MẠN CHÂU SA HOA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạn Châu Sa thắm đỏ màu máu

Đau thương tràn trề cõi tạm bợ, trần gian

Tại sao người đi không quay đầu trở lại?

Chỉ mình ta trông ngóng bên bờ cõi Vong Xuyên.


Nước mắt ta tuôn như dòng nước chảy

Không tài nào nén nổi sự đau thương

Người đã đi bỏ mặc ta ở lại

Ta bên này, người bên kia.


Mạn Châu Sa ngàn năm nở, ngàn năm tàn

Ta với người tựa hoa và lá

Hoa nở, lá tàn

Lá chớm mọc, hoa cũng tàn phai.


Không là của nhau xin người đừng đến,

Có duyên mà không phận xin người đừng nhớ mong!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#china