Phù sinh mộng tam sinh ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta luôn luôn chờ nàng, luôn luôn tìm nàng, nàng có từng nhìn đến ta? Mỗi lần nàng đều quên mất ta, mỗi lần nàng đều hận ta, nàng có thể tha thứ cho hết thảy mọi người trong thiên hạ, lại chỉ không thể tha thứ cho ta? Nàng rõ ràng đã nhớ lại, rõ ràng đã biết, nhưng nàng vì muốn tổn thương ta hay muốn làm bộ như không nhớ được lúc ta tổn thương nàng? Diệp Tiếu, rốt cuộc là vì sao?"



"Nàng thật sự muốn rời bỏ ta, nàng thật sự muốn quên ta? Nàng cho rằng thời gian trôi qua sẽ xóa nhòa hết thảy? Ta sẽ trói nàng lại bên cạnh, mỗi ngày đều ở bên nhau, nàng nói xem nếu như vậy, nàng có thể quên ta không?"


"Ta sẽ làm cho nàng nhớ rõ ta, vĩnh viễn nhớ rõ ta. Hận ta cũng được, oán ta cũng được, nàng đều phải nhớ ta..."

"Nếu chàng không thể thích ta thì sao?"
"Vậy, đó sẽ là a tì địa ngục vĩnh viễn đọa đày, vạn kiếp bất phục."


Hắn nói:
"Tiếu Tiếu, tình yêu trên đời này, vốn ngươi nhìn không rõ nhưng cũng đừng quyết tuyệt, đến lúc hối hận đã không kịp. Ta từng oán nàng, hận nàng, lòng đầy chấp niệm, ta chỉ nghĩ cho ta. Cho đến khi ta biết nàng sẽ chẳng trở lại nữa, ta mới hiểu, chấp niệm, kỳ thật bất quá là do mình sợ sẽ quên nàng. Ta muốn ở bên nàng thêm nữa, được bao lâu hay bấy lâu. Nhưng lúc ấy ta không nhìn rõ lòng mình, sau...lại chẳng dám nhìn rõ nữa."  


"Ta muốn làm bạn với chàng, vĩnh viễn, ngắm nhìn vạn trượng hồng trần."

"Chàng đã cho ta hạnh phúc thật sự." 

"Chàng thay ta vẽ hoa đăng, thay ta khắc tên lên đá Tam Sinh, thay ta xuất sinh nhập tử, thay ta trồng một đảo hoa lan... 

Chàng nói ta tha thứ cho tất cả mọi người nhưng lại không tha thứ cho chàng. 

Là vì tất cả mọi người chưa từng thật sự yêu thương ta đến tuyệt địa. 

Chỉ có chàng, chỉ có chàng.  Chính vì chàng đã cho ta những điều quá mức tốt đẹp, quá mức hạnh phúc, nên lúc ta bị tổn thương mới có thể tuyệt vọng thống khổ đến nhường ấy. 

Vẫn biết leo càng cao té ngã càng đau. Vẫn biết yêu càng đậm, hận càng sâu. "

"Chuyện trên đời này luôn kì lạ như vậy, nhìn thì nghĩ là thật , nhưng đó lại luôn là chuyện không chân thật nhất."

" người với người phải năng nói chuyện. Có lúc, đừng chỉ nhìn nhận vấn đề ở góc độ và lập trường của mình , cũng phải nghĩ cho người khác nữa"

" Quân Hoa, cuộc đời này ta không còn sở cầu gì nơi chàng, chỉ nguyện chàng cả đời có thể bình an vui vẻ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#quotes