Tác phẩm "Vỡ" tác giả Tất Tùy ( Thảo ❤❤❤)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vỡ là tác phẩm ghi khá nhiều ấn tượng trong lòng nhiều đọc giả BJYX , câu truyện ngược đến nỗi tôi chưa dám đọc lại lần 2

Nội dung fic được dẫn dắt theo lối tự sự của 2 chính chủ , 1 số đoạn sẻ là giọng kể của con gái nuôi của TC cô gái hơn 18t Tiêu Ngọc .

TC sẻ kể cho chúng ta nghe về quá trình thầm yêu người anh trai nuôi VNB (fic này NB lớn hơn TC 1t và được ba mẹ TC nhận về nuôi từ lúc 8t sau khi ba mẹ NB qua đời) .

15t cậu đã nhận ra cậu thích anh bằng 1 thứ tình cảm ko bình thường .
Ngược lại anh đối với cậu cũng là 1 loại yêu thương lặng thầm ko dám nói.

Cảm giác tội lỗi khi tình yêu đi ngược với lẽ tự nhiên của nhân sinh làm 2 con người chỉ biết dành cho đối phương loại tình cảm nửa muốn nắm lấy nửa muốn rời xa

Đoạn thời gian ngọt ngào bên nhau chẳng đc bao lâu thì ba mẹ TC phát hiện sự việc , ba Tiêu vì quá tức giận đến độ đột ngột qua đời .

Cảm giác tội lỗi và hối hận bao trùm lấy tình yêu của họ , những tưởng tiến thêm 1 bước đã giữ đc nhau ai ngờ lùi 1 bước đẩy 2 người rời xa nhau hơn 20 năm .

Dù biết chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại ko đủ can đảm vượt qua luân thường đạo lí vượt qua công ơn dưỡng dục để bước thêm 1 bước giữ lấy người mình yêu .

Ko phải tình yêu ko đủ lớn hay trái tim ko đủ dũng cảm mà chỉ trách ông trời tại sao đã sinh ra VNB và TC là 2 nam nhân đem lòng yêu nhau lại còn để VNB chịu ơn dưỡng dục nhà họ Tiêu và ba Tiêu ra đi vì chuyện của họ , vết thương này quá lớn đâu thể nói mặc kệ là xem như ko hề xãy ra , 1 bước rời xa đưa chúng ta trở thành 2 đường thẳng song song , nhìn thấy nhau nhưng ko thể chạm vào nhau , còn dằn vặt nào hơn như thế ?đau khổ nào hơn thế ?

Sau hơn 20 năm VNB vẫn nói "ko một giây nào anh ngừng yêu người ấy" . 10 năm đã là quá dài với 1 nỗi cô đơn thế mà... hơn 20 năm vẫn âm thầm chịu đựng cô đơn, chịu đựng dày vò dằn vặt ,sống trong đau khổ bi ai chỉ vì

""trong tim VNB ko thể chứa thêm ai khác ngoài TC"

Vội vã giữ lấy nhau khi cận kề sinh li tử biệt, nỗi sợ hãi mất đi người trân quý nhất đời mình khiến họ lần này chẳng thể chờ đợi thêm đc nữa, họ trao nhau nhẫn cưới ngay trên giường bệnh của VNB .

😥😥😥 Lễ cưới của 2 người diễn ra đơn giản đến ko thể đơn giản hơn , chỉ có hoa có nhạc tự mình chuẩn bị , lại chẳng có người chứng giám , ko có quà mừng , ko có hồng bao , ko người chúc phúc , chỉ có họ...cùng tình yêu đã nuôi dưỡng từ thời thiếu niên đến tận ngày hôm ấy vẫn điên cuồng cùng dịu dàng dành cho nhau

""Muốn hôn lên trán anh một chữ nhớ
Muốn đặt lên tim anh một chữ tình
Nơi con tim hòa quyện
Là thời khắc mãi mãi ""

Hơn 20 năm dằn vặt bi ai đổi lại chút thời gian ngắn ngủi còn lại của kiếp nhân sinh , cùng nhau ngày ngày tháng tháng cùng nhau anh anh em em

""dù em có 40, 50, 60 tuổi hay là cụ ông râu tóc bạc phơ,thì trong anh em vẫn là như thế, em vẫn luôn là bóng dáng chàng thiếu niên đứng ngược nắng , nghiêng đầu kiêng nhẫn chờ anh ghom đủ can đảm, đi về phía em""

Cũng may ông trời còn cho chúng ta 20 năm bên nhau , 20 năm này để chúng ta sống cho nhau và vì nhau 1 khắc ko chia lìa
.............

Ngày TC chết , anh đã đặt xung quanh mộ em rất nhiều hoa , đóa hoa anh túc trên tay anh nở đỏ rực như bông hoa anh túc e xăm trên tay mình , anh tựa vào mộ em đôi mắt nhắm nghiền trút hơi thở cuối trong kiếp này bên người anh yêu thương trọn đời trọn kiếp , ko phải em thì ko là một ai khác .

Một fic vô cùng xuất sắc của tác giả viết ngược tâm mà tôi được đọc qua , sự chau chuốt từng câu từ , ko thừa ko thiếu , từng hình ảnh đều liền mạch liên kết để dẫn dắt cảm xúc đến cao trào nhất , tôi vô cùng vô cùng thích cách bạn ấy khai thác triệt để tâm trạng dằn vặt đau khổ của nhân vật , khiến người đọc cảm nhận như đang là nổi đau của chính mình . Rất cảm ơn tác giả vì đặt tâm huyết viết ra 1 fic hay như thế ❤❤❤ cảm ơn bạn

Link của Vỡ https://my.w.tt/FD9F2LvJqbb

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro