Khả niệm, bất khả thuyết - Vong Tiện Tiền duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hồng nhan xưa nay nếu như chẳng bạc mệnh
Liệu trần gian có còn truyền thuyết không
Và nếu Thiêu Thân không hề dám thiêu đốt thân
Dựa vào đâu mà số mệnh này vượt qua?  

Tựa lụa gấm trói buộc ta
Trang sức vàng cũng như gông cùm
Tựa ngàn tuyết bay lượn, lặng lẽ rơi
Đẹp làm sao, sống vì cái chết

Dù nhìn thấu tiếng yêu, cuối cùng vẫn lẻ loi
Lãng quên rồi nguyên nhân hậu quả
Vì lời hứa rỗng không, đau khổ mà giữ lấy
Đã qua rồi biết bao tuổi xuân

Tựa lụa gấm trói buộc ta
Trang sức vàng cũng như gông cùm
Tựa ngàn tuyết bay lượn, lặng lẽ rơi
Đẹp làm sao, sống vì cái chết

Dù nhìn thấu tiếng yêu, cuối cùng vẫn lẻ loi
Lãng quên rồi nguyên nhân hậu quả
Vì lời hứa rỗng không đau khổ mà giữ lấy
Đã qua rồi biết bao tuổi xuân

Hoài công bao tháng năm, luân hồi lại mất đi
Chính ta là kẻ bị lãng quên
Hình dung đã quá quen nhạt nhòa trong nước mắt
Ngóng trông mà chẳng thể chạm được
Nhớ nhung mà nói không thành câu.

https://youtu.be/WLJcBQ-wU6g

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xiaobach