Một Khúc Hồng Trần (Những câu chuyện sau lời hát)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một Khúc Hồng Trần
1. ''Cõi hồng trần như một giấc mộng, khổ lụy đau thương chất chồng , chút thanh thản tự do cũng vụt tan nhanh như làn khói . Trong giấc mộng nàng ở bên ta nhưng rồi cũng vội biến tan , hóa nụ cười tâm tư thành nước mắt chỉ trong phút chốc. Đời người như ly rượu có uống thế nào cũng đều say , lòng người không thể đoán trước được họ như thế nào dù có đoán được dã tâm cũng đều trở thành mồi cho họ nhấm . Ta oán cõi hồng trần sao mà đầy thị phi gian trá đem nàng rời xa ta , nước mắt chan cùng làn gió giá buốt mới hiểu thế nào là sự đau khổ mùi vị ly biệt , bao nhiêu sương lạnh lòng ta bấy nhiêu tan nát . Trên kia hoa vẫn nở theo gió mà rơi xuống như dòng nước êm đềm xuôi dòng , hoa nở không thưởng thức lúc hoa rơi mới biết trân quý . Lúc bên nàng ta không trân trọng khi nàng xa ta lưu luyến nhớ nhung hình bóng nàng. Cảnh vật vẫn vậy hồng trần vẫn thế chẳng đổi thay và nàng vẫn đẹp nhất trong cõi lòng ta .''
2.
Chàng khoác tăng y nương nhờ cửa Phật
Bỏ cả hồng trần bỏ cả ta
_______________________
Tự thẹn đa tình đoạn kiếp tu
Nhập thiền khôn xóa bóng hình xưa
Thế gian ai vẹn đôi đường cả
Không phụ Như Lai không phụ nàng
________________________
Bỉ ngạn hoa nằm bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà Thanh là ai quên ai nhớ
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông
____________________
Ai vì hồng nhan gảy một khúc
Hồng nhan vì ai tiếu khuynh thành
____________________
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng
Duyên trời đã hết người đi mất
Lòng còn vương vấn tự đa tình.
3.
Cố nhấc chén nghiêng chạm môi
Uống hết nỗi đau cạn bình
Nhân sinh cũng như nhập mộng
Thương cho cánh hoa vội tàn
4.
Giá mà mình chẳng buông trôi
Tình duyên nào có rẽ đôi ngút ngàn
Giá mà mình chẳng vội vàng
Bỏ quên kỉ niệm giữ đàng mênh mông.
Giá mà hôm ấy trời trong
Cho tim vẫn nhớ cho lòng vẫn mong
Giá mà hôm ấy đường đông
Mình không vội bước, người không quay đầu
Giá mà chẳng có ai đau
Giá mà mình nói được câu :" giá mà".
5.
Ai đem tâm hoa hóa thành nước mắt
Ai trong giác mộng mãi bên nhau
Đời người như ly rượu này
Có uống thế nào cũng đều say
Quá khứ như mây khói
thản nhiên đi đối diện

Nước mắt lạnh buốt bay theo gió thổi
Mới biết được hương vị biệt ly
Bao nhiêu sương lạnh bấy nhiêu tan nát cõi lòng
Biết bao điều không biết rồi cũng tự nhận thức

Hoa rơi lãnh lẽ như dòng nước chảy
Mới biết trân quý lúc hoa nở
Bao nhiêu tìm tòi thì bấy nhiêu gánh nặng
Bao nhiêu cảnh vật vẫn như vậy em vẫn là đẹp nhất
Nguồn: Sưu Tầm
Pic: Meo Meo Hồ Ly

https://youtu.be/LuL5TbTLepQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xiaobach