Chương Ba [Strong]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một ngày thứ bảy khá là lạnh, trong khi tôi vẫn còn ngủ quên trong bức #nàng thơ bên vầng trăng thì trong sự mơ màng ấy, tôi nghe thấy tiếng bấm chuông cửa, tôi cứ ngỡ rằng đó chỉ là sự tưởng tượng của tôi cho đến khi #nàng thơ ấy lên cửa phòng tôi, gõ cửa.

"Chú dậy chưa chú". Cô bé đứng ở ngoài phòng tôi, hỏi.

"Chưa, cháu đã làm bữa sáng rồi sao ?". Tôi sửa lại quần áo, dấu đi những bức tranh "người nhớn" còn mà tôi vẫn còn đang vẽ dang dở, dọn dẹp lại một số đồ cá nhân rồi mở cửa phòng, nhưng ko thấy cô bé đâu.

"Ai đây cháu?" . Tôi bỗng nhiên thấy một thằng nhóc thua Ngân gần một cái đầu khuôn mặt tương đối đang ngồi dưới phòng khách trong khi đang bước dần xuống cầu thang.

"Chú không nhớ thằng nhóc này sao, hàng xóm của chú ấy". Từ phía dưới chỗ bàn ăn trong phòng khách, Ngân quay sang nhìn tôi một cách khiêu gợi.

"Nhưng sao cháu lại cho người lạ vào nhà chú, lại còn chưa xin phép nữa, sao cháu, sao cháu.... Lại làm như vậy". Tôi dường như không chấp nhận được việc làm của Ngân, và càng không thể chấp nhận được việc #nàng thơ của mình mở cửa cho một thằng nhóc từ một xó nào đó vào nhà, việc ấy làm tôi phát cáu.

"Thằng nhóc này ở nhà kế bên chú luôn mà". Ngân đứng lên, định lại gần tôi, trả lời.

"Thì sao chứ?". Tôi không nhìn cô bé, tiếp tục hỏi những câu hỏi mà tôi biết chắc rằng không phải để trả lời.

"Ba mẹ nó mất sớm từ thời chiến tranh, nó sống với bà của nó, đêm qua, hình như bà của nó cũng vừa mất, nên sáng nay nó định qua bên đây". Ngân đi một đường thẳn vào bếp, nói.

"Nhưng chú thật sự không nhớ thăng nhóc này". Tôi quay sang cô bé, nói.

"Thằng nhóc tên Bảo, nó thua cháu ba tuổi, hết hè này là nó mới học ở bậc trung học phổ thông, mà bây giờ người nhà nó đã mất......, cháu đ....định..., với lại thằng nhóc nói hồi trước chú là người thân nhất với chú khi còn mẹ cháu, nên bây giờ nó một phần muốn lo cho chú, một phần muốn chú lo cho nó". Cô bé giải thích.

"Con có thể làm việc nhà cho chú, rồi giao tranh cho bên cửa hàng, kiểm tra cửa đã khóa hay chưa, phơi đồ, phụ chị nấu cơm, lau nhà.... Và một số việc nhà khác nữa, chú cho con ở chung với chị, với chú được không". Bảo quay sang tôi, giọng như khẩn nài.

Tôi quay bặt đi, dự cảm có điều không lành. Nhưng lại để sự im lặng như nói thay lời đồng ý.

Tôi không đứng ở bên mép tường mà suy tư nữa, tôi ngồi xuống cái ghế sofa đối diện với một ít ghế mà Bảo đang ngồi, định hỏi một số chuyện thì Ngân đem lên một ít đồ ăn.

Rồi chúng tôi bắt đầu nói chuyện, tôi không đánh trống lãng hay vòng vo tam quốc như mọi khi, lần này, tôi đi thẳng vào vấn đề, một số chuyện nhạy cảm, một số chuyện buồn, một số chuyện không nên nói. Nhưng sau lần nói chuyện ấy, khoảng cách giữa ba chúng tôi lại càng xa hơn, tôi càng thiết tha với Ngân bấy nhiêu thì cô bé cũng làm như vậy với thằng nhóc. Nhưng tôi biết tình cảm của Ngân dành cho Bảo chỉ là tạm thời, là tình thương người, và dù biết điều đó nhưng tôi vẫn không thể nào chịu được khi những hành động gợi cảm của Ngân trước đó vốn dành cho tôi nay lại phải chia sẻ cho thằng nhóc kia. Về phần thằng nhóc ấy, nó có vẻ tỏ ra ngoan ngoãn, nhưng lại tỏ ra rất dè chừng. Nó dường như chỉ phản ứng lại với những lần khiêu gợi của Ngân khi tôi không hỏi nó những câu hỏi như trong hỏi cung, chỉ khi tôi không để ý, chỉ một vài lúc mà thằng bé cho rằng đó là đỉnh điểm của sự khiêu gợi. Một thằng nhóc ranh ma, nhưng sự ranh ma đó làm sao mà qua được mắt tôi.

Buổi chiều nó đi học, đến gần sáng mới về nhà còn buổi sáng thì nó ở nhà phụ tôi với Ngân làm một số việc lặt vặt. Thằng bé còn trẻ, còn khỏe còn sức hơn tôi và cũng là một thằng đàn ông nên sức áp đảo cả Ngân, dù rằng nó thua ngân tận ba tuổi. Thế nhưng nó trông lại rất trưởng thành so với cô bé. Và điều đó làm tôi khó chịu, nhưng lại mang lại một chút cảm giác an tâm, rằng là cái âm đạo nọng nước mà tôi thèm khát sẽ chỉ là của tôi. Nhưng tôi đã nhầm.

Đó cũng là một buổi sáng ngày thứ bảy se se lạnh. Trong khi tôi vô tình ngồi phía trên cầu thang để nghĩ những ý tưởng mới, đúng chuẩn mực của mình, thì tôi có nghe thấy tiếng của Ngân trong bếp.

"E....Em..... đang làm gì vậy". Ngân lúc này đang bị ép vào góc bếp, tay trái lại mân mê tóc mai và tay phải thì đặt trên vai Bảo, trông như đẩy cậu ta ra với một cách yếu ớt.

"Chị sẽ là của em". Bảo nói khẽ, nó đã ép sát người của mình vào Ngân từ khi nào, cậu bé dùng tay trái để ôm trọn lấy cơ thể của Ngân, còn tay phải thì đã nằm trong quần cô bé, từng ngón tay, lúc thì vuốt ve hai lát thịt mỏng, lúc thì đâm ngón giữa, ngón trỏ, ngón áp út, ngón cái, vào giữa nụ hồng mỏng, mỗi lần như vậy, cơ thể Ngân lại run lên, mông của cô bé nhịp lên từng nhịp theo nhịp tay của Bảo.

"A......Ah.....". Và dâm thủy của cô bé bắt đầu chảy ra cùng với những thứ âm thanh dâm đãng đang bao trùm lấy không khí của ngôi nhà.

"Dừng lại đi, nếu em cứ tiếp tục, chị tè ra nhà mất". Ngân nói như cầu xin sự buông tha của Bảo. Nhưng cậu nào để ý đến. Bây giờ cậu mới áp mặt của mình gần hơn với khuông mặt của Ngân. Nhưng Ngân không nhìn cậu ta, Ngân quay đi.

"Chị không muốn sao, lạ thật, mấy đứa con gái ở lớp em khi em làm trò này, tụi nó toàn để em lấy đi lần đầu, mà chị biết không, đôi tay này, cái dương vật này đã lấy đi biết bao nhiêu là dâm thủy, sự trong trắng...". Cậu tiếp tục thì thầm.

"D....Dừ..ng l.l...ại đ...đ..i" Ngân rên lên từng tiếng, nhưng cô bé đâu biết rằng việc đó chỉ làm cho tình hình thêm tệ.

"Á.....A......". Và nước tiểu của Ngân đã chảy ra, cùng với đó là những chất trăng trắng đặc lỏng, dâm thủy đam tràn ra từ cái âm đạo chưa từng được thủ dâm dù chỉ một lần, và ngay lúc đó, Bảo biết ngay là Ngân vẫn còn lần đầu, vẫn chưa mất Trinh, và Bảo sẽ là người lấy đi cái sự trong trắng, cái Trinh ấy và biến cô thành người phụ nữ của mình như đám con gái ở trên lớp mà cậu làm trước đó.

Tay trái cậu không siết chặt cơ thể của Ngân nữa, mà giờ đây đã mân mê tóc mai của cô bé, như một phả xạ, cô bé quay mặt lại đối diện với nó. Và chỉ trong giây phút ngắn ngủ đó, Bảo áp đôi môi của mình lên đôi môi mọng nước của Ngân. Nó cảm nhận được sự mềm mại của một người con gái ngoại lai, sự khoái cảm, chiếc lưỡi của nó như cái máy đánh trứng, xoay liên hồi từng vòng. Nhưng nó không bất cẩn như vậy, nó biết rằng Ngân sẽ trống trả nên bàn tay phải vẫn còn ướt màu nước tiểu và ở giữa những khe tay vẫn còn dâm thủy, nó bắt đầu vuốt ve cơ thể nhạy cảm của Ngân. Cảm nhận được sự kích thích đến từ đôi môi và chiếc lưỡi của Bảo, đến từ hai miếng thịt ở giữa chân, và cả phần thịt bên trong ấy đang vẫn còn run lên từng nhịp vì vẫn còn được kích thích, vẫn ướt nhũng vì nước tiểu và dâm thủy, đôi bàn tay đã mơn trớn ấy đã di chuyển dần tới bầu ngực của Ngân. Và lúc này, Ngân biết rằng cô càng chống trả quyết liệt bao nhiêu thì Bảo lại càng mãnh liệt và dùng lực bấy nhiêu.

"A......Ah....". Ngân rên lên thàn từng tiếng trong khi lưỡi cô vẫn bị khóa bởi Bảo, Nụ hoa hồng trên đầu ngực đã cương cứng từ bao giờ, và phía dưới, đã có dấu hiệu của sự sẵn sàng cho việc lấy đi lần đầu, sự trong trắng, màng trinh, của Ngân, đã sẵn sàng để Bảo đâm miếng thịt to ấy vào âm đạo cô bé. Nhưng có một phần, Bảo vẫn chưa được mơn trớn. Tay trái của nó không mân mê những cọng tóc mai của Ngân nữa, nó bắt đầu thế chỗ cho đôi tay dâm thủy đã bắt đầu khô kia, còn đôi tay phải thì lại tiếp tục mơn trớn cho phần dưới.

Lần này, nó không rườm rà như lần trước nữa, mà cho cả hai, ba ngón vào khe thịt của Ngân, cô bất lực rên lên từng tiếng mỗi lần ngón tay Bảo đổi tư thế. Thứ âm thanh dâm đãng phát ra từ cái âm đạo dâm đãng kia đang bao trùm lấy không gian. Lần này, Bảo quyết tâm đánh gục sự phản kháng của Ngân, cậu mạnh bạo hơn và mơn trớn nhanh hơn.

"Ư". Ngân đã tè ra lần thứ hai, lần này ý chí của cô bé đã bị Bảo đánh gục. Nhưng lần này, dâm thủy mà cô ra lại ít hơn lần trước, nó chỉ nhẹ nhàng, rỉ từng giọt khỏi hai nụ hồng vẫn còn đang rung lên, và đôi mắt dần mất đi ý thức. Ngân ngồi xuống, hai đầu gối chạm vào nhau, vô tình làm nhụy hồng bên trong chạm đất.

"Ah....A...". Việc đó đã tác động mạnh đến Ngân, cô bé rướn người lên, rên lên một tiếng đầy dâm dục và sau đó, dâm thủy lại trào ra, còn nhiều hơn lần trước.

"C.....Cậu đ....đã t......th.....thhỏa m....m....ãn c.....ch......chưa". Ngân cố nói lên từng tiếng, nhưng giờ đây giọng cô đã thanh hơn nhiều, và mỗi lần nói, cô bé lại kích thích "cậu nhỏ" của Bảo hơn.

Cục thịt đó đã cứng lên nãy giờ, nó đang chờ được thỏa mãn bằng đôi môi nọng nước của Ngân và đôi môi hồng hào dâm đãng phía dưới. Và Bảo biết thời cơ đã chín muồi, nó vạch quần của nó ra và một cục thịt to, dài xuất hiện. Trước mặt Ngân bây giờ là một cái dương vật của một thằng đàn ông đã đâm thủng biết bao nhiêu cái màng trinh của tụi con gái trong lớp, cái dương vật dâm dục ấy tỏa ra một mùi hương kích thích.

Trong cơn mê man, và trong vô thức, Ngân muốn mếm thử mùi vị của nó. Cô muốn được cái dương vật to ấy trong miệng của mình, muốn đặt đôi môi của mình lên đó, muốn thưởng thước cáu dương vật đó bằng cả cơ thể, từ đôi mắt đến môi, vị giác. Phải cô muốn cái dương vật đó, và chỉ cần nghĩ đễn việc chiếc lưỡi của cô mơn trớn cho nó thôi, nghĩ đến việc cô sẽ mơn trớn nó bằng cặp ngực chớm nở của mình, bằng hai miếng thịt mỏng ở giữa hai chân đang run lên khi dâm thủy vẫn còn rỉ giọt, Ngân muốn bị #mất trinh, muốn làm tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro