg : Hj ).

Từ đâu một chú nhóc chạy đến chỗ nó vs hắn.

-A ơi a là bn cj Quyên ạk : Chú nhóc

-Uk e rồi sao : Hắn

-Dạ ba mẹ cj Quyên có việc gấp lên đi gửi chìa khóa cho e , nhờ e khi nào cj Quyên về thì đưa cho cj ấy ạk: Chú nhóc ns rồi cầm chìa khóa đưa cho hắn.

-Uk mơn nhóc : Hắn ns rồi nhận lấy chìa khóa từ tay thằng nhóc

Dạ mà cj Quyên sao vậy a : chú nhóc hỏi khi thấy Quyên cứ gục

-Ko sao đâu nhóc về nhà ngủ đi khuya rồi : Hắn

-Vâng bye a đẹp trai : Thằng nhóc ns rồi chạy đi về nhà.

Hắn cầm chìa khóa mở cửa rồi đưa nó đi vào trong, tiếp sau đó hắn đưa nó lên phòng. Mặc dù ko biết nó ở phòng nào ,nhưng hắn đưa vào đại nhưng ai ngờ trúng ngay phòng nó . Hắn đỡ nó nằm trên giường rồi đắp khăn lạnh lên trán nó. Xong hắn đi về.....

~~~~~~~~~~~~end chap7~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro