Nợ mối tình đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm lớp 12, tôi thầm thích một cô bạn lớp kế bên, cô ấy là cô gái đầu tiên tôi thích, cũng được coi là mối tình đầu của tôi.

Thích thầm người ta nửa năm, tôi quyết định thổ lộ tình cảm, viết một bức thư tình dài ba trang, gấp thành hình trái tim (hồi ấy trò này rất thịnh hành). Sau đó tôi nhờ người gửi cho cô ấy trong giờ tự học buổi tối. Kết quả là ngày hôm sau, bức thư tình tôi viết được gửi trả lại tôi, nguyên vẹn. Cả lớp đều biết tôi bị cô ấy từ chối. Lúc đó tôi rất buồn, cũng rất tổn thương. Lần đầu tiên tỏ tình với người ta đã bị từ chối, thế là hạ quyết tâm học tập cho tốt với suy nghĩ đợi đến khi lên Đại học sẽ gặp được nhiều bạn nữ khác hơn. Bức thư tình kia như một lời nhắc nhở luôn được tôi đặt trong cặp táp dùng để giữ đề.

Sau đó khoảng hơn một tháng trôi qua, tôi nghe các bạn lớp bên nói cô gái tôi thích thất tình, nghe đâu là bị bạn trai đá. Tôi thầm nghĩ, chẳng trách cô ấy lại từ chối mình, hóa ra là vì cô ấy đã có bạn trai. Sau đó chuyện này dần bị tôi cho vào dĩ vãng.

Chúng tôi đều thi đỗ Đại học, bản thân tôi cũng có vài lần yêu đương, nhưng trong lòng tôi vẫn luôn có hình bóng cô ấy.

Sau khi ra trường đi làm, rời khỏi quê hương, lúc dọn đồ đạc để lại ở quê, tôi tìm thấy bức thư tình của năm đó. Máu huyết dâng trào, tôi quyết định mở nó ra để hồi tưởng lại mối tình đầu không thành của mình. Lúc mở đến trang cuối cùng, tôi bỗng phát hiện ra một dòng chữ rất nắn nót: “Đồ ngốc, tớ cũng thích cậu, cậu giữ thư hộ tớ trước nhé, đừng làm mất đấy. Bố mẹ tớ canh rất kỹ, không thể để cho họ biết được *icon trái tim*”
8 năm sau tôi mới phát hiện ra, mình đã bỏ lỡ 8 năm trời, tôi đã trở thành chàng trai phụ cô ấy vào 8 năm trước.

Sau cùng tôi cũng nghe ngóng được một ít tin tức về cô ấy, cô ấy đã gả cho người ta, cũng đã làm mẹ.

Còn tôi, vẫn nợ mối tình đầu của mình một bức thư tình được gấp thành trái tim...






Nguồn/Tác giả: Weibo Việt Nam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro