17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mệt quá anh ơi, cho em nghỉ chút, em chịu không nổi , anh chơi mạnh quá, tội nghiệp em. Thu nói với giọng tội nghiệp, như muốn khóc làm Vũ ngừng lại, ảnh đặt cô xuống giường, rút cu ra,con cu vẵn cương, dái chảy lòng thòng. Mạnh cười, giơ ngón tay ra hiệu số 1 làm ảnh cười tít, thở phì phà, ngồi xuống giường,con cu dài một đường giữa hai khe đùi. Mạnh không dám nhìn nữa, nó nhìn Thu, chị ta thở hổn hển, thả lỏng người, có lẽ đuối sức. Vũ nằm ngửa ra bên cạnh, con cu chỉa thẳng một đường, đám lông quyện mồ hôi áp sát một vùng bụng. Mạnh ngồi cạnh,lấy tay búng một cái, cứng thiệt, ảnh giật mình, cười xòa. Rồi bỗng lấy tay bóp mạnh cu nó một cái làm nó đau điếng
-Ui.
Ảnh cười hềnh hệch, còn Thu ngồi dậy, lò dò.
-Đi đâu vậy em.
-Em mệt quá anh ơi, cho em miếng nước.
Mạnh đi ra, lấy một ca nước, nước mưa trong lu mát rượi. Rót một ly, chị uống ực hết. Vũ cũng tu một hơi, người ảnh đổ mồ hôi, con cu đã xìu, dài dài, hai trứng dái lòng thòng, đung đưa theo bước chân ảnh.
-Em chơi không, anh nghỉ nha, thấy tội nghiệp em quá. Vũ vừa nói vừa bóp hai vú Thu, chị để yên.Chơi người ta muốn chết mà bây giờ mới thấy tội nghiệp.
-Vậy thôi, cô nghỉ đi,áo quần mặc vô rồi tôi đưa ra ngoài. Anh chưa ra mà.
-Mệt rồi, để cổ nghỉ,chơi một lát cổ xỉu , để khi khác.
-Hí hí, có khi khác nữa hả? Mạnh chọc, nó nhìn Vũ, người đàn ông này quá đáng yêu . Nó mà là Thu thì ảnh lên mây , chị này không biết hưởng, hay có lẽ đã quen bị dày vò nên chị ta không còn cảm xúc
-Cám ơn hai anh, em sẽ bù khi khác, hai anh thương em , hôm nay em mới ngủ với khách, nên không chiều được, có gì bỏ qua cho em.
Vũ cười, nằm ngữa ra giường, khoan khoái, nhìn Mạnh cười. Thu mặc đồ vô, Mạnh tròng cái quần, nó vẫn còn cương, Vũ nhìn, cười hệch hệch. Mạnh dắt Thu ra ngoài, lấy tiền bỏ vào túi chị ta: " Thưởng cho chị, khi nào có dịp tôi gọi ha, theo tôi" . Thu cầm tiền,mặt giãn ra.
-Sao nhiều vậy anh, em ngại quá.
-Có nhiêu đâu. Thôi đi.Chị tối tăm vầy khổ quá.
-Dạ, em phải làm kiếm tiền, má em cũng vậy, anh biết ai già già, giới thiệu cho bả, bả cũng đi nữa
-Hả.....ờ, có thì tui gọi.
-Lâu lâu em mới đi, hổm rài ở nhà. Làm nhiều tai tiếng , khổ lắm. Tuần sau em bán bánh tằm ngoài chợ xã, nếu anh có gọi thì thứ hai thứ ba, tối em mới làm, chỉ hai ngày đó thôi, em chỗ quán ông tư lù, ổng cho mẹ con em làm ở đó, không lấy tiền, phải kín đáo ổng mới chịu.
Mạnh đưa ra ghe xong, trở vào thấy anh Vũ mặc quần vào rồi.
-Đã quá Mạnh, lần đầu anh chơi gái đó, mà chơi hai người. Con nhỏ này đã thiệt, vú nó bóp mê mậy.Mà sao em không thích, cứ chọc anh suốt.
-Nhìn anh chơi đã hơn,anh chơi lực quá, làm nó mệt, hồi nãy nó xin lỗi, đi muốn không nổi, công nhậnanh có con cu mê thiệt.
-Cu em cũng đẹp vậy,cu này chơi gái thích hơn, cu anh bự , nó sợ. Vợ anh nó cũng không thích mậy?
-Có chồng cu bự, lại phong độ như anh là sướng thấy mồ, tại chỉ đoan trang thôi, anh giận chỉ làm gì, chỉ có mấy đứa làm gái mới chơi mạnh bạo.
-Ờ, mà anh thấy em lạ nha.
Lạ sao?
-Thì nhìn anh hoài, bộ anh lạ lắm hả?
-Thì em nói rồi, thấy anh chơi em tắt đài luôn, em mê anh mà, hi..
-Có gì đâu, đàn ông ai cũng vậy?
-Nhưng có người đẹp người xấu, người anh chắc khỏe, nhìn cặp giò, với cái mông anh là mê chết rồi, huống chi là con cu, hử. Mạnh dứ dứ tay vô hạ bộ ảnh, làm Vũ nheo mắt, ánh nhìn có vẻ khác.
-Vô ngủ anh, mệt chưa?
-Mồ hôi mồ kê không, chờ khô người rồi tắm cái đã. Có xà bông, anh gội đầu cái, tóc bệt hết rồi.
-Ngoài đó anh. Anh tắm trước đi, em dọn dẹp cái.
Vũ đi ra , Mạnh thu xếp giường chiếu ngay ngắn, nó ra nằm võng chờ Vũ, nó muốn ra tắm với ảnh lắm,nhưng hồi nãy nhìn ánh mắt là lạ của ảnh, no hơi chột dạ.
-Tắm đi.mát quá trời.Vũ hất mái tóc dài ra sau, cơ thể ảnh mướt rượt, hoang dại.Không hiểu sau đã ngắm đã đời rồi mà vẫn thu hút như thường.
Mạnh đi ra, xối nước cho đỡ bưt rứt, nó dịu lại, thư thái, rồi thở dài. Khổ thân thằng bê đê, cua trai bằng cách đem gái ra dụ chẳng hay ho gì, dễ mất bạn mất bè như chơi. Mạnh vào, thấy Vũ nằm nhìn nó cười:
-Ngủ chưa, anh chưa thấy buồn ngủ.
-Vậy nói chuyện chơi,em ở mình buồn quá, có anh vui thiệt. Chú thím sáu ra kho, trong đây nhà cửa trống trải.
-Ờ, nhưng anh thấy cũng hay, không bị gò bó. Anh ở trỏng tối ngày công việc,muốn đi đâu cũng vướng víu tay chân.Nhiều lúc thấy sao sao. Mà nè, anh nói chuyện này, có gì đừng giận anh.
-Chuyện gì mà giận, anh có làm gì đâu
-Tại anh nghĩ vậy, anh thấy em đáng thương.Giọng ảnh bỗng khác lạ, trầm xuống, anh nhìn như xuyên thấu tim gan Mạnh.
-Sao đáng thương? Em không hiểu.
-Em giấu ai, chứ không giấu anh được, em thích anh, đúng không, từ hôm đi Hà Tiên về là anh nghĩ vậy,rồi hồi nãy nữa, sao em phải làm vậy?
Mạnh trố mắt, nó chưng hửng vì ảnh nói đúng quá, nó thấy xấu hổ, nhưng thôi, ảnh biết rồi cũng không giấu làm gì.
-Em ..ờ, anh nói đúng rồi,em thích anh, tự nhiên là vậy, nhưng thấy anh nghiêm nghị, lại có gia đình nênem ngại, vả lại em muốn giữ tình anh em, nhưng khó nói quá, bản thân em thấy anh là mê rồi, muốn bình thường cũng không được. Anh ghét thì em chịu, chớ biết làm sao. Nhiều khi em thấy mình không còn sĩ diện. Nó run run, giọng hơi lạc đi, nhìn anh Vũ, chờ đợi thái độ của ảnh, có thể nó mất luôn mối quan hệ này.
--Biết mà, anh thấy em nói ra tốt hơn ,không phải rào đón bằng mấy cách đó. Nãy em vuốt anh mấy cái là anh chắc rồi.
Mạnh không nhìn thẳng ảnh,nó sợ bắt gặp cái nhìn khinh bỉ.
-Trước giờ anh ghét bóng lắm, nhưng em là trường hợp lạ đời, anh thấy em tốt, lại giỏi giang, khác với mấy đứa lại cái đu đưa. Nếu ghét em anh đâu có vô đây, đâu có chơi chung vầy.
-Em không tốt như anh nghĩ đâu, thấy ai đẹp là em muốn làm quen hà. Tại em biết không bao giờ có ai sống đời với một đứa như mình hết. Em cũng quen vài người, nhưng chỉ là tạm bợ thôi.rồi họ cũng ra đi. Má em biết nên mới ép em có con với con Nga đó chớ.
-Thì biết sao được, em phải tìm người giống mình. Anh vợ con rồi.
-Vậy là em vui rồi,thôi em dọn chỗ cho anh ngủ. Mạnh không dám nhìn thẳng vào Vũ, nó thấy mặt nóng nóng, có lẽ nó xấu hổ với ảnh, cũng cảm động nữa. Ảnh có vẻ tâm lí. Làm anh em với ảnh được mà Mạnh, nó tự trấn an mình. Anh ngủ trong này, em ngủ ngoài canh nhà.
Mạnh thở dài, không giấu nổi thất vọng , có phần xấu hổ của mình. Nó lặng lẽ vô phòng, giăng mùng rồi ngồi thừ một góc.Mới vui vẻ đó giờ lại thế này, âu cũng là chuyện dĩ nhiên với những người như nó. Nhưng nó ngồi không lâu, anh Vũ ngoài kia không biết làm gì. Mạnh đi ra, thấy ảnh vẫn nằm võng, vẻ mặt đăm chiêu, mái tóc dài buông xuống chạm đất.Nếu bình thường, nó sẽ đùa với ảnh, nhưng bây giờ cái gì cũng ngại.
-Vô trong ngủ đi anh.
-Sao em buồn vậy, giận anh à?
-Không có giận, nhưng em thấy ngại , không có tự nhiên như lúc trước.
-Có gì đâu mà không tự nhiên , vô đây . Vũ đứng dậy cặp cổ Mạnh , kéo nó dô . Mạnh gượng gạo.
-Để em tắt đèn ngoài này.
Cánh tay Vũ nặng nặng ấm ấm , Mạnh đi vào với ảnh , nó lần nữa khép cửa phòng rồi chờ Vũ lên giường trước . Bỗng ảnh kéo nó lại , nói thì thào trong bóng tối , hơi thở thả vào tai nó :
-Em thấy của anh hết rồi còn gì bí mật nữa đâu , nếu thích ăn cho đó.
Mạnh rùng mình , nó không ngờ anh Vũ lại chủ động đến thế , hay là ảnh sẽ như Khoa sẽ lợi dụng nó , dù gì thì cũng kệ đi . Nó chỉ chờ có thế , bá cổ Vũ liền , ánh mắt nó long lanh trong bóng đêm , nó vùi mặt vào cổ và ngực ảnh . Vũ thở phì phò , Mạnh thấy tim ảnh cũng đập mạnh , Mạnh hôn cánh tay , ảnh gian tay nương theo nó , Mạnh hôn ngực , bộ ngực không căng nhưng chắc khoẻ , nó hôn lần xuống bụng . Còn Vũ thì nằm ngửa ra giường , để mặc Mạnh thưởng thức cơ thể ảnh . Hai tay ảnh gối lên đầu , chân dạng ra cho Mạnh vùi vào , con cu ảnh cương cứng . Mạnh cầm lấy vuốt ve , nóng ấm , to dài và cực khoẻ cứ giật giật mỗi khi nó hôn . Mạnh tung hết kỹ năng , vừa mút vừa kích thích khắp đùi mông làm Vũ không chịu nổi , ảnh ngồi dậy hai tay ôm đầu Mạnh thở hổn hển , không cho nó mút sâu tận gốc nữa . Mạnh ngậm đầu cu , rê lưỡi quanh vòng tròn đầu cu căng cứng muốn nổ tung của Vũ.
-Ui, ui...ơi. Mạnh , từ từ thôi, sướng quá...Vũ nói như mê sảng, vừa nói vừa thở, kéo mặt Mạnh lên rồi bất ngờ hôn nó, mùi thuốc lá còn vương vấn. Mạnh đáp lại cuồng nhiệt làm ảnh ngã người xuống giường, siết chặt Mạnh trong vòng tay, vừa hôn vừa nảy cu vò bụng Mạnh, ảnh bắt đầu cuồng bạo ,nụ hôn như muốn nuốt sống Mạnh, nó hoàn toàn nhỏ bé trong vòng tay Vũ, hai tay nó xoa nắn cặp mông và cơ đùi đang hãy liên tục.Mùi đàn ông, hương vị nụ hôn và cơ thể anh Vũ chiếm hữu hoàn toàn, Mạnh sướng quá, chưa có ai làm tình dữ dội như vậy, kể cả Cang. Mạnh lật ảnh nằm xuống, hôn khắp mặt, mân mê bộ râu dài của Vũ, rồi lần xuống dưới, Vũ rít tưng tiếng nghẹn trong cổ,anh không ngờ chơi con trai lại đã như vậy, sướng quá, sướng như ông hoàng,anh thích để Mạnh hôn khắp cơ thể mình, chàng trai này làm cho anh cảm thấy cơ thể mình hấp dẫn, anh không còn cảm giác ghê ghê nữa, cứ để Mạnh đưa mình vào thứ cảm xúc mê lạc. Lần đầu tiên anh cảm thấy được đánh thức những giác quan của cơ thể mình, đôi môi, cái lưỡi và bàn tay Mạnh như có ma thuật. Anh đẹp, anh khỏe, điều đó anh biết , nhưng chưa bao giờ anh được sống bản năng như lúc này, trời ơi,sướng quá, con cu anh căng cứng trong miệng Mạnh, ôm đầu Mạnh rồi nảy, âm thanh trong cổ họng Mạnh làm anh cực kì hưng phấn, anh tung hết sức mình, cả cơ thể gồng lên , nắc tới tấp khiến Mạnh ho sặc sụa. Nó đẩy ảnh ra lấy hơi, rồi chăm sóc điên cuồng hai hòn dái và con cu ướt nhẹp của Vũ. Ảnh sướng quên trời đất rên lớn. Cũng may hôm nay nhà có mình Mạnh, nếu không thì chẳng biết làm sao nữa, ảnh gầm gừ dữ lắm, cứ ôm chặt đầu Mạnh, không cho nó di chuyển chỗ khác, Mạnh đảo lưới liên tục, kích thích những chỗ ngạy cảm nhất làm Vũ không chịu nổi. Một tiếng gầm rít dữ dội từ cổ họngvừa phát ra là con cu ảnh hất sâu tận cổ họng Mạnh, tinh dịch bắn liên tục, đặc sệt , ngập ngụa . Mạnh nuốt ực, thở hổn hên, mùi tinh nồng nồng trong miệng xộc lên mũi , mồ hôi tuôn như tắm, cả Mạnh và Vũ mệt phờ, con cu ảnh từ từ xìu trong miệng Mạnh, ảnh cứ để thế,bụng phì phò. Mạnh muốn bỏ ra, nhưng ảnh cứ ômđầu , không cho Mạnh cục cựa. Mạnh nằm im, ngập tràn hạnh phúc và mãn nguyện,làm tình được với ảnh một lần, có sao nó cũng chịu.
Nó cố gắng không cử động để ảnh tận hưởng sự thư thái. Con cu chỉ còn lớp da dày, nó thụt vào , ngủ yên. Mạnh gỡ tay Vũ ra, nằm lên cánh tay ảnh, ảnh lật Mạnh xuống, liếm khắp mặt nó, râu ảnh cạ vào làm Mạnh ngất ngây, muốn làm tình tiếp với ảnh một lần nữa. Nhưng nó thấy ảnh mệt, hơi thở dốc phà ra. Mạnh đè ảnh xuồng,nằm lên ngực, để Vũ ôm mình.
-Đã quá Mạnh, lần đầu tiên anh chơi dữ dội vậy, em làm anh mê rồi, chưa bao giờ anh sướng như vầy.
-Em mê anh lắm, anh như một vị thần , ngủ với anh một lần có chết cũng được.
-Hà hà, chết gì, phải sống cho anh đụ chứ.
Mạnh cười, lần đầu tiên nó nghe ảnh nói tục. Nó vuốt ve cơ thể đầy mồ hôi của ảnh.
-Mai mốt khi nào rảnh em gọi vô cho anh, anh sắp xếp được, anh em mình chơi cho đã, hen. Miến sao đừng để ai hay biết. Khỏi cần kêu mấy đứa con gái làm gì.
-Em chỉ sợ vợ anh biết,em thì không sao, nhưng anh mới quan trọng.
-Ờ, thì cũng tại nó lạnh nhạt với anh, ngủ với nó , nó nằm như khúc cây. Chỉ lúc mới cưới thì có nồng nhiệt, nhưng sơ sơ hà.Bú cu anh nó còn không chịu, nói gì uống tinh như em. Cái cảm giác em vuốt ve , âu yếm anh nó đã lắm.
--Tại vợ anh bầu bì,chứ mốt sinh xong,chỉ quần anh cho biết. Lúc đó không thèm tới em luôn.
-Ừa,lúc đó hay, chớ giờ hì anh thích em quá. Mà thôi, ra lau mình, người rã rời hết rồi. Ngủ vầy với em hoài chắc anh yếu sinh lí quá, cái miệng bú sướng gì đâu á. Vũ cắn môi, lấy tay bóp miệng Mạnh âu yếm. Mạnh cười, nhưng lòng nó thoáng buồn, rồi ảnh cũng sẽ như những người khác thôi.
Mạnh ôm anh Vũ ngủ . Cả nó và anh đều mệt, nằm im một lúc là ngủ, không ray rứt mơ mộng gì hết. Nó ngủ say đến mức, sáng bảy tám giờ mà vẫn chưa chịu dậy. Anh Vũ phải vào đánh thức nó vì thằng Trí chèo ghe ra đón ảnh. Nó tiếc rẻ, đưa hai chú cháu ra sông, còn lại một mình, nhớ chuyện đêm qua, nó vô cùng mãn nguyện.Cả ngày cứ hát vu vơ,yêu đời lắm. Ba hôm sau, thằng Trí chèo ghe ra, ghé kho. Có vẻ nó có chuyện gì khó nói. Đợi Mạnh rảnh việc, nó lại gần, gượng gạo:
-Anh Mạnh rảnh không,em nhờ chút chuyện.
-Chuyện gì , sao nãy giờ không nói.
-Tại đông người, khó nói anh. Mặt nó thộn ra, nhìn buồn cười.
-Giờ vô đây. Mạnh kéonó vô phòng, ngồi xuống, nhìn nó thấy tội tội. Sao hôm nay nó ngượng ngùng, làlạ.
-Nếu anh rảnh, em nhờ anh đi ra trạm y tế huyện.
-Chi vậy, sao không kêuchú Vũ đi.
-Ổng bận, với lại chuyệnnày khó nói với ổng.
-Gì mà nghiêm trọng vậy,hay là con nhỏ bồ có bầu. -Không có đâu, em chưa làm gì nó, tại nó làm em quê.
-Quê gì? Sao quê?
-Bữa em với nó ra vườn, ngồi một hồi, em mò vú nó, nó mò cu em. Tự nhiên nó cười ngặt nghẽo, em quạo,hỏi nó thì nó nói, cu em như cu em bé, chưa dậy thì. Trí nói, mặt đỏ rần.
-Gì mà em bé, bộ cu em nhỏ hả.
-Đâu có, cu bự à nha,nhưng tại cái bao qui đầu không chịu mở, mỗi lần cương khó chịu, đau lắm. Nó mò thấy nhọn nhọn, nó cười là vậy đó. Bởi vậy em mới nhờ anh nè.
-Nhờ gì, ờ anh hiểu rồi,ra y tế cắt cu đúng hôn?
-Gì cắt cu, cắt qui đầu.Ra đó ngại quá, mà gặp mấy bà y tá là em ngại chết. anh đi với em,ra nói nhờ ông bác sĩ , đàn ông không ngại, nha anh.
-Ờ, để anh đi, nhưng hôm nay luôn hả.
-Ừ, rảnh thì anh với em đi,chớ để vậy em bực quá. Anh coi, cu em vầy mà nó kêu em bé. Cắt cho nó lòi cái đầu ra, mai mốt nó chết với em, ở đó mà cười,nè anh.
Nó nói, tay tuột luôn cái quần xuống. Cu nó thì thấy rồi, giờ tự nhiên thấy thương nó, tồ quá, đem đúng đứa mê trai nhờ. Bộ lông đen nhánh,con cu nó dài ra, cũng bự lắm, nhưng so với Vũ thì còn thua ,chỉ hơn ở độ non tơ, trong trắng. Nó cầm cu, nhìn Mạnh, mặt ngây thơ. Mạnh cầm , lật lật thấy cứng ngắt liền.
-Đó anh, nó mà ra được cũng đâu có nhỏ ha.
-Ờ, cu này đâm là tét lồn luôn chớ nhỏ gì. Hí hí,thôi kéo lên đi, rồi anh lấy ghe máy chở đi. Có nói chú Vũ không?
-Em nói đi khám bệnh thôi, kêu em ra đây nhờ anh đó, ổng kêu anh có rảnh tối vô chơi.
Mạnh mừng rỡ, mấy hôm nay nó nhớ ảnh. Mạnh lấy ghe, chở thằng Trí đi, tới xế chiều thì xong, không phải ở lại, chỉ lo giữ vệ sinh và bôi thuốc. Thằng Trí mừng ra mặt, nó không giấu được cảm giác nhẹ nhõm. Mạnh thu xếp, rồi lấy ghe, kéo xuồng Trí, đưa nó về. trời cũng chạng vạng rồi. Vũ ra đón hai đứa, ảnh ở trần, cơ thể vạm vỡ.
-Đi đâu tới giờ này.
-Thì khám bệnh phải chờ.Trí lấm lét nhìn Vũ làm ảnh nghi ngờ, có lẽ ảnh nghĩ Mạnh dụ nó. Mạnh nháy mắt,ra hiệu rồi chờ Trí vô trong, nó thuật lại cho Vũ nghe, ảnh cười ha hả:
-Nãy anh nghĩ chắc em dụ nó, xin lỗi nha.
-Dụ anh thôi, hôm nay rủ em vô ngủ, không sợ bác biết hả?
-Biết gì, bả đi vô xóm trong gói bánh rồi, có giỗ trong đó, ngủ lại luôn, tối nay anh em mình thoải mái, hổm rày nhớ em quá.
-Nhưng thằng Trí ở nhà,nó biết thì sao?
-Anh em mình ngủ ngoài kia, giữ tràm luôn, dạo này trộm cũng dữ, nó kéo mấy chục cây bữa kia đó, may mà con chó không, bị thuốc vẫn cố sủa.
Cả hai vô nhà, Trí di tắm rồi, nó chỉ lau mình, rồi nói chuyện linh tnh, Vũ và Mạnh uống hết xị rượu, ảnh ngà ngà. Không gian bên ngoài tịch mịch, chỉ còn bóng đêm và ánh sáng loangloáng của mặt sông khi có chiếc ghe nào chèo qua.
-Hôm nay con ngủ trong nhà, chú và anh Mạnh ngủ ngoài kia, nói chuyện chơi.
Thằng Trí chỉ chờ có vậy,vì nó mệt rồi, cả ngày căng thẳng khiến nó vừa tắt đèn là ngáy khò khò. Vũ cười,kéo Mạnh đi ra, cái chòi sát sông,nằm lọt thỏm giữ hai đóng lá và đống cừ tràm,Mạnh chỉ muốn khám phá cái cừ của anh Vũ thôi, khuất là nó ôm ảnh liền, mùi rượu nồng nồng, hương thơm da thịt quyện vào nhau, con cu ảnh căng cứng trong quần tựkhi nào, Vũ dựa vào đóng lá, để Mạnh tuột quần ra. Bóng tối thỏa hiệp với cả hai. Mạnh mân mê cơ thể ảnh một hồi, nó lấy bao tròng vô cu ảnh, cái bao khá chật so với kích cỡ, ảnh ngạc nhiên, chưa hiểu thì Mạnh đè ảnh nằm xuống, ngồi lên,nhắm vị trí chính xác rồi ấn vào làm ảnh giật mình, nhưng để yên cho Mạnh nhún,nó khổ sở một lúc mới quen với cảm giác buốt tận óc. Tiếng rên hờ hờ, Vũ hoàn toàn bị Mạnh chinh phục, anh nảy liên tục, âm thanh ma quái của nhục dục làm Vũ mê mẩn, ảnh nắc như vũ bão, không nương chút nào hết. Mạnh sướng tới óc, nó chập chờn, đảo điên. Vũ nâng nó lên, ép nó dựa lưng vào đống tràm, bợ mông nó và nảy.Mạnh quơ quào, bám vào thân tràm, để ảnh thúc. Trời ơi sướng quá, chết mất thôi Mạnh ơi.Nó mò mẫm âu yếm gương mặt đanghưng phấn của Vũ. Tiếng ảnh rì rầm, từng cú thúc bạo liệt làm Mạnh choáng váng,nó trân mình, bắn tinh xối xả, vương lên tay Vũ, ảnh càng thúc dồn dập, rồi rênhừ hự ,mỗi tiếng rên là một cú nắc, rồi tinh khí vọt ra. Ảnh bấu chặt mông , cọ xát cu liên tục rồi đổ người lên Mạnh, ôm chặt nó, cu vẫn ngâm trong người Mạnh.Nó như muốn tan chảy . Anh Vũ cứ ôm chặt nó, không cho nó cử động, ảnh đang tận hưởng cái sung sướng mê li còn vương vấn. Một lúc lâu, Mạnh nghe tiếng muỗi vo ve, mới nói nhỏ vào tay ảnh. Vũ ôm Mạnh trên người, cu ảnh chưa hết cương, vô chòi mới rút ra, rít một tiếng dài. Cái đèn mờ mờ soi hai cơ thể đầy mố hôi. Mạnh rút bao ra cho ảnh, một đùm tinh khí trắng đục, con cu bắt đầu xìu xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro