cái này thứ hai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bot là tiểu thiếu gia nhà giàu mắc bệnh nhan khống. Một lần vô tình nhìn thấy top, bot cả người hưng phấn đến run rẩy, cho người bịt mắt bắt cóc top về nhà. Bot để top ở một căn phòng rất lớn, coi top như bảo vật, như một món đồ xinh đẹp mê lòng người. Ngày ngày bot tự tay mang cho top bao nhiêu món ngon, bao nhiêu cao lương mỹ vị, mỗi lần về nhà còn mua hoa mua đồ đẹp, mua những bộ trang sức vô cùng xa xỉ nhằm chiều lòng mỹ nhân. Thế nhưng top vẫn luôn tỏ thái độ thờ ơ lạnh nhạt, không thèm quan tâm bot.

Đến một hôm, bot lại gặp phải một vị mỹ nhân khác, bot lập tức vui vẻ mà tiếp cận người ta rồi lừa người ta về được nhà mình. Mỹ nhân rất sợ hãi chứ không bình tĩnh như top, nhưng nhìn sự bất lực đầy dễ thương này khiến bot rất thỏa mãn. Chỉ là chưa thỏa mãn được bao lâu, đúng lúc bot mới mua một đôi giày vô cùng hoàn mỹ, đang nâng niu đôi chân thon gầy ấy lên thì cửa bị đạp hỏng. Lần đầu tiên thấy vẻ mặt vặn vẹo muốn giết người ấy của top khiến bot hốt hoảng mà lui lại. Một người chậm rãi tiến, một người vội vàng lùi. Bot ngay lập tức bị vấp phải hộp đựng giày, ngã ngửa ra sau, đầu đập phải góc bàn mà ngất lịm đi.

Khi bot tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong một nơi vô cùng tối tăm, một chân đang bị xích sắt quấn chặt. Bot cố gắng kéo đứt sợi xích nhưng không ăn thua gì. Bóng tối, giam cầm cùng nỗi sợ hãi vô hình làm bot lên đến đỉnh điểm tuyệt vọng, chỉ biết nức nở khóc lóc xin được thả ra.

Cánh cửa bật mở, ánh sáng cứu rỗi tràn vào, chiếu rọi khắp phòng, làm chịu nhìn rõ được hàng trăm bức ảnh có mặt công đang dán kín tường, nhìn rõ cả nụ cười rực rỡ bệnh hoạn của công dần đến gần mình hơn.

Chịu run rẩy súc vào một góc, gương mặt tái mét gọi người thương cảm vô cùng đáng yêu. Cả thân hình cao lớn mà bộ váy mỏng màu hồng xinh xắn công mới sắm cho chịu không thể che hết nổi cũng hiếp dâm mắt người nhìn vô cùng. Mới xa cách một chút mà em đã khóc lóc nhớ thương mình rồi, phải vào với em thôi.

Công khép cửa lại, thế giới riêng của hai người từ bây giờ mới thật sự bắt đầu.

Thực ra công là cảnh sát ngầm, vì có nhiều nguồn tin nghi ngờ chịu là kẻ giam giữ người bất hợp pháp nên công phải thâm nhập vào nhà chịu để điều tra cho rõ. Lúc đầu công giữ vững thái độ chờ thời cơ, khi chịu sơ suất sẽ là lúc công hành động. Ai mà có ngờ, khi thấy dáng vẻ si hán lại nịnh nọt, khi thấy hình ảnh mình phản chiếu qua đôi mắt chịu sáng như thế nào, khi thấy chịu giống cún con mà làm nũng lại bán manh với mình, công liền phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, chính là để mình mắc phải chứng stockholm. Công lỡ đem lòng yêu chịu, mềm lòng với chịu chỉ trong thời gian khá ngắn, và ngay khi định ngỏ lời muốn yêu đương với chịu thì chịu bắt đầu không còn xuất hiện nữa, thay vào đó là một người giúp việc mang bữa ăn đến cho công. Công ngờ vực, hỏi về chịu nhưng người làm lại ấp úng trả lời khiến sự đa nghi của công đẩy lên cao. Công phá khóa, lén đi lại khắp căn biệt thự đầy vắng lặng này, và khi công mở được khóa của căn phòng đầu tiên, anh chết lặng. Một chàng trai tóc dài, trắng trẻo xinh đẹp bị nhốt ở đây. Khi thấy công, người này vội vàng cầu cứu công, y đã phải ở trong phòng này mấy tháng rồi, tâm trạng y hỏng thật rồi. Công điên lên, anh mở toang từng phòng một, phòng nào cũng có người bị nhốt, mỗi người một vẻ đẹp, điểm chung duy nhất chính là cùng bị chịu vất bỏ. Đến cuối cùng, khi cảnh chịu xỏ giày cho người khác một cách rất tỉ mỉ chạm vào đáy mắt công, công biết trái tim anh đã vụn vỡ từng mảnh.

Bé yêu không ngoan, dám chạy lăng xăng đi câu dẫn người khác.

Hóa ra công không phải người duy nhất, hóa ra chịu không yêu công, hóa ra kẻ tưởng chừng trao tim cho người khác, lại là kẻ giữ lấy tim người ta rồi bỏ chạy. Được rồi, vậy cứ để anh làm kẻ biến thái, cho em nếm được dư vị ngon ngọt của "nhà tù", của hoa, của đồ đẹp, của trang sức xa xỉ. Em thích nhan sắc anh mà đúng không, vậy để anh bao kín em bằng một "thiên đàng" chứa đầy dáng vẻ của anh. Anh sẽ cho em mặc những bộ váy thật xinh, chắc chắn nó sẽ tôn lên làn da ngọt mật cùng cơ thể quyến rũ của em đấy. Anh sẽ cho em những bộ trang sức lấp lánh nhất, rực rỡ nhất, và ta sẽ đặt một đôi nhẫn cưới với viên kim đắt giá được không? Em sẽ thích nó đúng chứ?

Chúng ta kết hôn đi, em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro