#3: Tên tôi là Tommy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: Scary For Kids

-------------

My Name Is Tommy là một câu chuyện ngắn đáng sợ về một cậu bé đi học về nhà vào một ngày nọ và nhận thấy sự kì lạ từ gia đình của mình.

Tên tôi là Tommy và tôi nghĩ rằng tôi có thể sẽ phát điên lên. Tôi lớn lên trong ngôi nhà trung lưu bình thường với cha mẹ yêu thương và một em gái ngọt ngào. Mọi thứ dường như tốt đẹp, cho đến một ngày khi một điều gì đó rất kỳ lạ xảy ra.

Tôi đi học về và khi tôi bước vào phòng khách, tôi thấy một cái gì đó rất kì lạ. Mẹ và bố tôi đang ngồi trên sô pha, mỉm cười và nhìn chằm chằm vào TV. Điều kỳ lạ là TV không bật, nhưng họ vẫn chăm chú nhìn nó. Cả hai quay lại nhìn tôi và đồng thanh nói : "Xin chào Timmy"

Tôi kinh ngạc, cứng họng.

Tôi tên là Tommy.

Làm thế nào bố mẹ tôi có thể phạm sai lầm như vậy?

"Có phải mọi thứ đều ổn ạ?" Tôi đã hỏi một cách lo lắng.

"Mọi thứ đều hoàn hảo, Timmy" , bố tôi trả lời.

Cả hai đều mỉm cười đến mang tai. Thật đáng sợ. Tôi quyết định đi lên lầu nói chuyện với em gái. Khi tôi bước vào phòng em ấy, em ấy đang nằm trên giường, nhìn lên trần nhà.

"Em có nhận thấy điều gì lạ về mẹ và bố không?" Em ấy mỉm cười với tôi và nói : "Không không, anh Timmy. Bố mẹ không có gì lạ, họ đều đúng."

Máu tôi đột nhiên chảy lạnh.

Tôi tên là Tommy.

Không nói thêm lời nào, tôi lùi ra khỏi phòng. Em ấy vẫn mỉm cười với tôi khi tôi đóng cửa. Tôi không biết phải làm gì. Tôi không thể rũ bỏ sự nghi ngờ lén lút rằng có điều gì đó không ổn với cả gia đình tôi. Tôi đi vào phòng ngủ của tôi và cố gắng suy nghĩ.

Tôi nghe tiếng mẹ tôi đi lên cầu thang. Bà đi vào phòng ngủ và đóng cửa lại. Tôi quyết định theo dõi bà ấy, vì vậy tôi đi vào hành lang và lén nhìn qua lỗ khóa của bà ấy. Những gì tôi thấy làm tôi sợ hãi.

Mẹ tôi đang thay quần áo. Bà ấy đang đứng quay lưng về phía tôi và tôi ngay lập tức nhận thấy một điều rất sốc. Làn da bà rất nhợt nhạt và có một khóa kéo chạy dọc sống lưng. Dù bà ấy là ai, bà ấy không phải là mẹ tôi.

Đó là khi sự hoảng loạn bắt đầu. Tôi chạy xuống cầu thang và ra cửa trước. Khi tôi đang lao xuống đường, tôi nhìn lại và thấy cha tôi ở cửa trước. Ông ta bò bằng 2 chân và 2 tay, gầm gừ như một con vật hú và đuổi theo tôi, như một con quỷ hung dữ.

Kể từ đó tôi đã chạy trốn. Tất cả những gì tôi có thể làm là tiếp tục chạy thật xa khỏi căn nhà đó. Bây giờ tôi biết sự thật của họ, họ sẽ không để cho tôi sống. Tôi tiếp tục di chuyển từ nơi này sang nơi khác, cầu xin trên đường phố để được sự giúp đỡ và tin tưởng.

Tôi đã cố gắng đến đồn cảnh sát, nhưng họ không tin tôi. Họ nói tôi là một kẻ tâm thần và cố gắng đưa tôi về với bố mẹ tôi. Tôi chỉ biết chạy trốn. Tôi đã cố gắng đi đến các phương tiện truyền thông, nhưng mọi phóng viên tôi nói chuyện chỉ cười vào mặt tôi.

Tôi mệt mỏi vì phải chạy. Tôi khá chắc chắn rằng họ đã giết gia đình thực sự của tôi. Lý do duy nhất của tôi để sống bây giờ là để trả thù.

---------------------------------
- Kết này thật sự rất khó hiểu, mình đọc cũng thấy không biết nó tiếp tục hay không. Có thể đây là một cái kết mở chăng? Mình thấy truyện này rất giống bộ phim kinh dị nổi tiếng Us, cũng có thể chỉ hơi giống thôi. Có thể nhân vật Tommy sẽ tiếp tục hành trình tìm kiếm những kẻ giả mạo gia đình mình?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro