ký túc xá ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những chuyện không đọc sau 12h đêm...
-------------
Xin chào mọi người, mình bắt đầu làm sinh viên từ 2011, ở hết năm nhất tại khu nữ A5 của KTX ĐH quốc gia HCM. 1 năm ở làng ĐH có cực nhiều kỉ niệm với mình và ko thể bỏ qua những dấu ấn kì quái trong khu này. Mình xin kể dăm ba câu chuyện mà mình đã kinh qua để góp “sợ” cho mọi người...
--------------
1. Chiếc nón lá treo lơ lửng mép giường và tiếng nói thì thầm

Thời điểm này mình mới vào được vài tháng, ko biết tí gì chuyện ma quỷ mê tín vớ vẩn tại đây đâu. Tâm thế rất thoải mái, phòng 6-8 người ở cũng rất vui. Bình thường mình ngủ cũng sâu giấc, hiếm khi tỉnh nữa đêm nhưng hôm ấy khoảng 2h sáng, mình tự dưng giật mình và mở mắt (ko biết vì sao). Bất giác nhìn lên trên mép giường phía trên (KTX kê giường tầng, mình năm giường dưới, giường trên chưa ai vào) thì thấy 1 chiếc nón đi biển treo lơ lửng sát mép. Mình tưởng là mơ màng nhưng mình nhìn dc rất kỹ chiếc nón, màu trắng, được đan bằng lá dừa, tua rua. Lúc đó mình chỉ nghĩ, chiếc nón này nhớ trong phòng ko ai có, và sao lại treo ở tư thế này, và còn được nhấc lên nhấc xuống nhẹ, cứ như ai đang cầm từ phía trên. Mép giường bên ngoài ko ai đóng đinh mà treo đồ cả. Mình nhắm tịt mắt, chân cứng đờ, lạnh ngắt và tầm 2′ sau hé mắt ra thì chiếc nón biến mất.

Oimeoi… không hiểu luôn. Bây giờ mình đã 25 tuổi rồi mà vẫn còn nhớ hình ảnh chiếc nón ấy treo kiểu éo le giữa đêm khuya.

Hôm ấy mình học tiết sáng, 11h30 là về KTX ăn xong ngủ. Cả phòng có 1 mình thôi, mọi người đi học hoặc về nhà hết trơn. Minh đang ngủ thì nghe loáng thoáng có tiếng nói chuyện ở giường trên, nội dung nghe được là “M về quê à” “Ừ, tao về nhà” , “Thế bao giờ m lên”, “T chưa biết”. Mẹ ơi, phòng 100% ko có ai ngoài mình, vậy thì tiếng nói chuyện qua lại kia ở đâu ra?
--------------
2. Tiếng gõ bàn phím và giường rung lắc

Có 1 khoảng thời gian mình luôn nghe thấy tiếng bàn phím gõ liên tục từ lúc 11h đêm trở đi. Lúc đầu mình chỉ nghĩ là do mấy chị em thức khuya chat chít or làm bài tập gì đó. Nhưng mọi sự không đơn giản khi mình xác nhận 1 hôm cả 6 đứa đã tắt hết đèn và máy tính tối om đi ngủ hết. Tiếng gõ phím vẫn rào rạo, rõ mồn một bên tai. Mình suy nghĩ có khi nào là phòng bên, nhưng thấy hầu như không có khả năng đó. A5 và A6 là 2 khu xây lâu đời nhất KTX, phòng rộng và kín theo kiến trúc Singapore, cách âm lại tốt. Ko có chuyện gõ phím từ phòng bên kia và bên này nghe rõ như vậy. Sáng ra hỏi mấy đứa cùng phòng tụi nó bảo thỉnh thoảng vẫn nghe, nhưng nhắm mắt cho qua. Mà tiếng gõ ấy kì lạ ở chỗ là không cho mình cảm giác là xuất phát từ phía trên hay bên nào cả, mà nó cứ lơ lửng ở lỗ tai.

Phòng mình tổng cộng có 4 giường tầng, trong đó có 2 giường trên của 2 con bé yếu bóng vía nhất liên tục report là bị rung lắc lúc nửa đêm. Chúng nó bảo rung như động đất, như kiểu ai đó bám vào cột giường mà cố ý lắc lấy lắc để. Mình bảo có khi do đứa giường dưới trở mình nên mới rung, chúng nó liền bảo ko phải, trở mình rung kiểu khác, đây là rung đều liên tục, không ai trở mình mà rung vậy cả. Mình cũng ko quan tâm lắm, do mình nằm giường dưới, ko bị hiện tượng này. 1 tối con bé học Nhân văn (KTX là có 5 trường thành viên của ĐH quốc gia ở chung luôn) bảo mình lên ngủ cùng nó, nó sợ khó ngủ vì giường rung. Mình đồng ý lên ngủ với nó, lúc khoảng chắc gần 12h đêm đang thiu thiu thì… cha mạ ơi, cái giường nó rung thật các bác ạ. Rung bần bật như kiểu gắn máy mát xa vào ấy. Mình toát mồ hôi chân, nhưng douma tức quá vẫn ngó xuống giường dưới xem sao thì con nhỏ Bách khoa giường dưới vẫn đang ngủ. Lúc này mình quay sang lay con nằm cạnh “Loan…Loan… mày có thấy cái giường nó rung ko?” Nó ko bảo j nên mình đành nằm xuống ngủ tiếp. Sáng dậy hỏi nó thì nó bảo nghe thấy mình gọi nhưng nhắm tịt mắt và ko dám trả lời, mấy tối rồi nó đều rung như vậy.
--------------

(Nguồn : Truyện Ma Nửa Đêm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro