Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Dũng... Dũng... chờ Huyền một tí!

Nhóc Uke đang thong thả đi ra cổng trường thì một con bạn kêu í ới:

– Có gì không Huyền?

Mặt cô bé đỏ hồng, khựng khịu một lát rồi ngập ngừng móc trong cặp ra một phong thư màu hồng xinh xắn nói:

– Dũng chơi thân với Tâm, có gì chút... Dũng gởi Tâm tờ giấy này dùm Huyền ha!

Nhóc Uke mỉm cười nhìn cô bạn, có lẽ do cái thằng trưa nên trông nụ cười ấy có vẻ hơi héo hon một tí:

– Thư tỏ tình àh? Tớ đọc được không?

Huyền vỗ vai bạn một cái chát, sắc mặt hồng chuyển màu đậm hơn:

– Dũng nói bậy! Cái này chỉ là tớ viết tờ giấy tính hỏi Tâm cái đề toán coi giải thế nào thôi...

Thằng Uke tinh ranh nheo mắt:

– Thế àh? Vậy để tớ giải hộ cho!

Thấy tên UKe cười mình lém lĩnh, Huyền chạy đi sau khi nói thòng một câu:

– Ông còn khuya mới giải được bài toán khó đó! Nhớ chuyển dùm nha! Cám ơn trước, thành công tui dẫn ông đi ăn Xiên Que quán anh Đen!

Nhóc Uke nói theo chọc:

Ảnh minh họa truyện gay hay Hai nhóc Uke và Seme phần 2

– Xì... lúc mới nhờ vã thì Huyền, Huyền, Dũng, Dũng ngọt sớt nha! Xong chuyện cái là... đổi tông sang "tui" với "ông" liền!

Nhìn lá thư trên tay bất chợt nhóc Uke ngẩn người ra một lúc...

– Leo lên xe nhanh lên, nắng chết mồ, làm cái gì mà đứng "lơ ngơ như bò đội nón" vậy ku?

Thằng Seme từ trong bãi xe mới đi ra, một tay đưa lên trán còn miệng hét toáng lên...

– Làm gì im re vậy ku? Thường bữa đi học về mày huyên thuyên lắm mà!

– Tâm!

– Gì? Mày bị gì hả?

– Mày thấy con Huyền sao?

Thằng Seme vẫn hì hục chạy, mồ hôi mồ kê nhễ nhãi:

– Sao là sao? Ai quan tâm mà biết trời!

– Thì mày thấy nó có dể thương hay đáng yêu gì đó không ấy mà...

– Xì... tao không để ý ba cái chuyện ruồi bu đó! Mày nhắc tao mới nhớ, con quỷ đó dạo này làm gì hay nhìn tao lắm! Có bữa đụng mặt, tao hỏi nó có chuyện gì không mà nhìn tao miết... cái nó chạy mất tiêu! Con gái đúng là khó hiểu!

Uke đập vào vai Seme một cái kèm theo nụ cười mỉm:

– Mày sao dzô dziên thúi vậy? Con gái người ta mà kêu là quỷ này quỷ nọ, nó thích mày đó!

Hai Nhóc Uke và Seme

Thằng Seme vuột miệng:

– Xạo pò mày!

– Mày không biết thì thôi, nó nhờ tao gửi thư tỏ tình mày nè...

– Có luôn nha! Sao mày không mở ra xem coi nó viết gì ở trỏng?

– Thư của mày mà kêu tao mở ra xem! Tào lao quá!

Thằng Seme tỉnh bơ:

– Có gì đâu! Nhắc mới nhớ...

Nó chưa nói hết câu thằng Uke đã nhéo hông một cái:

– Mày sao lúc nào cũng hả họng ra là "nhắc mới nhớ..." không vậy? Tao không nhắc chắc suốt đời mày không bao giờ nhớ hả? Chưa già mà đã lẩn...

– Hì hì... bởi vậy tao mới nhờ cái miệng không liền da non của mày nhắc nhở nè... he he!

Hai đứa cười rúc rích với nhau:

– Nhớ chuyện gì nói coi!

– Bữa con Hồng Mắm Dzố cũng nhờ tao chuyển cho mày một lá thư...

Thằng Uke bất chợt giãy nãy lên:

– Đâu? Lá thư đó đâu? Nó gửi lâu chưa? Sao mày không nói tao nghe?

Tên Seme cười nghiêng ngã:

– Làm gì sốt sắng vậy ku? Mê con đó rùi hả? Nó gửi cách đây cả tuần lận. Tao canh me lúc nó đi mất là nhảy vô toa-lét xé ra coi nó viết nhăng viết cuội cái gì. Hóa ra là những lời có cánh cùng với lời mời mày tham gia vô đội văn nghệ của trường, con đó đúng nhảm! Có gì thì nói mẹ trước lớp đi, bày đặt màu mè...

Thằng Uke hỏi gặn:

– Rồi lá thư đó của tao đâu rồi?

Thằng Seme quay mặt qua nhìn bạn một cái rồi cười nham nhở:

– Nó viết thư tao đọc xong thấy mắc.. ị quá nên lấy chùi luôn rồi! He he he!

– Mày...

Thằng Uke nhảy xuống xe, nó la lên:

– Chán mày quá, mày không biết tôn trọng sự riêng tư gì của người khác hết vậy? Mày phải biết là tao muốn vô đội văn nghệ của trường lắm không hả? Mày... thiệt tình!

Thằng Seme ngạc nhiên:

– Gì vậy ba? Tự nhiên nóng... thôi đi mày ơi, con trai gì mà đi hát văn nghệ, nó sến sến thế nào ấy...

– Kệ tao!

– Thôi được rồi, tao xin lỗi được chưa!

– Dẹp đi, mày lúc nào cũng chỉ biết nói xin lỗi...

Nhóc Seme cười hề hề cầu hòa:

– Chứ sao giờ!

– Tao sẽ quay lại qua nhà nó hỏi xem nó đã nộp danh sách cho trường chưa! Nếu mà lỡ dịp này là tao không nhìn mặt mày luôn!

Tên Seme kéo tay bạn mình lại, nó nhe răng ra:

– Thôi đi mày ơi! Tập văn nghệ tốn thời gian lắm! Về nhà mày chơi PES 2011 (PRO EVOLUTION SOCCER) vui hơn...

– Chơi thì lúc nào chả chơi được! Cái mặt mày toàn chơi với chơi!

– Chứ đi văn nghệ cũng là chơi vậy?

Thằng Uke ương bướng:

– Nhưng mà tao thích văn nghệ!

– Còn tao thích đá banh!

– Thích thì mày đá banh một mình mày đi!

– Nhưng mà chơi một mình chán lắm! Tao thích chơi với mày hơn!

Nó vừa nhìn tên Uke vừa cười cầu hòa...

– Mày lúc nào cũng chỉ nghĩ tới bản thân của mày! Tao lúc nào cũng chìu theo sở thích của mày hết, còn mày, tao thích cái gì cũng chê, cũng nói là ghê...

Vừa gãy đầu nhìn bạn, thằng Seme vừa bối rối, nó nheo mắt:

– Chứ mày kêu tao phải làm sao bây giờ?

– Mày đi về đi, tao phải quay lại trường tìm con Hồng!

Nói đoạn nhóc Uke quay lưng lại, thằng Seme quýnh quáng cũng quành xe lại gọi theo í ới:

– Ê, thằng quỷ, leo lên tao chở qua nhà nó nè, đi bộ nắng lắm!

Lúc đó thì con Hồng ở đâu xuất hiện, thằng Seme đứng khựng lại... chửi thề, nhăn nhó:

– Cái thằng quỷ sống khó hiểu, làm quái gì cũng bắt lỗi được! Biết sống làm sao cho vừa lòng nó đây trời!

Nhóc Uke gọi lớn:

– Hồng... Hồng... lại đây Dũng nói cái này cái...

Hồng e ấp đi tới gần thằng nhóc Uke, tên Seme la lớn:

– Hồng... Mắm Dzố! Đi đâu đó em?

Cô nàng đỏ mặt chu mỏ nhìn thằng Seme:

– Dzô dziên quá nha!

Còn thằng nhóc Uke thì quay qua trừng mắt liếc tên Seme một cái rồi cu cậu nhanh chóng mỉm cười nhìn con bạn đang xịt khói lỗ tai vì bị tên Seme kêu đích danh cái nick name mà nàng ác cảm nhất!

– uhm... Đội văn nghệ của trường mình đã đủ người chưa vậy Hồng?

– Trời? Sao tới hôm nay Dũng mới hỏi Hồng? Cách đây cả tuần khi mà lên danh sách tuyển thành viên Hồng đã kêu Dũng đăng kí rồi mà, Hồng vừa nộp cho thầy rồi. Tưởng là Dũng không thèm tham gia...

Nhóc Uke lắc đầu nguầy nguậy:

– Đâu có, Dũng cũng thích tham gia văn nghệ lắm...

– Thôi đi! Xạo quá, thích tham gia gì mà người ta hỏi không thèm trả lời, trả vốn. Hồng cứ nghĩ Dũng chảnh

– Trời ơi! Không có mà... tại... tại... Dũng quên...

Hồng nhăn mặt leo lên xe và bỏ đi:

– Quên gì mà kỳ cục, thôi chờ học kỳ sau đi...

...

Nhóc Uke quay cái mặt chù ụ đi về, thằng Seme nhe răng khỉ ra khoe:

– Sao... sao còn chỗ trống nào không? Có gì mày xin một chân kéo màn sân khấu cũng được mà... tao một bên, mày một bên!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro