CĂN NHÀ MA ÁM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiếc đồng hồ phát ra tiếng kêu tít tắc trong căn phòng nhỏ. Ánh đèn mờ ảo, phản chiếu lên khuôn mặt bí hiểm của một người đàn ông. Trong căn phòng tối tăm, anh ta ngồi một mình, hai đầu gối khép chặt, miệng đang lẩm bẩm điều gì đó, cùng với ánh sáng từ một ngọn đèn dầu le lói duy nhất trên bàn...

Căn nhà cũ kỹ này, nơi mà thời gian dường như đã dừng lại, cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Rừng cây rậm rạp bao quanh như muốn nuốt chửng mọi thứ vào hố sâu. Trong suốt nhiều tháng qua, Thomas đã nghe hàng nghìn câu chuyện kỳ quái về căn nhà này. Người dân địa phương cứ nhắc đến nó như một nơi đầy ám ảnh, nơi mà những âm thanh bí ẩn và bóng ma thường xuyên xuất hiện vào ban đêm.

Mặc dù được mọi người cảnh báo, Thomas vẫn quyết tâm tiến vào căn nhà bỏ hoang để tìm kiếm bằng chứng gì đó, một dấu vết giải mã được những bí ẩn của nó. Cầm chiếc đèn pin trên tay, anh đi từng bước vào căn nhà, cảm giác hồi hộp như lan tỏa vào không khí thông qua từng hơi thở. Mùi cũ kỹ và bụi bặm làm cho không gian càng trở nên u ám hơn.

Sau khi cánh cửa mở ra, anh tiến vào căn phòng chính, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn pin chỉ soi được một vùng nhỏ trước mặt. Thomas hít một hơi thật sâu trước khi bắt đầu cuộc hành trình khám phá của mình. Thời gian trôi qua chậm rãi trong căn nhà hoang vắng. Tiếng động nhỏ nhẹ từ những bóng ma tưởng chừng chỉ là ảo giác, nhưng đủ để làm cho nhịp tim của Thomas tăng cao.

Đột nhiên, một cơn lạnh lẽo từ tận sâu trong tầng hầm xộc lên, làm cho Thomas cảm thấy như bị đóng băng tại chỗ. Anh chầm chậm quay lại nhìn, nhưng chẳng thấy gì ngoài một khoảng không mênh mông vô tận.

Khi Thomas quyết định quay lại, một cảm giác lạ lẫm vụt qua anh. Nhưng lần này, nó không phải sự lạnh lẽo, mà là sự sợ hãi, sự sợ hãi đến từ sâu trong tâm hồn của anh. Anh cảm thấy mình đang bị mắc kẹt trong một vòng lẩn quẩn của không gian và thời gian, nơi mọi thứ đều không có ý nghĩa và đầy rẫy sự kinh hoàng.

Anh chợt nghe thấy tiếng bước chân xa xa phía trên gác mái. Mỗi bước đi ngày càng rõ ràng và đều nhau hơn. Thomas nhấm nháp một lần nữa, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự hoảng sợ đã tràn ngập cả linh hồn anh. Anh bắt đầu đi theo hướng âm thanh phát ra, những bức tranh treo tường dường như đang nhìn chằm chằm vào anh.

Tiếng bước chân tiếp tục vang lên, ngày càng gần và gần hơn nữa. Thomas cảm thấy mình đang bước vào nơi nguy hiểm nhất trong căn nhà, nơi mà bóng tối và linh hồn ma quỷ hợp lại mang đến sự chết chóc. Khi Thomas bất chợt quay đầu, một hình bóng đen kịt bất ngờ hiện ra trước mắt anh. Một cảm giác kinh hoàn tột độ khi anh nhận ra rằng hình bóng đó không phải là của con người, trông nó thật gớm ghiếc và kinh tởm. Chiếc đèn pin trên tay anh rơi xuống...

Nó là một thế lực hắc ám, một thứ gì đó không thuộc về thế giới này. Vào lúc đó, anh nhận ra rằng mình đã xâm phạm vào lãnh địa của các thế lực siêu nhiên mà anh không hiểu biết hay kiểm soát được. Thomas cố gắng chạy trốn, nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích. Bóng tối bủa vây làm cho anh không thể nhìn thấy hay cảm nhận được điều gì nữa.

Cuối cùng, Thomas biến mất, trở thành một phần của căn nhà ma ám này, chìm sâu vào màn đêm không lối thoát. Căn nhà vẫn tiếp tục tồn tại, cùng với bí mật không có lời giải của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro