Là một người đồng tính, bạn có ngưỡng mộ tình yêu nam nữ không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(zhihu) Là một người đồng tính, bạn có ngưỡng mộ tình yêu nam nữ không?
_______________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam/
Dịch bởi: Đậu Đậu
(+870) Ngưỡng mộ, thật sự là vậy.
Tôi năm nay vẫn còn là một học sinh trung học phổ thông, trong mắt gia đình họ hàng tôi là một đứa trẻ ngoan.
Mọi người đều cho rằng vẻ ngoài của tôi khá ổn, thành tích học tập không tồi, nhân duyên cũng ổn, tính cách lại tốt, sau này có thể đậu vào một trường đại học tốt, tìm được một công việc ổn đình rồi gả cho một người đàn ông điền đạm bình thường.
Nhưng mà tôi không dám nói cho họ biết rằng tôi không thích con trai. Tôi thích con gái, thậm chí tôi cũng đã có bạn gái rồi.
Tôi từng thăm dò cách nhìn của mẹ tôi về đồng tính, mẹ tôi đanh mặt lại, rất nghiêm túc mà nói với tôi rằng: “Các con bây giờ vẫn còn nhỏ, sao hiểu rõ được những chuyện này, những người đồng tính tâm lý không được bình thường.”
Lúc đó, tôi gượng gạo mà hỏi mẹ rằng: “Ngộ nhỡ con đồng tính thì sao?”
Mẹ nhìn tôi một cách lười nhác rồi trả lời rằng: “Vậy thì đem mày vô bệnh viện tâm thần.”
Sau đó còn cẩn thận hỏi lại tôi : “Giới tính của con bình thường chứ?”
Tôi ngượng ngập, đáp: “Con bình thường.”
Đêm đó, tôi không tài nào ngủ được, mắt cứ đăm đăm dán trên trần nhà.
Tôi làm sao dám nói với mẹ tôi thích con gái?
Làm sao dám nói với mẹ rằng tôi thực sự thích Thương Thương (tên bạn gái của chủ cmt)?
Tôi làm sao dám nói rằng đồng tính không phải là bệnh?
Tôi không dám, thực sự không dám nói.
Tôi thực sự ngưỡng mộ các bạn nữ trong lớp suốt ngày kêu gào muốn tìm bạn trai soái ca, tôi ngưỡng mộ với những cô gái có thể thoải mái hét lên với những cô gái khác, tôi ngưỡng mộ những cô gái không cần phải giả vờ “bình thường” khi đứng trước ba mẹ mình.
Tôi hiểu rõ hậu quả nếu tôi nói với ba mẹ về chuyện này nên tôi đã không làm.
Tôi bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai. Tôi và Thương Thương cùng thi vào một trường đại học tốt, xuất ngoại, tìm một công việc có thể nuôi sống bản thân, tìm một cơ hội thích hợp để ra đi.
Có vài lần bản thân thôi thúc mình hãy nói với ba mẹ rằng : “Tôi thích con gái, tôi không bị bệnh thần kinh.” Nhưng mỗi lần muốn nói rồi lại thôi.
Tôi biết rằng con đường này rất khó đi nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Rất cảm ơn những ý kiến cũng như những lời động viên trong bình luận của các bạn.
Tôi hiểu rõ ba mẹ yêu thương tôi, vì thế bất luận như thế nào tôi cũng không thể giống một số người “từ bỏ” ba mẹ mình.
Những nỗ lực của tôi hiện tại đều vì cuộc sống tốt đẹp của tôi và người tôi thích trong tương lai, đồng thời tôi cũng sẽ cố gắng làm tròn bổn phận con cái của mình.
Trong phần bình luận cũng có người hỏi rằng tôi nhỏ như vậy làm sao biết mình là người đồng tính. Thực sự lúc đầu tôi cũng rất hoảng sợ, thậm chí có những sự hoài nghi về bản thân mình, tôi thử lơ là bản thân nhưng không có tác dụng gì. Sau đó, mới từ từ nghĩ thông, từ nhỏ tôi đã không có hứng thú với tụi con trai, ngược lại càng thích những cô gái xinh đẹp, dịu dàng. Đây đại khái là do trời sinh.
Nói thật lòng, tôi cho rằng tôi thích con gái là vì tôi nhận định được rằng mình thích Thương Thương. Khi mà tôi thích Thương Thương cũng giống như tình yêu nam nữ đầu đời của các bạn vậy, đều là rung động, vậy tại sao lại có sự khác biệt chứ?
Tôi cho rằng, “yêu” là một từ rất kỳ diệu, hiện tại tôi chưa có tư cách nói với Thương Thương câu “tớ yêu cậu”, vì thế tôi luôn nói với cô ấy rằng “tớ thích cậu” .
Tôi sẽ cố gắng học tập, tìm ra con đường thuộc về bản thân, tìm thấy được cách giải quyết vấn đề này. Tất cả rồi sẽ tốt lên thôi, cuộc sống không phải luôn tràn đầy hy vọng sao?
Một lần nữa tôi xin cảm ơn những lời động viên của các bạn, chúc các bạn luôn luôn vui vẻ, mọi chuyện đều được toại ý.
2017.07.18
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/62350715/answer/199746881

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt