4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Đời người quả thật rất ngắn ngủi, có những người chúng ta chỉ mới gặp họ đôi lần, vậy mà nhắm mắt họ đã không còn trên cõi đời này nữa, muốn lưu luyến, muốn hẹn gặp lại, cũng đã chẳng còn cơ hội.
Vậy nên, những gì quý giá, chúng ta phải biết dùng chân tâm mà trân trọng, dù lời tạm biệt, rất đau lòng, nhưng khi đã hết lòng trân trọng, có lỡ mất đi, cũng sẽ không cần cảm thấy dày vò, nuối tiếc.

2. "Lạc quan lên em, giữ cho lòng yên ả. Chỉ cần sống bình thản là có thể vượt qua tất thảy sóng gió, chỉ cần đứng dậy mỉm cười là có thể bước qua được những cú quăng quật của cuộc đời. Thái độ sống thật ra là điều quan trọng nhất, khi em mỉm cười hạnh phúc, chẳng ai có thể điều chỉnh cho nó biến thành khổ đau. "

3. Đừng đợi đến lúc mất nhau rồi ngậm ngùi tiếc nuối
Về những điều chưa kịp nói cùng nhau
Đừng đợi đến lúc trái tim không còn đập và lòng không còn biết đau
Rồi mới nhớ rằng ta vẫn còn nợ nhau một lời xin lỗi
Đã thương nhau thì đừng gian dối
Bởi có những nỗi buồn
Tuy chẳng nói
Mà đau...

4. Một điều gì đó rất khó diễn tả chạy dọc sống lưng tôi. Nhìn họ hôn lên má nhau mà lòng tôi như một thung lũng sâu bị ai ném hàng trăm viên đá cuội xuống.
Cô ấy có người yêu mới.
Điều ấy thì chẳng có gì sai trái, điều đó thì chẳng có gì khác lạ. Vậy mà, người ra đi năm xưa là tôi lại đứng giữa ngã tư đường đau nhói một thứ tình cảm vô duyên cùng cực.
Chắc phải có ai trải qua thứ cảm giác này rồi mới có thể hiểu những gì tôi đang nói, mọi thứ cứ lộn xộn và rối tung dù có cố gắng vờ sắp xếp gọn gàng.
Tự nhiên lại đau.
Tự nhiên lại ghen.
Đừng trách tôi tham lam. Chẳng phải tôi muốn kéo cô ấy về thêm lần nữa đâu, chỉ là cái cảm giác người yêu cũ có người yêu mới nó lạ lắm... thực sự là rất lạ.
IRIS CAO

6. "Có những nỗi buồn bởi lẽ không biết bắt nguồn từ đâu nên cũng chẳng biết khi nào mới kết thúc. Chúng ta chẳng thể làm gì với chúng ngooài việc mỉm cười cho qua. Nhưng rồi cũng chẳng sao cả. Cuộc đời mà, ai chẳng phải có vài nỗi buồn."

7. "Tôi là kiểu người không bao giờ đặt ai đó vào vị trí quan trọng trong cuộc sống của mình hoặc nếu có cũng sẽ giả vờ như là không. Tôi không cố chủ động trong bất cứ một mối quan hệ nào. Mọi người có thể tìm đến tôi lúc buồn, và khi họ ổn họ sẽ rời đi mà chẳng hề bận tâm đến cảm xúc của tôi. Vậy nên, tôi đặt khoảng cách với tất cả những ai xung quanh mình.Có thể mọi người sẽ cho rằng tôi khô khan, cứng nhắc, nhưng không ai hiểu rằng cái cảm giác nhìn những người đã từng thân thiết trong một đoạn nào đó trong đời mình ra đi thực ra vô cùng trống trải. Tôi chỉ là, sau rất nhiều lần như vậy cũng đã học được cách bảo vệ bản thân khỏi những tổn thương không đáng có khi mà chỉ có bản thân mình tự xem trọng những người không có ý định xem trọng mình mà thôi.

8. "Cuộc đời của một con người, gặp gỡ rất nhiều những con người khác; có những người ở lại, có những người ra đi, cũng có những người bản thân lựa chọn rời xa. Ai bước vào cuộc đời mình, ai đi ra khỏi cuộc đời mình, đôi khi là một bất ngờ, đôi khi nằm ngoài tầm kiểm soát của chính bản thân.
Thời gian trôi và lòng người thay đổi, có những người ra đi để lại cho mình sự thảng thốt, sự mất mát và vết thương lòng. Có những thứ ngỡ thuộc về bản thân, có những người đã từng ngỡ rằng sẽ bên mình suốt kiếp, rồi một ngày nào đó cũng ra đi không một lời báo trước, khiến ta đau khổ và khó chấp nhận.
Có những người chúng ta lựa chọn rời bỏ, cũng có những người lựa chọn rời bỏ ta. Bởi vì đôi khi những thứ là của mình chưa chắc đã khiến mình hạnh phúc, và cũng vì đôi khi có những thứ níu kéo chỉ khiến cho chúng ta thêm đau khổ, vì vậy mà chúng ta lựa chọn rời đi. Và cũng có những người lựa chọn rời xa ta, vì lý do tương tự.
Cuộc sống không phải là một đường thẳng mà chúng ta có thể vẽ trên giấy, cũng không phải chúng ta có thể lập một kế hoạch đời mình rồi cho rằng mọi thứ sẽ đi theo những gì mà bản thân mình đã vạch ra. Ở một thời điểm nào đó có thể chúng ta tin rằng chỉ cần mình sống tốt thì cuộc đời sẽ mỉm cười với mình. Nhưng thực tế thì nào phải vậy? Cuộc đời không công bằng, vì thế chúng ta mới có đường tắt và đường vòng...
Cho dù là người đến, hay là người đi, thì cũng lưu lại trong chúng ta những kỷ niệm. Đôi khi là hạnh phúc, đôi khi là đau khổ, nhưng chúng vẫn ở đó, nhắc nhở chúng ta cả một đời về những người đã quen trong cuộc đời."
{Người Bước Đến Và Người Ra Đi}

9. Em chợt nhận ra, sự bội phản của anh ngày đó, không phải vì khoảng cách của mình quá xa, mà vì chúng ta không còn đủ gần để yêu chiều nhau như những mối quan hệ khác.
Thật ra thì những dạng đàn ông đó, chẳng ai tệ bạc cả, chỉ là họ chưa đủ trưởng thành để dung dị và yêu chiều duy nhất một người bên cạnh mình thôi.
Những ngày sau, gặp lại anh, dù đau, nhưng em hứa sẽ lặng yên, không chào, không nói. Vì khi một người đã bước ra khỏi đời em bằng những bão giông rồi, thì dù chạm mặt, vẫn chỉ còn là một người dưng thôi.

Phiền não trong tình yêu, suy cho cùng cũng chỉ bởi vì trong lòng chúng ta đã có sẵn một đáp án. Mà chẳng qua, đó chỉ là đáp án mà ta không muốn đối diện, cũng thật sự rất khó đối diện.

Thế nên, như một quy luật tự nhiên, chuyện tình cảm, vốn dĩ chúng ta chẳng cần lời khuyên từ ai cả. Điều đó cũng giống như trưởng thành rồi sẽ không khóc òa lên mỗi khi đi tiêm phòng, cũng chẳng phiền hà nếu biết rằng duyên nợ chẳng thể tiếp tục đi xa.

Trong đời người, ai rời xa ai rồi cũng có thể sống được. Đi mãi rồi cũng mỏi, mỏi rồi cũng sẽ ngã, ngã rồi vẫn có thể đứng lên. Hạnh phúc thực sự không cần phải cố gắng tạo dựng không khí, không cần phải nói những lời đẹp lòng nhau, cũng không cần nhiều lời níu kéo, bởi nếu ta đã hạnh phúc, thì chẳng cần khán giả đứng xem, cũng chẳng cần bất kì kẻ tò mò nào nhìn thấy.

10. Có những đoạn tình cảm, rõ ràng vẫn luôn lưu lại trong trái tim, thế nhưng thực tế lại phải nói lời chia tay. Không thể quên được chính là hồi ức, thế nhưng cuộc sống này vẫn sẽ phải tiếp diễn. Những gì đã bỏ lỡ thì hãy coi như chỉ là chuyện qua đường mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro