Chiến Bắc Dã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

****

1. "Nếu như con người chết đi thực sự có để lại thứ gì, thì có lẽ đó là một chút thương nhớ, một chút hồi ức, và rất nhiều nỗi đau. Nhưng mà bọn họ không muốn nhìn thấy những thứ đó, càng không muốn khiến người khác đau lòng.”

2. “Sống đâu có dễ dàng, người cũng mất rồi, sao phải dùng nước mắt của người còn sống để vây hãm bọn họ chứ?”

3. " Cho dù có bao khó khăn, ta vẫn sẽ tiếp tục đi tiếp. Trên người ta chảy dòng máu của chiến thị, thì đã có sứ mệnh định sẵn. "

4.“Phù Dao, bảo vệ thân mình! Nàng càng mạnh, người khác mới không phải chết!”

5. “Nàng đã bao giờ “hào phóng” cho ta thời gian của nàng chưa? Ta chỉ hơi không để ý, nàng liền chạy mất. Tìm nàng như mò kim dưới đáy bể, khó khăn lắm mới mò được mà còn bị kim đâm vào tay.”

“Bị kim đâm còn không chịu buông tay?”

“Ta không buông!” Chiến Bắc Dã nói dứt khoát như đinh đóng cột:“Đừng nói là kim, dù có là đao ta cũng không buông đâu. Nếu đã ở bên nàng, ta sẽ bảo vệ nàng. Mạng của nàng không chỉ là của nàng mà còn là của ta nữa.”

6. “Mạnh Phù Dao, nếu có kiếp sau, xin nàng hãy làm một cô gái bình thường. Ta trồng ruộng, nàng dệt tơ, ta chặt cũi, nàng nấu cơm, làm một người vợ bình thường ở nơi sơn dã, hưởng niềm hạnh phúc đơn giản và bình dị, nhé!”

“Và đương nhiên, phu quân nàng, nhất định phải là ta…”

7. “Từ lúc sống tới khi chết, kiếm của ta luôn ở bên cạnh ta. Cho nên, khi ta giao kiếm cho nàng, thì mạng của ta cũng do nàng định đoạt. Nàng không được bỏ xuống.”

8. “Phù Dao, ta chỉ muốn…nhìn dáng vẻ nàng đau lòng vì ta thêm chút nữa.”

9. "Phù Dao!
Ta nguyện ý dùng cả cuộc đời mình để cùng nàng già đi."

10."Phù Dao… Tại sao lại nói ra câu đó? Nàng chưa từng nợ hắn điều gì. Điều mà Chiến Bắc Dã hắn thật sự sợ, không phải là không có được nàng… Mà hắn chỉ sợ nàng không hạnh phúc, không vui vẻ, không được phúc thọ dài lâu."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro