CHƯƠNG 489-491

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 489: ĐĂNG KÝ RỒI

Cứ như thế, mỗi ngày mang thai tôi đều ngồi xe của Lạc Mộ Thâm mà đi làm rồi tan làm về, Lạc Mộ Thâm mỗi ngày cũng tận lực che chở cho tôi.

Anh ấy sợ tôi đi lại va vào người khác, dường như chỉ tiếc không thể cắp tôi vào người mà đi.

Dáng vẻ trước đây của anh ấy lạnh lùng độc đoán là thế, nhưng gần đây gần như mỗi ngày nụ cười luôn nở trên môi, dường như tất cả người của Lạc Thị đều biết bà chủ tương lai của mình đang mang thai rồi.

Tôi tin Lạc Kiến Ba đã biết tin này rồi, nhưng ông ta bên đó không hề có chút động tĩnh, không biết có vui hay không.

Tôi cũng không biết, Lạc Kiến Ba sẽ vì tôi mang thai, mà thay đổi ấn tượng với tôi. Để tôi và Lạc Mộ Thâm thuận lợi kết hôn không?

" không cần quan tâm ông ấy? Dù sao em là gả cho anh, chứ không phải gả cho ông ấy." Lạc Mộ Thâm ôm nhẹ tôi nói, " không phải anh nói rồi sao? Chỉ bên nhà em đồng ý là được, ngoài ra ai phản đối đều không quan tâm."

" Ôi." Tôi khẽ thở dài nói.

" Chúng ta đi đăng ký trước rồi lại tính sau, sau khi đăng ký, chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi, ai cũng không phản đối được." Anh ấy cười nói, " Ôi, anh bây giờ hơi sợ khi đi gặp bố mẹ em, chúng ta đi đăng ký trước, sau khi đăng ký xong, tìm cơ hội đến nhà em, anh phải quỳ trước mặt họ cũng được."

" Xem anh nói kìa, bố mẹ em còn có thể đánh anh mắng anh ấy chứ?" Tôi cười nói.

" Đúng thế, thế thì sợ lắm, anh cảm thấy bố em sẽ lấy cái xẻng mà đập anh mất, vốn dĩ đã không thích anh, lại còn làm viên ngọc minh châu của mình bụng to ra nữa." Lạc Mộ Thâm thở dài nói, " Sau này anh chỉ có thể chịu khó mà bù đắp lại thôi."

Tôi dựa vào lòng anh ấy, khẽ nói: " Chúng ta đi đăng ký đi, đi đăng ký trước rồi tính. Không cần phải đi Las Vegas đăng ký, chỉ cần đi đến cục dân sự gần đây, lĩnh giấy chứng nhận đăng ký kết hôn 9 tệ 9 máo là được rồi."

Lạc Mộ Thâm ôm tôi vào lòng anh ấy: " Chỉ sợ em tủi thân thôi."

" Không tủi thân." Tôi ngẩng đầu chăm chú nhìn vào mắt Lạc Mộ Thâm, " Em thích anh, em hy vọng có thể trở thành vợ của anh. Em cần chỉ là một tờ giấy chứng nhận kết hôn đơn giản, chứ không phải là phô trương long trọng làm gì.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày tôi và Lạc Mộ Thâm đến ngày nhận giấy chứng nhận đăng ký kết hôn rồi.

Thực ra tôi rất đơn giản.

Hồi tôi học đại học cách đây 5 năm trước, hộ khẩu chuyển từ thành phố h đến thành phố a, còn khi tốt nghiệp đại học, vì ứng tuyển vào làm việc ở Lạc Thị, Lạc Thị đãi ngộ rất tốt với nhân viên, chủ động giữ hộ khẩu của tôi lại thành phố A, chính là ở căn hộ khang trang mà tôi ở bây giờ.

Tôi thực ra là rất may mắn, tại vì muốn hộ khẩu ở thành phô A, thật sự là rất khó.

Châu Đình cũng tương đối may, tại vì Phương Trạch Vũ cũng chuyển hộ khẩu cho cậu ấy ở lại thành phố A rồi. Trần An An không có.

Cứ nghĩ đến Trần An An, tôi lại cảm thấy chua xót, Trần An An tranh đấu nỗ lực thời gian dài như thế, Lạc Kiến Ba đã từng chiều chuộng cậu ta như thế, nhưng đến hộ khẩu ở thành phố A cũng không làm cho cậu ta.

Nhưng gì An An trải qua, khiến tôi cảm thấy hơi thổn thức, không biết cậu ta bây giờ thế nào. Trải qua tất cả, hy vọng cậu ta hiểu cái gì của ngày mai mới là thứ quan trọng nhất của mình.

Tại vì sổ hộ khẩu trong tay tôi, cho nên tôi dễ dàng cầm hộ khẩu cùng Lạc Mộ Thâm đến cục dân sự.

Mặc dù Lạc Mộ Thâm là con nhà giàu, nhưng khi chúng tôi kết hôn, thực ra cũng đơn giản như người bình thường.

Tôi không ngờ, việc đăng ký của tôi và Lạc Mộ Thâm đối với f4 mà nói, đúng là một việc lớn.

Phương Trạch Vũ, Lương Cẩn Hàn và Tần Hạo Nhiên hôm nay cũng không đến công ty của mình, mà lại đến cục dân sự cùng chúng tôi.

Tôi cảm thấy vừa vui vừa hạnh phúc, tôi và f4 cùng nhau đi vào cục dân sự, bốn anh chàng đẹp trai này đã thu hút sự chú ý của người khác, tôi cảm thấy những đôi tình nhân ở đây cũng sững sờ theo.

Trong mắt của một cô gái trẻ đầy vẻ ngưỡng mộ nhìn bốn người Lạc Mộ Thâm bọn họ, tôi đoán bọn họ bây giờ dường như đều hối hận vì đã gả cho người bên cạnh mình.

Tôi lập tức bật cười lên.

Tư thế này, giốn như tôi sắp gả cho bốn người bọn họ vậy.

Tôi biết tôi bây giờ đã trở thành người con gái trong mắt mọi người khiến người ta phải ngưỡng mộ.

" Aiya, cục dân sự đông người quá." Tần Hạo Nhiên cười nói, " Nhiều người kết hôn thế này sao?"

" Ngưỡng mộ rồi à? Bao giờ thì cậu kết hôn thế?" Lạc Mộ Thâm cười nói, " Các anh em, mình đi trước một bước nhé, mình sẽ bước vào cuộc sống thần thánh của hôn nhân trước, không chơi cùng những kẻ độc thân như các cậu nữa, các cậu cứ ra sức mà ngưỡng mộ đố kị hận đi?"

" Hứ, nhìn bộ dạng ra vẻ của cậu kìa, thật là đáng ghét, Nhụy Tử, em phải suy nghĩ kỹ, có nên gả cho Đại Thâm không, em đăng ký với cậu ta, là không còn đường về đâu. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy." Phương Trạch Vũ cười nói.

" Mình cảnh cáo cậu, không được nói linh tinh, đáng ghét quá." Lạc Mộ Thâm cố tình lườm lườm bọn họ.

F3 đó lập tức cười lên.

Chúng tôi nhìn đội ngũ xếp hàng dài đó, không nén được thở dài, hôm nay đúng là ngày đẹp, bao nhiêu người đến xếp hàng đăng ký kết hôn, liếc mắt qua cũng phải đến bốn năm trăm đôi.

" Anh không muốn xếp hàng lâu thế này, anh phải tìm người chen ngang." Lạc Mộ Thâm cau mày nói.

" Uh, tìm người làm là được." Tần Hạo Nhiên cười nói, " Việc này giao cho mình."

Tôi vội nói: " Đừng, anh xem người ra đều đang chăm chỉ xếp hàng, chúng ta đến đăng ký, đừng lấy đặc quyền kiểu này có được không? Chúng ta chen ngang trước người ta, miệng người ta không nói, trong lòng chắc chắn tức giận, anh muốn người khác nguyền rủa hôn nhân của mình sao?

Lạc Mộ Thâm và f3 nghe xong, cũng gật đầu nghĩ: " Cũng đúng. Kết hôn là phải kết thúc những đau khổ. Không thể bị người khác nguyền rủa được."

Bọn họ lập tức bỏ quyết tâm muốn chen ngang hàng.

Được thôi, vẫn nên chăm chỉ xếp hàng đi?

Tôi và Lạc Mộ Thâm kiên nhẫn xếp dưới cuối hàng, lúc này, Tần Hạo Nhiên nhìn đông ngó tây, anh ấy nhìn về bên đó, vội vàng chạy đi, sau đó, vẫy tay về phía chúng tôi: " Này, các cậu qua đây, hàng này ngắn. Mình chiếm chỗ cho các cậu rồi, mau qua đây."

Anh ấy hét lên như thế, tôi và Lạc Mộ Thâm vội chạy qua, đúng thế, hàng này ngắn quá, có lẽ cũng chưa đến 100 đôi.

Lạ quá, tại sao những người đó không xếp bên này nhỉ?

Chúng tôi vào hàng này xếp hàng.

Tôi và Lạc Mộ Thâm lại xếp cuối hàng, vừa hạnh phúc chờ đợi.

Tôi phát hiện người của hàng này trẻ có già có, lạ quá, người ở hàng này xem ra tương đối nghiêm túc, không nói với nhau câu nào, không giống hàng chúng tôi xếp vừa nãy dù cho có cả người già, nhưng đều nhiệt tình phấn khởi dáng bộ dạng thân mật.

Lạ quá.

Tôi đang khó hiểu, chỉ nhìn thấy một đôi nam nữ xếp phía trước sau khi vào phòng, chầm chậm bước ra, trên mặt người đàn ông như trút được gánh nặng, còn khóe mắt người phụ nữ là nước mắt chảy ra.

Uhm? Tôi càng thêm khó hiểu.

Chỉ nhìn thấy người phụ nữ đó vừa đi vừa nhìn cuốn sổ đỏ trong tay, còn người đàn ông đó quay người không thèm để ý người phụ nữ mà đi.

Không đúng lắm, thật sự có gì đó không đúng lắm.

Mắt tôi liếc về người phụ nữ cầm cuốn sổ đỏ trong tay, thị lực 1.5 của tôi nhìn thấy những chữ ánh vàng viết trên bìa ngoài cuốn sổ đỏ: " Giấy chứng nhận ly hôn."

CHƯƠNG 490: VẪN BỊ LÃO HỒ LY TÍNH SỔ

Ôi, thì ra hàng này là làm thủ tục ly hôn?

Không phải nói ly hôn là dùng sổ xanh sao? Tại lại đổi thành sổ đỏ thế? Cái này tôi cũng thật không biết.

" Lạc Mộ Thâm, hàng này là làm thủ tục ly hôn. Chúng ta xếp sai hàng rồi." Tôi vội nói với Lạc Mộ Thâm.

" Hừ, thật là xúi quẩy? Còn chưa kết hôn đã ly hôn?" Lạc Mộ Thâm lập tức kéo tôi ra khỏi hàng, lúc này, phía sau có đến hơn mười đôi nữa, xem ra năm nay, người ly hôn cũng không ít.

Tôi suýt nữa cười phá lên, chúng tôi chẳng dễ dàng gì xếp lâu như thế, cuối cùng lại đi xếp hàng ly hôn.

" Tần Hạo Nhiên, cậu qua đây, mình bảo đảm không đánh chết cậu, cậu qua đây chúng ta nói chuyện một chút." Lạc Mộ Thâm cố tình hung hăng nói.

" Mình bị oan mà, mình đâu có biết còn có làm thủ tục ly hôn chứ, mình chỉ là xem có hàng nào ngắn, mới vộ vàng bảo các cậu qua, mình cũng là có lòng tốt, mình đã bao giờ được đăng ký đâu, làm gì có kinh nghiệm chứ?" Tần Hạo Nhiên đáng thương nói.

Anh ấy rất sợ bị Lạc Mộ Thâm đánh, vội tránh xa một chút.

Tôi cười lên: " Anh Đại Thâm, thôi thôi, anh Hạo Nhiên cũng là có lòng tốt. Chúng ta đi xếp lại thôi."

" Ôi." Lạc Mộ Thâm thở dài một hơi.

Tôi và Lạc Mộ Thâm đành phải đi xếp hàng lại, may là Tần Hạo Nhiên và Phương Trạch Vũ Lương Cẩn Hàn đứng cùng bọn tôi, chúng tôi cùng kể chuyện cười, thời gian cũng thế mà trôi nhanh.

Xếp hàng sắp đến buổi trưa rồi, mới đến lượt tôi và Lạc Mộ Thâm.

Có điều, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng thắng lợi rồi.

Tôi và Lạc Mộ Thâm mang thần thái trang nghiêm đi vào căn phòng nhỏ đăng ký.

Căn phòng không to, một nhân viên công chức mặc đồng phục khoảng hơn bốn mươi tuổi đang bận túi bụi.

Tôi và Lạc Mộ Thâm vội đưa sổ hộ khẩu và chứng minh thư trong tay cho nhân viên công chức nữ đó.

Nữ nhân viên đó đưa tay cầm lấy, cô ấy nhập số chứng minh thư của tôi vào máy tính trước, tôi hơi xúc động mắt chằm chằm nhìn vào chiếc máy in bên cạnh.

Rất nhanh sau đó giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi từ máy in in ra, tôi và Lạc Mộ Thâm lập tức trở thành vợ chồng hợp pháp rồi.

Quá xúc động, quá hạnh phúc rồi.

Mắt tôi chăm chú nhìn nữ nhân viên đó, Lạc mộ Thâm vẫn với dáng vẻ tự nhiên điềm đạm.

Nữ nhân viên đó vừa thao tác trên máy tính, vừa quan sát tôi và Lạc Mộ Thâm, mỉm cười nói: " Ồ, cậu thanh niên và cô gái này thật sự quá hợp, dáng vẻ giống trong phim Lang tài nữ mạo, tôi ấn tượng trong phim đó, hoàng tử và công chúa chính là thế này, mặc dù nói tình yêu không phân biệt tuổi tác dung mạo, nhưng tôi thật sự rất sợ nhìn thấy nhìn thấy những đôi tình nhân ngoại hình không hợp."

Mặt tôi đỏ bừng lên, thực ra, Lạc Mộ Thâm bề ngoài đẹp hơn tôi. Nói thật, tôi luôn cảm thấy các phương diện, anh ấy đều áp đảo tôi, tôi chỉ duy nhất to đầu hơn anh ấy.

Lúc này, nhân viên nữ bắt đầu nhập số chứng minh thư của Lạc Mộ Thâm vào máy tính.

" Ồ?" Nhân viên nữ đó nhìn máy tính, đột nhiên nhíu mày lại.

Uhm?

Tôi và Lạc Mộ Thâm cũng sững sờ lại, có chuyện gì thế?

Nhân viên nữ đó ngẩng đầu chăm chú nhìn Lạc Mộ Thâm, tôi nhìn thấy ánh mắt cô ấy lạnh hơn lúc nãy, cô ấy bình thản nói: " Cậu thanh niên, cậu bây giờ vẫn đang trong tình trạng kết hôn, hơn nữa kết hôn chưa được bao lâu, chưa ly hôn lại đăng ký kết hôn sao? Cậu là muốn phạm trọng tội sao?"

Phạm tội về hôn nhân?

Tôi và Lạc Mộ Thâm sững người lại. tôi kéo kéo tai, tôi không phải nghe nhầm đấy chứ? Cái gì? Lạc Mộ Thâm bây giờ đã trong trạng thái kết hôn rồi sao?

Lạc Mộ Thâm cũng cau mày lại, lạnh lùng nói: " Có gì đó sai sót rồi? tôi mới kết hôn lần đầu, tôi kết hôn bao giờ chứ? Tôi luôn độc thân mà."

Nhân viên nữ quay máy tính lại, để chúng tôi nhìn những chữ trên máy tính, tôi và Lạc Mộ Thâm cùng nhìn vào, quả nhiên nhìn thấy trên màn hình máy tính có dòng chữ: Lạc Mộ Thâm, tình trạng hôn nhân: đã kết hôn.

Đã kết hôn sao?

Mắt tôi và Lạc Mộ Thâm trợn trừng giống như cái bóng đèn vậy.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

" Ở đây hiển thị là ngày mười năm tháng trước, cậu đã kết hôn rồi." Nhân viên nữ hơn bốn mươi tuổi đó kéo chuột xuống, " vợ là: Lâm Sảnh Di!"

Lâm Sảnh Di?

Tôi và Lạc Mộ Thâm dường như sắp ngất đi rồi.

Lạc Mộ Thâm vội cầm lấy cuốn sổ hộ khẩu đó, trước đây anh ấy không để ý, bây giờ mới nhìn kỹ, quả nhiên có tên Lâm Sảnh Di in trên sổ là vợ của anh ấy.

Miệng tôi và Lạc Mộ Thâm dường như không ngậm lại được nữa.

Đây ......đây.....đây.....chuyện gì xảy ra thế này?

Chúng tôi vẫn đang sững sờ, nhân viên nữ hơn bốn mươi tuổi đó nhìn Lạc Mộ Thâm với ánh mắt khinh thường, vừa nãy còn là ánh mắt ngưỡng mộ, bây giờ lại biến thành đầy vẻ khinh thường rồi.

Cô ấy lạnh lùng nói: "Pháo luật Trung Quốc bây giờ còn làm gì có thể chế một chồng hai vợ chứ? Muốn kết hôn nữa, thì phải ly hôn với người vợ trước đã, hừ....."

Cô ấy lại đồng tình nhìn tôi, khẽ nói: " Cô gái à, nhìn người phải nhìn kỹ, đừng nhìn người ta có tiền là lập tức đi theo, không chừng người ta có vợ có con rồi, bản thân đột nhiên lại trở thành kẻ thứ ba, lúc đó tìm ai mà khóc chứ?"

Cô ấy sau đó không kiên nhẫn hướng ra phía ngoài nói: " Đôi tiếp theo."

Lạc Mộ Thâm và tôi còn muốn nói gì đó, nhưng bên ngoài đã bước vào một đôi mặt mày hớn hở, lập tức chen vào ghế ngồi, chúng tôi đành phải ngậm miệng lại, nhường chỗ cho người ta.

Tôi và Lạc Mộ Thâm mặt mày ủ rũ cầm cuốn sổ hộ khẩu đi ra, bên ngoài Tần Hạo Nhiên, Phương Trạch Vũ và Lương Cẩn Hàn đã đứng đợi ở đó, nhìn thấy chúng tôi đi ra, ba tên đó vui mừng kéo pháo phụt trong tay, những tiếng nổ bụp vang lên, những dải lụa nhỏ đầy màu sắc phụt lên người chúng tôi.

Nếu như đúng như ý nghĩ ban đầu, chúng tôi nhận giấy đăng ký rồi đi ra ngoài, như thế, vui biết bao nhiêu.

Nhưng.......

Tôi thật sự không biết nên khóc hay nên cười nữa.

" Này, hai người biểu ccảm gì vậy, người biết thì nghĩ hai người đi đăng ký kết hôn, không biết còn cho rằng hai người vừa ly hôn đấy." Phương Trạch Vũ cười nói, " Mau đưa chứng nhận kết hôn cho bọn mình xem."

" Đúng thế, xem xem, bọn mình xem chứng nhận kết hôn của Đại Thâm và Nhụy Tử. Xem ảnh có ngốc hay không, nghe nói, trên thế giới hai tấm ảnh ngốc nhất trên thế giới một là ảnh ở chứng minh thư, một nữa là ảnh ở chứng nhận kết hôn." Tần Hạo Nhiên cười nói.

" ôi," Tôi khẽ phẩy tay nói, " Không lấy được chứng nhận kết hôn, hôn nhân này không kết nổi rồi."

" Ơ? Có chuyện gì thế?" F3 sững sờ nhìn chúng tôi.

Lương Cẩn Hàn nghiêm túc nhìn Lạc Mộ Thâm: " Đại thâm, chuyện gì thế? Sao vẫn chưa đăng ký kết hôn được? Hai cậu đừng làm loạn lên thế? Định không kết hôn nữa à?"

Lạc Mộ Thâm càng cau mày chặt hơn, kìm nén một lúc, anh ấy mới buột miệng nói ra câu: " Hừ, vẫn bị bố mình ngấm ngầm mưu tính rồi."

Tôi cắn môi nhìn Lạc Mộ Thâm, cảm giác nước mắt sắp chảy ra rồi.

Đúng thế, chúng tôi thật sự bị lão hồ ly Lạc Kiến Ba tính sổ rồi.

Lạc Kiến Ba bảo Lạc Mộ Phong mạo danh Lạc Mộ Thâm đính hôn với Lâm Sảnh Di, sau đó dùng mọi cách khiến Lạc Mộ Thâm rơi vào thế bị động, sau đó hất tôi đi, tất cả đều nằm trong dự tính của ông ta.

Như thế, dù cho sau khi Lạc Mộ Thâm bị khống chế rồi tỉnh lại, hồi phục trí nhớ, anh ấy cũng kết hôn với Lâm Sảnh Di rồi, nếu như không hồi phục trí nhớ, thế thì càng tốt.

Nhưng, Lạc Mộ Thâm và tôi phá vỡ âm mưu của bọn họ, khiến tất cả đổ vỡ, chúng tôi không hề nghĩ đến, Lạc Mộ Phong mạo danh Lạc Mộ Thâm đính hôn và chụp ảnh cưới với Lâm Sảnh Di, còn đăng ký kết hôn nữa.


CHƯƠNG 491: KHÔNG HIỂU SAO LẠI THÀNH VỢ BÉ

Bây giờ, Lạc Mộ Thâm và Lâm Sảnh Di thật sự trở thành vợ chồng hợp pháp được pháp luật công nhận rồi, Lâm Sảnh Di trở thành vợ chính thức, còn tôi, đây không phải trở thành vợ bé khiến người khác khinh bỉ sao?

Dở nhất chính là, trong bụng tôi còn có đứa bé, là con của Lạc Mộ Thâm, nếu như không thể kết hôn, tôi chẳng có cách nào mà danh chính ngôn thuận sinh con ra, dù cho Lạc Mộ Thâm nghĩ cách để tôi đi nước ngoài sinh con, trong lòng tôi cũng biết, đứa trẻ này là danh không chính ngôn không thuận.

Trong khoảnh khắc, tôi cảm thấy rất có lỗi với con mình, cũng cảm thấy mình cực kỳ ấm ức. Tôi luôn cho rằng mình giống như đóng phim tây du ký, trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, cuối cùng cũng đến được Tây Phương, có thể cải thành chính quả lấy được chân kinh, nhưng không ngờ bị lão hồ ly đẩy xuống sông hoàng hà.

Đúng, chính là cảm giác đó.

Tôi sờ vào bụng mình, gần như sắp khóc òa lên.

Nghe tôi và Lạc Mộ Thâm nói như thế, f3 cũng đờ đẫn theo, bọn họ cũng không ngờ lại có màn kịch như thế này.

Ba người nhìn chúng tôi, không biết nên nói gì, nên an ủi tôi hay là an ủi Lạc Mộ Thâm?

Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm, tôi biết trong lòng anh ấy sắp tức đến phát nổ rồi, anh ấy quả thật không ngờ bố của mình lại mưu đồ đối phó anh ấy như thế, lão hồ ly chính là muốn anh ấy không có cách nào mà lấy được tôi.

Có lẽ, trong lòng lão hồ ly, chỉ có thiên kim tiểu thư Lâm Sảnh Di mới có thể xứng làm dâu nhà họ Lạc, còn tôi, dù cho cố chấp bám lấy Lạc Mộ Thâm, cũng chỉ là vợ bé mà thôi.

......

Trong quán cà phê sang trọng, tôi và f4 ngồi quanh chiếc bàn, nét mặt từng người cực kỳ nghiêm túc. Giống như tham gia một cuộc họp vậy.

Nước mắt tôi như trực trào ra, cuối cùng không kìm nén được cũng rơi ra, một giọt hai giọt........

Tôi sợ bị Lạc Mộ Thâm và f3 nhìn thấy, vội ngẩng đầu, giả bộ nhìn đèn và giấy dán tường phong cảnh đẹp đẽ.

F4 cũng không nói gì. Tôi biết trong lòng bọn họ cũng rất hỗn loạn.

Tình hình bây giờ, có chút....nói không ra.....thực ra quá vượt qua phạm vi đón nhận của chúng tôi.

Vốn dĩ nghĩ rằng hôm nay có thể vui vẻ mà đi đăng ký kết hôn, sau đó đợi tổ chức hôn lễ, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Lạc Mộ Thâm bây giờ thật sự càng sợ bố mẹ tôi hơn, anh ấy thật sự sợ bố của tôi tức giận mà kề dao sát vào cổ anh ấy.

" Thực ra cũng rất dễ, chúng ta đi tìm Lâm Sảnh Di, bảo cô ta và Đại Thâm ly hôn là được, sau đó chúng ta lại đăng ký, chỉ là Đại Thâm đen đủi trở thành kết hôn lần hai rồi, có điều, đầu lợn, em cũng biết tình hình rốt cuộc là như thế nào, đừng chê ghét Đại Thâm là được." Phương Trạch Vũ lên tiếng phá bầu không khí trầm mặc, nói trước.

Tôi khẽ nhếch khóe miệng, tôi đương nhiên biết chuyện gì xảy ra, tôi không ghét Lạc Mộ Thâm trên danh nghĩa là kết hôn lần hai, chỉ cần anh ấy chuyên tâm một lòng một dạ với tôi là được, nhưng tại sao tôi cảm thấy Lâm Sảnh Di không dễ dàng mà bỏ cuộc như thế chứ?

Cứ nghĩ đến tối hôm đó cô ta tự sát, tôi lại run rẩy cả người.

Lâm Sảnh Di thực ra bây giờ là thân phận vợ của Lạc Mộ Thâm, cô ta thích Lạc Mộ Thâm như thế, cô ta có thể dễ dàng từ bỏ như thế sao?

Tôi cau mày càng chặt hơn.

Đương nhiên, Lạc Mộ Thâm cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

" Thật là, mình nên góp ý với cục dân sự, để lỗ hổng lớn quá? Lẽ nào người giống nhau đến đăng ký kết hôn hay ly hôn đều làm cho sao? Còn cả Đại Thâm cậu, cậu cũng chẳng cẩn thận chút nào, cuốn sổ hộ khẩu và chứng minh thư đó sao lại để bố cậu và anh trai cậu tìm được chứ? Bị bỏ bùa rồi à?" Tần Hạo Nhiên tức giận nói, " nên vận dụng hệ thống vân tay gì đó. Thật là. Người ta cầm sổ hộ khẩu của Đại Thâm và hộ khẩu của Lâm Sảnh Di đi đăng ký kết hôn, chúng ta bây giờ chính là cần tìm một người giống y đúc Lâm Sảnh Di, chúng ta đi đâu tìm cuốn sổ hộ khẩu của Lâm Sảnh Di chứ, lẽ nào đến nhà người ta mượn sổ hộ khẩu à?"

" Đúng thế, bây giờ chúng ta chỉ có một cách, bảo Lâm Sảnh Di lùi bước, ly hôn với Đại Thâm, sau đó hai người sẽ đi đăng ký lại." Phương Trạch Vũ thở dài nói, "thật là đáng thương Đại Thâm của chúng ta, chẳng hiểu ra sao lại thành kết hôn lần hai, thật đúng là càng ngày càng phải tích giận rồi."

Anh ấy đồng tình vỗ vào vai Lạc Mộ Thâm, vốn dĩ là muốn đùa cho bầu không khí sôi nổi lên, nhưng bây giờ chúng tôi thật sự cười không nổi nữa rồi.

Đặc biệt là tôi, vẫn cau mày lại, khuôn mặt bi thương tuyệt vọng của Lâm Sảnh Di lại liên tục hiện về trước mắt tôi, chúng tôi tìm cô ta, cô ta có thuận lợi mà đồng ý ly hôn với Lạc Mộ Thâm không?

Chúng tôi đi tìm cô ta, có lẽ cô ta sẽ nhớ ra, cô ta thích Lạc Mộ Thâm như thế, cô ta sẽ dễ dàng từ bỏ sao?

Dường như ý thức những suy nghĩ của tôi, Lạc Mộ Thâm khẽ thở dài, anh ấy ôm chặt vai tôi, nhẹ nhàng nói: " Yên tâm, chúng ta đi tìm cô ta, nói cho cô ta rõ, anh tin cô ta là một người lý trí."

Đúng thế, tôi cũng tin cô ta là một tiểu thư khuê các có hiểu biết.

Mặc dù vốn dĩ không quen cô ta, nhưng nhìn ảnh của cô ta, cô ta xinh đẹp như thế, khí chất thanh cao, có lẽ sẽ hiểu ra.

" Vâng, chúng ta đi tìm cô ta." Tôi gật đầu với Lạc Mộ Thâm.

Trong lòng tôi thầm cầu nguyện, Lâm Sảnh Di, xin lỗi, tôi không biết chuyện, cướp đi người mà cô yêu, xin lỗi, hy vọng cô có thể tác thành cho chúng tôi, tác thành cho nhà ba người chúng tôi.

Tôi vuốt ve bụng mình, hy vọng chắc chắn thành công, nếu không, tôi làm thế nào sinh được đứa trẻ này chứ?

Đây không phải đang yên mà thành vợ bé sao?

.....

Biệt thự nhà họ Lâm

Tôi và Lạc Mộ Thâm ngồi trên ghế sopha của phòng khách sang trọng nhà họ Lâm, ánh sáng lọt qua khung cửa hắt vào phòng khách, làm cả căn phọng càng rực rỡ hơn.

Bên ngoài đã có hơi thở của mùa xuân về, trước cửa sổ, một con chó quý hiếm đáng yêu nằm nhoài trên đó, dáng vẻ ngây thở của nó nằm ở đó, giống như một quả cầu tuyết vậy, nếu như là trước đây, tôi nhất định sẽ nhảy lên mà sờ mó vuốt ve nó, nhưng bây giờ, tôi chẳng có tâm trạng nào nữa.

" Ôi......" tôi chỉ khẽ thở dài trng lòng.

Ngồi đối diện với chúng tôi trên ghế sopha, Lâm Phu nhân dung mạo cao quý đang khẽ thổi tách trà trên tay, bà ta không nói gì, chỉ là có lúc ngẩng đầu nhìn nhìn tôi, lại cúi đầu nhìn tách trà xanh trong tay mình.

" Kỳ lạ, bây giờ các người nói cho tôi, người đăng ký kết hôn với Lâm Sảnh Di là Lạc Mộ Phong chứ không phải Lạc Mộ Thâm, đây đúng là truyện cười mà." Phu nhân Lâm lạnh lùng nói, ánh mắt hờ hững và hời hợt, " Các người mang nhà họ Lâm chúng tôi ra để kể truyện cười à?"

Bà ta nhìn chúng tôi, trong ánh mắt mang vẻ lạnh lùng sắc nhọn.

Lạc Mộ Thâm cũng hơi nhíu mày lại, lễ phép nói với phu nhân Lâm: " Cô, việc này, chắc chắn là do bố cháu và anh hai làm, người đăng kí kết hôn với Lâm Sảnh Di là anh hai cháu, thật xin lỗi, cháu quả thật không biết nên nói thế nào mới được, đây là do nhà họ Lạc cháu làm sai, cháu nhất định sẽ bù đắp, mặc dù hôn nhân này tồn tại chưa đến một tháng, nhưng cháu vẫn sẽ phân chia tài sản mà Sảnh Di lẽ ra nên có, tuyệt đối sẽ không để Sảnh Di chịu thiệt."


( Các bạn đọc yêu mến, hiện này trang website chính thức của Tiểu Thuyết Hoa Hồng đã đi vào hoạt động, các bạn có thể vào website để đọc nhiều hơn và cập nhật nhanh hơn các tiểu thuyết của chúng tôi. Link website : http://www.rosenovel.com/)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro