Câu chuyện thứ nhất : Cơn mưa đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  
- Mẹ...mẹ ơi, chơi với con, chơi với con đi...

Một cô bé 7 tuổi, khuôn mặt đầy hồn nhiên và vô tư, đang làm nũng dưới chân mẹ cô bé. Mẹ cô đang vội, lấy nhanh chiếc áo khoác, xỏ đôi giày, quay qua nhìn cô bé, xoa đầu :

- Thu Nguyệt, con đi chơi đồ chơi đi, để mẹ đi làm.

Cô bé dường như sắp rớt nước mắt :

- Không, không, mẹ mau chơi với con đi...

Mẹ cô mở cánh cửa, lao ra phía chiếc xe hơi đen sang trọng, xe đi rất xa, Thu Nguyệt đứng một mình. Trong sự tuyệt vọng đang xâm chiếm dần tâm trí, cô bé bỗng nảy ra một ý hay, nhanh đóng cửa nhà, cô chạy vội vào phòng đọc sách, vừa chạy vừa hét lên :

- Ba...ba, chơi với con, chơi với con đi !

Từ trong phòng đọc sách, dáng người cao to ấy bước ra, trừng mắt nhìn cô bé :

- Im lặng đi.

Cái ánh mắt ấy vẫn luôn đáng sợ như bao lần, lần nào cũng khiến cô bé im thin thít, chẳng dám nhìn ba mình nữa, cô bé vụt chạy vào phòng, đóng sầm cửa, ôm gấu bông mà khóc thút thít :

- Ba mẹ thật quá đáng mà !

Từng tiếng nấc cứ bật ra không ngừng, cứ vậy đến gần trưa, khi trời lộng gió, từng đợt hơi lạnh phả vào trong phòng từ khung cửa sổ nhỏ, cô bé khẽ run vì lạnh, không chần chừ, cô hất gấu bông qua một bên, các ngón tay chạm nhẹ khung cửa sổ, gió mát, bầu trời đen hẳn, hơi đất bốc lên. Và...cô bé mỉm cười, với suy nghĩ non nớt trong đầu, cô bé cười :

- Mình trốn đi chơi thôi.

Lách tách...từng giọt mưa chạm nhẹ vào làn da trắng ngần, lách tách...rồi rào rào...cơn mưa trút xuống xối xả, làm chệch hướng chiếc dù bé nhỏ của cô. Trong cơn mưa tầm tã, dưới đường phố không người, một cô bé nhỏ đang lướt ngang qua cánh đồng bạt ngàn màu xanh và hương thơm của cỏ non. Thêm một cô bé nữa xuất hiện, hai cô bé trở thành bạn, hai người bạn đi dưới cơn mưa.

#hayuki_nhungchiecduxoayvongkhitroimua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro