như vậy đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có 1 phím đàn ru em những giấc êm sầu
Có bao mơ màng bên em qua từng canh thâu
Kỷ niệm ngày đó quá ngọt ngào
Bồng bềnh mây gió bỗng chốc giờ đang nơi nao?
Căn phòng vắng tênh, những đêm trắng
Bão về chênh vênh, riêng ta bầu bạn cùng men đắng
Có 1 tiếng mưa, anh dạo lại 1 khúc nhạc xưa
Bỗng nhận ra rằng con tim mình đã khô cằn
Nó giống như là hoang mạc sahara
Chẳng còn điều gì băn khoăn cho nhau nữa đâu em à
Hãy nhớ một điều là: khi yêu là đừng yêu cầu quá nhiều và
Em không thể nào bắt một họa sĩ mù vẽ lên bức tranh phong cảnh
Có nhớ lại được lý do ngày đó em nói: yêu anh!!!
Gửi vào làn khói những điều mà anh muốn nói
Anh đã im lặng vì em mất đi lý trí, em mất kiểm soát trong suy nghĩ
Một vài viên thuốc an thần, có lẽ là tất cả những gì em đang cần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro